Thiếu niên trong gương có nước da trắng nõn, mặt mày như tranh thủy mặc, rất đẹp, nhưng lại tạo cho người ta cảm giác xa cách.
Trình Mộc Quân cúi đầu, rửa mặt, sau đó mới trở lại phòng kéo màn ra.
Bây giờ là 5 giờ rưỡi sáng, bên ngoài vẫn còn hơi tối, phía xa xa thấp thoáng một tia sáng le lói sau những tầng mây.
Trình Mộc Quân cầm ly nước ngồi xuống ban công, uống vài ngụm rồi mới bắt đầu lật xem kịch bản hệ thống đưa tới.
Đây là một thế giới nói về những ân oán cẩu huyết của giới hào môn.
Vai chính là Lục Thượng và Tô Kiểu. Lục Thượng nhà nghèo, mẹ qua đời sớm, trong nhà còn có một người cha say rượu đánh bạc. Tô Kiểu thì lại là cậu chủ nhỏ của một gia đình giàu có, lớn lên trong cẩm y ngọc thực.
Hai người kia vốn không nên có liên quan gì. Nhưng mà, bọn họ lại bị tráo đổi thân phận.
Lúc trước, khi mẹ Tô có mang đủ tháng, bất ngờ gặp tai nạn xe muốn sinh non, vì thế vội vàng đưa đến bệnh viện công lập gần đó để sinh. Bởi vì đến bất ngờ, phòng đơn đã đầy, thế nên bất đắc dĩ phải ở phòng ba người.
Trong phòng có một người mới sinh nữa là mẹ Lục, mẹ Lục sức khoẻ không tốt, đứa trẻ sinh ra cũng không được khoẻ, chồng của bà lại là con ma rượu không đáng tin. Có lẽ xuất phát từ tâm lý này, bà nhân lúc người khác không chú ý mà lén thay đổi hai đứa nhỏ.
Bà muốn đứa trẻ yếu ớt kia của mình được ở trong một gia đình có tiền, được sự chăm sóc tốt hơn. Sau khi đổi con không bao lâu, mẹ Lục chết bệnh, việc này cũng không còn ai biết.
Từ đó, mọi chuyện như bà mong muốn, con của bà tới nhà họ Tô, được đặt tên là Tô Kiểu. Nhà họ Tô rất thương yêu đứa trẻ yếu ớt này, từ nhỏ đã tốn không ít công sức để điều dưỡng thân thể cho cậu.
Tuy rằng so với những đứa trẻ cùng tuổi khác, Tô Kiểu lùn hơn một chút, gầy yếu hơn một chút, nhưng cũng trưởng thành một cách khỏe mạnh. Đáng tiếc là, bởi vì từ nhỏ đã được nuông chiều quá mức, thành ra tính tình kiêu căng ương ngạnh.
Sau này, sự việc bại lộ, cậu chủ nhỏ chân chính của nhà họ Tô - Lục Thượng được tìm trở về. Nhà họ Tô cũng không nỡ để đứa trẻ mình nuôi dưỡng nhiều năm đi theo con ma rượu kia chịu khổ, vì vậy vẫn giữ Tô Kiểu lại.
Nhưng với tính cách kiêu căng đó của Tô Kiểu, cơ bản là không chịu nổi việc sự chú ý của người nhà bị những người khác cướp đi, việc càng làm cho cậu không thể chịu đựng được chính là vị hôn phu cậu thích rất nhiều năm - Trình Mộc Quân, hình như cũng thích Lục Thượng.
Vì thế, cậu dùng rất nhiều thủ đoạn bỉ ổi đối phó Lục Thượng: chuốc thuốc, rồi tìm người đánh y. Cuối cùng tất nhiên là bị đuổi khỏi nhà họ Tô, còn bởi vì dính líu tới những chuyện dơ bẩn đó mà phải ngồi tù.
Sau khi ra tù, Tô Kiểu ở ven đường nhìn thấy tin tức Lục Thượng và Trình Mộc Quân kết hôn, cậu hoảng hốt vọt ra đường cái, rồi chết dưới bánh xe.
Đương nhiên, tất cả những thứ này đều chỉ là bối cảnh của kịch bản thôi, sao mà Trình Mộc Quân lại là vai chính của thế giới độ kiếp được chứ.
Người tiến vào thế giới độ kiếp, thân phận mãi
mãi chỉ là "Pháo hôi."
Thế giới này là một quyển tiểu thuyết xuyên thư, vai chính thật sự chính là một độc giả xuyên đến thế giới này. Cậu xuyên thành pháo hôi ác độc Tô Kiểu, độc giả biết rõ cốt truyện tất nhiên sẽ không đi lên còn đường pháo hôi ác độc nữa.
Một Tô Kiểu hoàn toàn mới quyết tâm thay đổi vận mệnh của bản thân, từ cấp ba đã làm thân với thiếu gia chân chính Lục Thượng, sau này cũng ôm chặt đùi thiếu gia thật, tuyệt không đối nghịch với y.
So với quý công tử Trình Mộc Quân hoàn hảo đến độ vô thực, thì Tô Kiểu lúc trước thân là độc giả thích Lục Thượng hơn. Bây giờ có thể tiếp xúc gần gũi với Lục Thượng, tất nhiên là lập chí trở thành người anh em thân thiết nhất với Lục Thượng.
Nhưng mà cậu không ngờ rằng sự thân thiết này lại dẫn đến rắc rối, Lục Thượng vốn thích Trình Mộc Quân lại đi thích Tô Kiểu.
5
Nhưng lúc này hai người vẫn là anh em trên danh nghĩa, người nhà cũng sẽ không chấp nhận quan hệ của bọn họ. Vì thế, những khúc mắt lập tức mở ra, nhưng cuối cùng, những người có tình đều đến được với nhau.
Trình Mộc Quân nhìn tới đây, cười khẩy: "Nhưng mà, hình như tôi chẳng có liên quan gì cả, vị hôn phu linh tinh gì đó cũng chỉ là lời bông đùa của người lớn mà thôi."
Sự thật đúng là như thế, chuyện vị hôn phu gì đó cũng chỉ là lời nói vui đùa mà thôi, nếu như bọn nhỏ không muốn, hai nhà Tô - Trình cũng không đến mức vì một câu nói mà ép buộc họ kết hôn.
Trong cốt truyện Trình Mộc Quân trải qua, hắn gần như hoàn toàn đứng ngoài cuộc. Tô Kiểu thẳng thắn nói mình chỉ xem Trình Mộc Quân là anh trai, Trình Mộc Quân lập tức đồng ý nói chuyện với người nhà, sau này không đề cập tới việc này nữa.
Từ đó về sau, hắn cũng không thường xuyên lui tới với Lục Thượng và Tô Kiểu.
Trình Mộc Quân nhớ đến đây, có hơi tò mò, hỏi: "Hệ thống, sao thế giới này có xác xuất độ kiếp cao thế?"
Hệ thống bất đắc dĩ nói: "Thật ra Trình Mộc Quân thích Lục Thượng đó, chỉ là tính cách của cậu ta quá cao ngạo, hay kiềm chế cảm xúc, ngay cả bản thân cậu ta cũng không phát hiện. Chờ khi cậu ta phát hiện, Lục Thượng đã ở bên Tô Kiểu, mà khi đó cậu ta là bạn thân của Lục Thượng, lại là anh trai nhà bên mà Tô Kiểu tin tưởng, cảm giác vô cùng thống khổ và rối rắm, vì tình bạn và tình thân nên chỉ có thể chọn chúc phúc cho họ, xác suất thành công rất cao."
Trình Mộc Quân sửng sốt: "Cái quái gì vậy, sao lúc đó tôi không phát hiện mình thích Lục Thượng chứ."
Hệ thống thở dài, "Thật ra, cái này gọi là yêu anh nhưng phải chúc phúc cho anh, đáng tiếc, chẳng biết tình yêu của cậu biến mất từ lúc nào, hoàn toàn không chống đỡ được, vì thế mới không yêu Lục Thượng."
Trình Mộc Quân càng nghe càng cảm thấy không đúng: "Vậy sao thế giới này lại hỏng, không phải chứ, lúc trước rõ ràng tôi đã làm gì đâu.... À, hình như làm rồi."
Hệ thống: ".... Cậu, cậu, cậu... không phải cậu nói cậu không hề phát hiện mình thích Lục Thượng sao? Cậu đã làm gì?"
Trình Mộc Quân bĩu môi: "Chỉ là tình một đêm mà thôi. Lúc học đại học, mỗi khi sinh nhật tôi đều sẽ mời mấy người bạn đến nhà chơi, khi đó Lục Thượng mới về nhà họ Tô, vì tình nghĩa hai nhà, tôi mời cả y và Tô Kiểu đi luôn."
Sau đó, Trình Mộc Quân uống nhiều quá nên ở phòng nghỉ ngơi, không quan tâm bên ngoài quậy thế nào, nhưng không biết sao Lục Thượng lại chạy lên. Khi đó Trình Mộc Quân đã hơi tỉnh rượu, có chút d*c vọng, tiếp đó, không biết sao hai người lại ôm nhau lăn giường.
Hệ thống choáng váng, lẩm bẩm nói: "Không hổ là cậu, cậu biết đoạn cốt truyện này vốn là thế nào không?"
Trình Mộc Quân: "Tôi nào biết."
Hệ thống che cái trán không tồn tại, cảm thấy gân xanh đang nhảy loạn xạ, nó cắt trọng điểm của kịch bản ra rồi ném cho Trình Mộc Quân.
1
Thì ra lúc đó là giai đoạn Tô Kiểu đang rối rắm, cậu là người xuyên thư, biết Lục Thượng đã yêu thầm Trình Mộc Quân từ hồi cấp ba rồi.
Mặc dù là hiệu ứng cánh bướm sau khi xuyên qua làm không ít cốt truyện của Lục Thượng và Trình Mộc Quân bị hỏng, quan hệ của cậu và Lục Thượng cũng không tồi, nhưng Tô Kiểu vẫn rối rắm khi chen vào mối quan hệ của hai người.
Vì thế, Tô Kiểu quyết định để mối quan hệ này trở về quỹ đạo, trong bữa tiệc sinh nhật của Trình Mộc Quân, cậu lừa Lục Thượng tới phòng Trình Mộc Quân.
Vốn dĩ cốt truyện phải là Lục Thượng nhận ra, lễ phép rời khỏi, từ đó Tô Kiểu buông bỏ khúc mắc, chấp nhận chuyện mình thích Lục Thượng.
Nhưng mà, Trình Mộc Quân lại thật sự ngủ với Lục Thượng.
Hệ thống vô cùng bội phục hắn: "Cậu thật đúng là quá hay rồi."
Trình Mộc Quân trợn trắng mắt, nói: "Cũng không thể trách tôi, sau đó tôi lập tức xuất ngoại du học, không trở về xen vào cốt truyện của họ, ai biết thế nào lại hỏng."
Cuối cùng, Trình Mộc Quân rời khỏi thế giới này là bởi vì trong một lần đi nghiên cứu ở trong núi, hắn gặp phải núi đất sạt lở, kết quả là người cũng không còn.
Lúc này, trời đã sáng hẳn, Trình Mộc Quân nheo mắt, đặt ly nước xuống, đứng dậy duỗi người, nói: "Nhưng vẫn còn ổn, khởi đầu lần này không tệ, ở thời điểm này chưa có chuyện gì xảy ra cả. Cậu yên tâm, tôi chắc chắn sẽ thành thật đi cốt truyện, tuyệt đối không làm chuyện gì dư thừa."
Hệ thống không hề tin, chỉ cười lạnh: "Cậu chắc chắn Lục Thượng này không trùng sinh?"
8
Trình Mộc Quân: "...." Không nên chứ, đâu ra mà trùng sinh nhiều vậy.
Thế giới của Nguyễn Miên là bởi vì giả thiết có bug nên mới làm xuất hiện người trùng sinh, thế giới này thoạt nhìn không có lỗ hổng giả thiết gì, hẳn là sẽ không có vấn đề.
***
Trình Mộc Quân đi tới phòng học sớm hơn nửa tiếng.
Hôm nay là ngày học đầu tiên của khối 11, phòng học vắng hoe không có mấy người, ai cũng đang tám chuyện với bạn thân về kỳ nghỉ vừa rồi.
Hắn đứng ở cửa phòng học nhìn bố cục bên trong. Trình Mộc Quân học trường cấp ba trọng điểm, cùng lớp với Lục Thượng.
Hồi cấp 2 hắn có nghỉ học một năm, so ra thì hắn lớn hơn các bạn trong lớp một tuổi, bao gồm Lục Thượng. Mà vai chính Tô Kiểu được nuông chiều từ bé, thành tích không tốt, đi học trong trường quý tộc.
Nhưng mà, có lẽ giờ Tô Kiểu đã xuyên thư qua, trong kỳ nghỉ hè khóc lóc la lối om sòm, yêu cầu người nhà cho mình chuyển trường.
Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, lát nữa giáo viên sẽ đưa học sinh chuyển trường Tô Kiểu đến.
Theo kịch bản thì...
Trình Mộc Quân vẫn chưa mở kịch bản ra, bả vai đã bị người ta đụng phải, tiến lên phía trước một bước.
Hắn khẽ nhíu mày, quay đầu lại, đối diện với một gương mặt với nước da ngăm đen, ngũ quan bắt mắt.
Lục Thượng.
Lục Thượng nhìn có hơi dữ, đồng tử rất sâu, lông mày đậm, hình dáng sắc bén, lúc nhìn người ta luôn mang theo chút cảm giác như dã thú hung ác.
Nhưng so với Trình Mộc Quân lạnh lùng cao ngạo, tính cách thẳng thắn này của y có nhân duyên tốt hơn không ít, ít nhất là dù trong lớp hay là trong khối, thì người xưng huynh gọi đệ với y đều khá nhiều.
"Nhìn cái gì? Đứng chắn ở cửa làm gì!" Lục Thượng mở miệng, rất hung, nhưng mắt lại liếc sang bên cạnh.
Trình Mộc Quân lạnh nhạt nói: "Xin lỗi."
Nói xong, hắn xoay người trở lại chỗ ngồi của mình.
Ở nơi Trình Mộc Quân không nhìn thấy, Lục Thượng nâng tay nhẹ nhàng chạm bả vai mình - nơi vừa tiếp xúc với Trình Mộc Quân, ngay sau đó vội xỏ tay vào túi.
5
Người trong lớp càng lúc càng nhiều, phòng học cũng trở nên ồn ào hơn, ngày học đầu tiên, tất cả mọi người vô cùng kích động, nói chuyện, chép bài tập, đùa giỡn, làm gì cũng có.
Nơi yên tĩnh duy nhất cũng chỉ có chỗ của Trình Mộc Quân không có bạn cùng bàn ở gần cửa sổ. Trình Mộc Quân cúi đầu đọc sách, tự tạo cho mình một không gian riêng.
Phía sau là Lục Thượng với một đám nam sinh xung quanh, nói chuyện khí thế ngất trời. Lục Thượng ngồi giữa đám người, bị vây kín mít.
Ánh mắt Lục Thượng luôn ngó ngó về hướng của sổ, nhưng lại bị mấy tên không biết điều chắn ngang. Y bực dọc phất tay đẩy bọn họ ra: "Túm tụm lại ở đây làm gì! Ngột ngạt muốn chết, cút cút cút."
Mọi người không thể hiểu được, nhưng nhìn Lục Thượng có vẻ khó chịu nên cũng nhún vai tản ra. Dù sao mọi người đều rất hiểu y, tính tình tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh.
Vào lúc này, chủ nhiệm lớp thầy Lâm xuất hiện ở cửa, mọi người lập tức ai về chỗ người nấy, an tĩnh lại.
Thầy Lâm đi đến bục giảng, vỗ tay nói: "Các bạn học, học kỳ mới bắt đầu rồi, các em mau chóng gác lại dã tâm chơi bời, đặt tâm tư vào học tập đi, đúng rồi, hôm nay có một bạn học sinh chuyển trường."
Ông nhìn ra ngoài cửa, vẫy vẫy tay: "Tô Kiểu, vào đây, tự giới thiệu đi."
2
Cuối cùng Trình Mộc Quân cũng dời mắt khỏi sách vở, nhìn về phía bục giảng.
Một thiếu niên thấp bé, thân hình gầy yếu cùng với gương mặt đẹp đẽ đi đến. Khi cậu cười rộ lên rất có sức cuốn hút, giọng nói to lớn vang dội, giới thiệu: "Chào mọi người, mình là Tô Kiểu, từ hôm nay trở đi là một thành viên của lớp 11/1, hy vọng có thể thân thiết với mọi người."
Quả nhiên là khi cốt truyện vừa bắt đầu, Trình Mộc Quân rất hài lòng.
Tất cả mọi chuyện đều chỉ mới bắt đầu, không khác gì trong trí nhớ. Lục Thượng vẫn là thiếu niên 17 tuổi, không khác gì trong trí nhớ.
Nếu y trùng sinh, chắc chắn sẽ không có cảm giác hồn nhiên lại pha chút lỗ m ãng của thiếu niên thế này.
Lần trước, Lục Thượng cũng đụng phải hắn ở cửa như vậy, sau đó là Tô Kiểu chuyển trường đến, Tô Kiểu và Lục Thượng trở thành bạn cùng bàn.
Kế tiếp, chỉ cần ngoan ngoãn đi theo cốt truyện thì sẽ không có việc gì.
Thầy Lâm nhìn quanh phòng học một lần, rồi hỏi Tô Kiểu: "Bây giờ chỉ có vị trí bên cạnh Trình Mộc Quân và Lục Thượng là còn trống, em muốn ngồi ở đâu?"
Vừa nói vừa chỉ tay vào hai người, cho cậu biết ai là Lục Thượng, ai là Trình Mộc Quân.
Trình Mộc Quân liếc nhìn kịch bản, dựa theo đó đứng lên, nói: "Thầy Lâm, em quen Tô Kiểu, để cậu ấy ngồi cạnh em đi."
Lúc này, Tô Kiểu sẽ phản đối, chọn ngồi bên cạnh Lục Thượng.
Trình Mộc Quân chờ cậu ta từ chối.
"Không được!"
Trình Mộc Quân bất ngờ quay đầu lại nhìn.
Người đứng ra từ chối chính là Lục Thượng.
Quan hệ giữa thầy Lâm và bọn học sinh không tồi, cũng không tức giận, chỉ khó hiểu hỏi: "Sao lại không được?"
Lục Thượng đương nhiên không có lý do, y nhíu mày, sau một lúc lâu mới nói: "Ngồi ở đó sẽ, sẽ ảnh hưởng đến việc em ngắm cảnh."
1
"Em thôi đi!" Lão Lâm cười mắng, "Em ngồi xuống cho tôi, nói tầm bậy không! Được rồi, Tô Kiểu, em tự chọn đi, ngồi ở đâu cũng được."
Tô Kiểu gật đầu, mang cặp đi đến dãy bàn phía sau, khi đi ngang qua Trình Mộc Quân, cậu dừng lại giải thích: "Anh Mộc Quân, em biết anh không thích người khác ở quá gần mình, không sao, em ngồi đằng sau cũng được."
Trình Mộc Quân nhìn cậu, gật đầu: "Ừm."
Rất tốt, rất thuận lợi.
Thanh tiến độ vững vàng tăng lên 5%, so với tiến độ số âm của thế giới trước thì đây quả thật là khởi đầu tuyệt vời.