- Thằng thối thây!! Để xem hôm nay mi có về được nhà an toàn không!!
- Tao đâu nhớ là tao đã động chạm đến lũ chó tụi mày nhỉ?
- Sắp chết đến nơi rồi mà còn to mồm hả?
- Mấy chị đại này nóng tính ghê nhỉ
Nó cố ý khiêu khích lại, vốn dĩ không muốn dây dưa tới lũ này nhiều.
- Hừ!! Tao thật không biết bố mẹ mày nuông chiều mày đến mức nào nữa đây!! Không cả biết cách dạy con...
Ả ta chưa cả kịp nói hết câu thì một phát tát vô cùng chuẩn xác đã mọc cánh bay thẳng vô mặt ả. Ả loạng choạng lùi lại mấy bước, nhìn nó bằng ánh mắt độc địa, định mở mồm ra chửi bới.
Nó đã nhanh như cắt, lao đến tóm cổ áo ả. Chưa cả kịp định thần lại, ả cùng với lũ đồng bọn đã chết điếng người bởi vẻ mặt đùng đùng sát khí của nó.
- Mày chửi bới tao, tao đã nhịn đủ lắm rồi. Còn dám cả gan xúc phạm bố mẹ tao lần nữa thì đừng hòng toàn mạng mà trở về nhà
Nó nói, giọng nói đanh lại, chắc như đinh đóng cột. Ả hoảng hốt lùi lại mấy bước, nhìn nó như nhìn một con ác quỷ vậy.
- Còn không mau biến đi cho đẹp trời!?
Nó ném cho ả ánh mắt khinh bỉ đầy giễu cợt như thể nhìn một con rối ngu ngốc.
Cả đám đó chạy mất, trước khi đi, ả ta còn quay lại, nói với nó:
- Ngươi cứ đợi đó!!
- Không thành vấn đề!! Tao sẽ đợi mày đến vài tỷ kiếp sau nhé!!!
Nó giễu cợt, quay lưng về nhà.
Hôm nay, hình như ông trời hổng muốn để nó sống yên ổn hay sao ấy. Nó đánh mất chìa khóa nhà!!!!!
Nó đành buồn bã vìa nhà cũ. Vừa về đến nhà, ba nó đã tươi cười đón ở cửa:
- Về muộn vậy con yêu!? Sao không về nhà mới mà lại qua đây? Nhớ ba mày hả??
- Con làm mất khóa nhà oy!!!
- Hahahahahaha!!! Ba biết ngay mà!!
- ?????
- Nèk
Ba nó cười, đưa cho nó cái chìa khóa nhà. Nó còn chưa hết ngạc nhiên thì ba nó giải thích:
- Ba nhặt được đấy! Haizz, hậu đậu quá đi mất!!!
- Mơn ba nhiều!!! Con iu ba nhứt!!!
- Vậy là mẹ chỉ đại giải nhì thôi hả??
Mẹ nó từ trong nhà đi ra, chán nản hỏi nó
- Không không!!! Mẹ là giải đặc biệt!!
- Thế mới là con gái ngoan của mẹ chớ!!!
- Thôi vô đây, thay bộ quần áo đàng hoàng coi! Xíu nhà ta có khách!
Ba nó vui vẻ đẩy hai mẹ con nó vào nhà.
- Nhưng con làm gì còn bộ quần áo nào đâu!?
- Ba mày đặt mua hết rồi, khỏi lo đuy!!!
Nó chưa nhìn thấy mặt mũi bộ dạng của mấy bộ quần áo mới mà ba nó mua, nhưng nghe cái giọng điệu kia thôi là nó đã thấy có chuyện chẳng lành oy
Và kết quả là dự cảm của nó đã đúng 100% luôn!!! Đồ ba nó mua toàn váy là váy. Màu sắc thì lòe loẹt, nhìn đã chả có cảm tình oy. Nó giãy nảy, không chịu mặc
- Thôi mà, mặc vô ik!!
- NOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO
- Ba đã đích thân đi chọn oy đó, mặc đi mà
- KOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO
...
Dỗ dành, nịnh nọt đủ kiểu loại từ trên mặt trăng đâm về trái đất, còn chưa kịp chạm chân xuống đất thì đã bay lên tận mây xanh, vì quá đà mà lao lên luôn sao Thiên Vương tham quan.
- Không mặc ba đốt hết truyện tranh, máy chơi game của mày và không cho mày đi chơi trong 1 tuần. Còn nếu mặc ba sẽ cho mày thoải mái quẩy tẹt ga 3 ngày liền.
Nghe cũng có vẻ có lợi nhuận cao nên nó miễn cưỡng đi xem mắt mấy bộ váy kia. Lục tìm mãi mới ra được một bộ giản dị nhất, tội mỗi nó lại là màu hường!!
Cố gắng dồn bao tâm huyết để thay đồ và nó đã tốn bao nhiêu chất xám thì cuối cùng cũng thay đồ xong.
( Min: Ớ!! Liên quan vl)
Lúc này, ông khách mà ba nó nhắc tới hồi nãy đã đến
* Kính... koong *
~~~ End chap 6 ~~~
Min dạo này rảnh nên đăng 1 thể, coi như đăng trước cho khoảng thời gian ôn thì sau này.
Min tính viết thêm chuyện mới sau khi thi xong. Cho ý kiến a~~~