Editor: Diệp Hạ
Trình Mộc Quân thu tấm giấy viết thông tin quan trọng vào lòng bàn tay, sau đó quay trở về phòng giải phẫu.
Nghê Chân vẫn đang hôn mê, đèn mổ chiếu lên người cậu ta, làm làn da tựa như bạch ngọc càng thêm xinh đẹp mê người.
Trình Mộc Quân đứng cách giường giải phẫu nửa thước, quay đầu lại nhìn Cừu Tông: "Cậu ta đẹp lắm đúng không?"
Cừu Tông nghiêm túc cau mày nhìn một lát: "Không thấy vậy, hai cái mắt một cái miệng, không có gì đặc biệt."
Trình Mộc Quân cười: "Mấy ngày nay anh rảnh rỗi nên ngâm mình trên Tinh Võng của Liên minh AO, nhìn thấy rất nhiều lời tán dương cậu ta."
Vẻ ngoài của Nghê Chân là ước mơ của tất cả Omega trong Liên minh, cậu tùy tiện đổi một kiểu tóc, mặc một bộ quần áo cũng có thể mang một làn gió xu hướng đến Khu 0.
"Em biết không, trên Tinh Võng có một brand cùng tên với Nghê Chân, doanh số kinh người."
Cừu Tông tiến lên một bước, tầm mắt luôn đặt trên người Trình Mộc Quân: "Tinh Võng của Liên minh AO chỉ bao gồm Khu 0 và Khu 1, người ở khu vực khác muốn bình luận phải thông qua xét duyệt."
"Ừm, nhưng mà gần đây sức ảnh hưởng đã dần lan rộng đến Khu 2, đó vẫn chưa phải là giới hạn cuối cùng."
Khu 2 cũng dần dần bị những minh tinh Omega ở Khu 1 ảnh hưởng, bắt đầu cuồng nhiệt với Nghê Chân.
Mặt Cừu Tông vẫn rất lạnh, y không am hiểu tâm lý và đấu tranh chính trị nhưng cũng có thể nhìn ra Liên minh AO không bình thường, "Loại cuồng nhiệt sùng bái và kêu gọi này quá mức dị thường."
Trình Mộc Quân gật đầu: "Chúng không phải nhân loại, mà là kiến thợ và kiến chúa, giờ em có thể hiểu tại sao Liên minh AO dị thường như thế mà vẫn thống trị ổn định rồi đó."
Hắn tiến lên một bước, cúi đầu nhìn gương mặt được xem là Omega bảo bối của Nghê Chân: "Việc chúng ta phải làm bây giờ chính là phá bỏ nền tảng thống trị của vị kiến chúa này."
Trình Mộc Quân và Cừu Tông đi sang bên cạnh thay trang phục giải phẫu vô khuẩn, sau đó tiến hành tiêu độc toàn bộ căn phòng.
Hắn thao tác cánh tay máy xoay người Nghê Chân lại, cố định gương mặt trên bàn mổ.
Phần gáy Nghê Chân lộ ra, làn da tinh tế trơn nhẵn lấp lánh ánh sáng.
Trình Mộc Quân nâng tay ấn nhẹ nơi đó, trong lòng hắn không có bất cứ cảm xúc gì, dù là thù hận hay thương hại.
Nhân loại không nên thụt lùi, không nên tồn tại như những tư liệu sản xuất giá rẻ, vì đó Nghê Chân không nên tồn tại.
Trình Mộc Quân mở lòng bàn tay ra, trợ thủ lâm thời Cừu Tông ở bên cạnh đặt dao giải phẫu lên tay hắn.
Đúng vậy, Trình Mộc Quân phải dùng phương pháp nguyên thủy nhất để giải quyết Nghê Chân.
Đó là cắt bỏ tuyến thể của cậu ta.
Lúc trước, tuyến thể của Nghê Chân chưa từng bị co lại, bởi vì cậu ta dùng thuốc ức chế tự điều phối.
Nghê Chân là trung tâm thế giới, dù cho cậu ta có dùng thuốc làm tuyến thể co lại, nói không chừng nó cũng sẽ phân hoá lại lần nữa.
Trình Mộc Quân chỉ có thể chọn dùng cách này, trực tiếp cắt bỏ.
Dao phẫu thuật hạ xuống.
Hắn chậm rãi cắt làn da sau cổ Nghê Chân ra, từng chút một tróc tuyến thể.
Sau khi khâu lại, Trình Mộc Quân còn dùng laser trừ sẹo cho cậu ta, không để lại bất kỳ vết thương nào.
Nghê Chân vẫn không tỉnh lại, nhịp tim và hô hấp hiển thị trên dụng cụ vẫn duy trì ở mức bình thường.
Trình Mộc Quân nghĩ một lát, sau đó lấy một dụng cụ ra.
Đó là dụng cụ mà Nghê Chân đã dùng để kiểm tra giá trị dựng dục của Trình Mộc Quân.
Hắn nhét ngón tay Nghê Chân vào dụng cụ, chọn kiểm tra toàn bộ rồi ấn nút.
Một lát sau, trên màn hình xuất hiện mấy số liệu: Thể chất - E, Tinh thần lực - E, Giá trị dựng dục - E.
Trình Mộc Quân nhướng mày: "Anh không ngờ là sau khi bỏ đi tuyến thể, tinh thần lực của cậu ta thoái hóa đến tận cấp E đó."
Cừu Tông: "Cũng chỉ là phế vật dựa vào tuyến thể mà thôi."
Thật ra, cấp bậc tinh thần lực và thể chất không hề liên quan đến tuyến thể.
Giống như Cừu Tông, mặc dù tuyến thể đã co lại nhưng thể chất và tinh thần lực của y không hề suy giảm, vẫn duy trì ở cấp bậc rất cao.
Tương tự Trình Mộc Quân, mặc dù thể chất phế tài, nhưng sau khi tuyến thể co lại, tinh thần lực vẫn rất mạnh. Hắn có thể phân tích lượng lớn số liệu chỉ sau một cái liếc mắt, cũng có thể điều khiển tinh hạm.
Đó là bởi vì trừ thiên phú ra, bọn họ không có lúc nào là ngừng việc học tập cải thiện bản thân, từ từ chuyển thiên phú trời ban thành thứ thuộc về mình.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em2.
Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân3.
Thiên Tài Tiên Đạo4.
Chồng Chồng Điển Hình=====================================
Cho đến bây giờ, tinh thần lực của Nghê Chân hoàn toàn dựa vào tuyến thể, trừ tuyến thể ra, cậu ta không có thứ gì thuộc về bản thân cả.
Cừu Tông lại hỏi: "Vậy những nghiên cứu của cậu ta là thế nào? Tinh thần lực chân chính kém cỏi như vậy chứng minh cậu ta chưa từng làm bất kỳ công việc thực tế nào."
Y nhắc như vậy, Trình Mộc Quân cũng thấy không đúng, hắn nhíu mày bắt đầu suy nghĩ thật cẩn thận.
Những dữ liệu đã xem qua tạm thời còn bảo tồn trong trí nhớ hắn, Trình Mộc Quân càng nghĩ càng thấy quen, sau đó dần dần lấy lại một ít thứ bị lãng quên trong trí nhớ.
Hắn thở dài: "Vậy mà việc này lại liên quan đến anh."
Cừu Tông hơi sửng sốt: "Sao vậy?"
Trình Mộc Quân giải thích: "Đó đều là những thí nghiệm anh vứt đi không cần. Rất lâu trước đây anh đã từng nghiên cứu về phương diện này, phát hiện ra nhiều hướng khả thi khác nhau khi pheromone tiến hóa đến mức tận cùng, côn trùng hóa là một trong số đó."
"Sau này anh nhận thấy nguy hiểm không thể khống chế trong đó nên vội tiêu hủy tất cả dữ liệu, không ngờ Nghê Chân lại trộm sao lưu lại."
Lúc đó Nghê Chân là trợ thủ đắc lực nhất của Trình Mộc Quân, tất nhiên có rất nhiều cơ hội tiếp xúc với những dữ liệu đó.
Trình Mộc Quân ở Học viện Trung ương mấy thập niên, tiến hành vô số nghiên cứu, vứt đi một ít dữ liệu và thí nghiệm là chuyện bình thường, vì thế hắn không đặt những dữ liệu đã bị xóa bỏ hoàn toàn vào trong lòng.
"Không ngờ đầu sỏ gây nên việc này lại là anh."
Cừu Tông nhẹ nhàng ôm lấy hắn: "Không, không phải anh, con đường vốn ở đó, có người đi nhầm có người đi đúng, đều do nguyên nhân của bản thân họ mà thôi."
Trình Mộc Quân khẽ cười: "Em suy nghĩ cái gì vậy, anh vẫn chưa đến mức quy hết tội về mình, chỉ là anh cảm thấy, tinh thần lực của cậu ta chỉ còn cấp E sau khi bỏ đi tuyến thể đã giúp anh tiết kiệm được chút công sức."
Tinh thần lực cấp E, cũng không cần hắn chế thuốc gì hết, có thể trực tiếp thôi miên Nghê Chân.
"Được rồi, tiếp tục chính sự."
Ban đêm, ở tinh cảng có một chiếc tinh hạm loại nhỏ cầm giấy thông hành Nghê Chân đã ký rời đi.
Ngày thứ ba sau khi tinh hạm rời đi, Nghê Chân diễn thuyết công khai trên Tinh Võng của Liên minh AO.
Cậu ta xưng đế, sửa Liên minh AO thành Đế Quốc AO, Khu 0 và Khu 1 không ai phản đối.
Những khu vực khác thì không có quyền phản đối, mặc dù có cũng không ai thèm để ý.
Ngày thứ bảy, Nghê Chân cử hành đại điển đăng cơ, toàn Tinh Võng Liên minh AO dậy sóng.
Lúc này, Trình Mộc Quân và Cừu Tông đã đi đến Khu 5 Liên minh AO, tiếp tục hướng về khu vực do Quân Phản Động kiểm soát.
Trình Mộc Quân nhìn trên màn hình, buổi lễ long trọng và vô cùng xa hoa, còn có đại điển sách phong.
Nghê Chân mặc lễ phục phức tạp của Đế Quốc cũ, đạp lên bậc thang màu đỏ phủ kín hoa tươi, bước thẳng đến ngai vua.
Mọi chuyện dù có vòng đi vòng lại, nhưng cuối cùng vẫn trùng khớp với kết cục trong kịch bản.
Cùng lúc đó, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên.
"Nghê Chân đăng cơ, đạt được tiến độ 100%."
Trình Mộc Quân cầm dịch dinh dưỡng, chán ngán uống một ngụm: "Tốc độ rất nhanh."
Hệ thống: "Cậu quá là trâu bò luôn! Tiến độ bay thẳng từ 0 lên 100! Tiểu Trúc Tử giỏi quá."
Trình Mộc Quân bị nó khen đến nổi hết da gà: "Cậu thôi đi, tôi làm nhiệm vụ càng làm càng giỏi, thế mà sao cậu lại không có chút tiến bộ nào, có thể thêm cái công năng để tôi tự chọn lúc cậu xuất hiện không?"
Hệ thống: "Ờm, để tôi cố gắng?"
"A."
Trình Mộc Quân không để ý hệ thống này nữa, tiếp tục xem đại điển đăng cơ của Nghê Chân, không thể không nói, cái này cũng khá là đáng xem.
Giống như một bữa tiệc điên cuồng bên bờ vực sụp đổ của một thời đại.
Thú vị.
Cừu Tông chuyển tinh hạm sang hình thức điều khiển tự động, xoay người ngồi xuống bên cạnh, tự nhiên ngậm dịch dinh dưỡng trên tay Trình Mộc Quân uống một ngụm.
Trình Mộc Quân nhìn y một cái: "Ngon không?"
Cừu Tông đơ mặt: "Ngon lắm."
Trình Mộc Quân không còn gì để nói.
Lúc này, thiết bị liên lạc bỗng sáng lên.
Trình Mộc Quân ấn nút, trên màn hình nhảy ra hình ảnh nửa người của Bùi Nhất Hàng.
Y mặc lễ phục long trọng, tóc tai lại hơi rối, biểu cảm còn mất phong độ hơn: "Trình Mộc Quân, cậu là Trình Mộc Quân, rốt cuộc cậu đã làm gì!"
Trình Mộc Quân nhướng mày: "A, tỉnh lại rồi sao."
Bùi Nhất Hàng gắt gao nhìn chằm chằm hắn, giống như muốn nhào lên xé hắn thành từng mảnh nhỏ.
"Còn chuyện tôi đã làm gì, qua một thời gian nữa anh sẽ biết, Bùi quý phi."
Đúng vậy, trong đại điển đăng cơ vừa rồi, Bùi Nhất Hàng được sách phong làm Quý phi.
Bùi Nhất Hàng bị mỉa mai bỗng nhiên bình tĩnh lại, hắn hỏi: "Trình Mộc Quân, rốt cuộc cậu có từng... yêu tôi hay không?"
Trình Mộc Quân dở khóc dở cười, thật sự là không hiểu trong đầu những người này nghĩ cái gì. Nhưng thấy vẻ mặt của Bùi Nhất Hàng quá trịnh trọng, hắn cũng nghiêm túc đáp lại.
"Anh cảm thấy anh xứng nói chữ này với tôi sao?"
Con ngươi Bùi Nhất Hàng co lại, sắc mặt có chút khó coi, nhưng vẫn lạnh giọng nói: "Lần sau gặp lại trên chiến trường, không chết không ngừng."
Nói xong, y cắt đứt liên lạc.
Trình Mộc Quân nhìn màn hình tối đen, cầm dịch dinh dưỡng bên cạnh lên uống một ngụm nữa.
"Dở quá đi...."
Cừu Tông cười, nâng tay nhéo vành tai hắn: "Nhịn một chút nữa, sắp tới rồi."
Chuyện của Bùi Nhất Hàng như làn gió thoảng qua mặt hồ, chỉ nhẹ nhàng phất qua như vậy, trừ để lại nhật ký cuộc gọi ra thì không còn gì cả.
Trình Mộc Quân không quan tâm tại sao y bỗng nhiên trở thành quý phi của Nghê Chân, cũng không quan tâm những rối rắm và oán hận trong lòng y.
Thật ra những chuyện Nghê Chân đang làm lúc này đều là chấp niệm ở sâu trong đáy lòng cậu ta mà thôi.
Thôi miên của Trình Mộc Quân chỉ là làm Nghê Chân không phát hiện ra tuyến thể của mình đã bị cắt bỏ, sau đó phóng đại chấp niệm, khiến cậu ta đi làm những gì mình muốn.
Rất hiệu quả.
Nghê Chân trực tiếp đăng cơ, tiến độ sửa chữa thế giới hoàn thành, những người bị gen của Nghê Chân xâm lấn sẽ dần dần thoát khỏi ảnh hưởng của nó.
Bởi vì Nghê Chân không còn tuyến thể, dữ liệu trong phòng thí nghiệm cũng bị xóa bỏ hoàn toàn, cậu ta không còn khả năng tiếp tục nghiên cứu thuốc, cũng không thể tăng khống chế nhờ pheromone và gen xâm lấn.
Nền tảng của Liên minh AO đã sụp đổ, chuyện kế tiếp chỉ cần giao cho thời gian.
Quả nhiên, mọi chuyện phát triển theo hướng Trình Mộc Quân đã đoán trước, Bùi Nhất Hàng cũng không có cơ hội gặp hắn trên chiến trường.
Một năm sau, Liên minh AO chìm trong nội loạn.
Nghê Chân mất đi tuyến thể không còn năng lực khống chế Alpha, chính quyền phân liệt, các Omega và Alpha bị áp bức ở những khu vực khác bắt đầu phản kháng.
5 năm sau, Liên minh AO phân thành các thế lực nhỏ, mà những tiểu quốc đó cũng không hề an ổn. Nghê Chân bị giam lỏng, làm hoàng đế trên danh nghĩa, tồn tại như một linh vật.
Cậu ta ở trong nhà giam xa hoa do chính bản thân chế tạo, bởi vì những Alpha cầm quyền các tiểu thế lực muốn chứng minh cậu ta không bị mưu sát, vẫn đang tồn tại, thế nên nhất cử nhất động của cậu ta đều bị phát sóng trực tiếp cho toàn Tinh Võng của Liên minh AO theo dõi.
5
Cùng lúc đó, Nước Cộng hoà Nhân loại và văn minh ngoại tinh ngưng chiến, văn minh ngoại tinh lui về tinh vực của mình. Cừu Tông lãnh đạo Quân Phản Động, tuyên bố trở về Nước Cộng hoà.
Chuyện sau đó không còn liên quan đến Trình Mộc Quân và Cừu Tông nữa.
Hắn và Cừu Tông ẩn cư trên một hành tinh xa xôi.
Một năm lại một năm nữa trôi qua, tuổi tác của Trình Mộc Quân chậm rãi lùi lại, Cừu Tông vẫn luôn chăm sóc hắn cẩn thận.
Cho đến mười năm cuối cùng, Cừu Tông mang theo Trình Mộc Quân tiến hành một chuyến du lịch vòng quanh tinh tế, xem phong cảnh Nước Cộng hoà, cũng đến Khu 5 từng bị Liên minh AO khống chế hiện đã sáp nhập vào Nước Cộng hoà.
Cuối cùng, trên hành tinh rác rưởi cả hai tương ngộ và ly biệt, họ nhìn thấy lỗ sâu một lần nữa.
"Thầy ơi, chờ em một lát, em sẽ đến ngay thôi."
Cừu Tông ôm Trình Mộc Quân đã ngừng thở, nhẹ nhàng hôn lên trán hắn một cái, sau đó gạt cần tốc độ lên tối đa.
Trên gương mặt y không có đau buồn, chỉ có vui sướng khi gặp lại.
Tinh hạm loại nhỏ hoá thành một vệt sáng lao vào lỗ sâu.
Ly biệt, cũng là tương ngộ; kết thúc, cũng là bắt đầu.
4
____
Còn 3 thế giới cuối thế giới nào cũng dài ải chỉa 😇
16