Lừa Chủ Tịch Về Nhà Làm Chồng

Chương 207: 207: Tình Nghĩa Sâu Nặng 2




“Cho dù Thương Đình Lập có kiên định như thể nào đi nữa, nhưng nếu như là Sầm Dao chủ động chia tay với nó thì sao." “Nếu Sầm Hoàn thật sự xảy ra quan hệ với Thương Đình Lập, mẹ nghĩ Sầm Dao chắc chắn sẽ chủ động rời đi.

Cho nên bây giờ chúng ta cần phải nghĩ cách, làm cho hai người bọn họ gạo nấu thành cơm” Thương Ngộ cảm thấy lời mẹ cậu nói rất có lý, nhưng nếu muốn thực hiện thì rất khó.

Bây giờ Thương Đình Lập rõ ràng không thích nhà bọn họ, đừng nói là bỏ thuốc, muốn đến gần anh cũng đã khó rồi.

Hơn nữa cậu đã biết Sầm Hoàn không phải là người trong sạch.

Một người phụ nữ bị nhiều người đàn ông chơi như thế, Thương Đình Lập chắc chắn sẽ không thích.

Chỉ sợ cho dù kế hoạch này thật sự thành công thì cơ hội để hai người bọn họ kết hôn cũng gần như bằng không.

Thương Ngộ nói hết tất cả những gì Sầm Hoàn đã từng làm cho mẹ nghe rồi, lắc đầu nói: “Mẹ, con thấy kế hoạch này của mẹ không được” “Tiểu Ngư, có phải con đã quên mất cô ta còn có một sự giúp đỡ rất lớn rồi không, đó là Sầm Dao.

Một khi Sâm Hoàn thật sự xảy ra quan hệ gì đó với Thương Đình Lập, Sầm Dao chắc chắn sẽ không đứng yên nhìn, đến lúc đó” Khóe miệng Vương Di Quân gợi lên một nụ cười, cười đến mức người đứng sau lạnh sống lưng.

Sầm Hoàn hoảng sợ lùi về phía sau một bước.

Tuy rằng cô ta muốn trở thành người phụ nữ của Thương Đình Lập, nhưng cô ta lại không muốn bị bọn họ gài bẫy, tuy nhiên cô ta lại không thể không thừa nhận, ý tưởng này thật sự rất hấp dẫn, cô ta cần phải suy nghĩ cấn thận lại xem có muốn phối hợp hay không.


Sầm Hoàn xoay người im lặng rời đi trước khi bị hai người ở bên trong phát hiện.

Sau khi Thương Đình Lập quay về công ty, việc đầu tiên là mở máy tính trong văn phòng lên gọi video cho Ellis.

Máy tính vang lên vài tiếng chuông, bên kia cuối cùng đã có người nhận.

Có thể nhìn thấy rất rõ có một người đàn ông có đường nét rõ ràng, đeo một cặp mắt kính bạc đang ngồi trên ghế nhìn anh.

“Hello, anh Thương, chúng ta lại gặp nhau rồi” Ellis ở đối diện mở lời chào trước.

Có một câu nói, người ra tay trước mới có thể nắm quyền chủ động.

Hiển nhiên Ellis rất hiểu đạo lý này.

Thương Đình Lập thân thiện đáp lời: "Tuy rằng tôi cũng rất vui khi được nhìn thấy anh Ellis, nhưng mà bởi vì tin tức hợp tác bị thất bại cho nên cũng không thể làm cho người ta quá vui vẻ” Thương Đình Lập nói một câu đã vào thẳng vấn đề chính Khi Ellis nói đến chuyện quan trọng, nụ cười trên mặt cũng biến mất.

Đôi tay đặt trên bàn làm việc của anh ta đan mười ngón vào nhau.

Sắc mặt nghiêm túc: “Anh Thương, không phải chúng tôi cố ý muốn hủy bỏ hợp tác lần này, nhưng Nguyên Thịnh của anh dạo gần đây đã ba lần bốn lượt đổi ý với phương án hợp tác được quyết định từ trước, chúng tôi cũng không dám hợp tác với các anh nữa, bởi vì chúng tôi không biết công ty của các anh có phải cũng sẽ không có phương án hợp tác cụ thể đối với công ty của chúng tôi như thế hay không, anh Thương, chúng tôi không thể đánh cược được.” Lời này của Ellis cũng coi như cực kỳ chân thành.

Đúng thật, mấy hôm nay bởi vì chuyện liên quan đến vụ án hợp tác kia, chẳng những thay đổi hết mấy công ty đại diện, ngay cả cổ phần của công ty cũng có thay đổi.


Cổ phiếu của công ty lúc thì tăng cao, lúc lại rớt mạnh.

Chỉ nói ngay ngày Điền Phong Tường có chuyện, toàn bộ cố phiếu cũng rớt mất vài điểm.

Đây là chuyện rất nhiêu năm rồi chưa từng xảy ra.

Nếu như có cơ hội thay đổi lại lần nữa, Thương Đình Lập đương nhiên sẽ không hành động dứt khoát như vậy.

Nhưng mà đám người bên phe Điền Phong Tường giếng như những con sâu mọt sống trong công ty đã nhiều năm, nếu như không dọn dẹp sạch sẽ hết trong một lần, một ngày nào đó sẽ ăn mòn toàn bộ công ty.

Vì chút chuyện nhỏ mà mất đi lợi lớn, cũng không phải phong cách làm việc của anh.

Thương Đình Lập hiểu rõ ý nghĩ của Ellis, nhưng anh không cảm thấy chuyện này chỉ có một lý do.

“Anh Ellis, dự án hợp tác giữa công ty các anh và Nguyên Thịnh rất quan trọng đối với việc Nguyên Thịnh khai thác thị trường nước Anh, tôi tin rằng chuyện này trong lòng anh cũng rất rõ ràng, cho nên bây giờ tôi có thể cam đoan với anh, dự án hợp tác với công ty Aitos của các anh sẽ diễn ra đúng theo quy trình, chuyện anh đang lo lắng chắc chắn sẽ không bao giờ xảy ra” Mặt Ellis có chút do dự, nhưng mà anh ta vẫn kiên quyết lắc đầu, từ chối: “Xin lỗi, Thương, Aitos của chúng tôi đã hợp tác thành công với một công ty khác rồi” Mãi đến khi video bị ngắt đi một lúc lâu, Thương Đình Lập tựa lưng vào ghế khí thế dần trầm xuống, giống như vẫn chưa hoàn hồn, thật ra anh đang yên lặng tự hỏi.

Chờ đến khi Dư Phi gõ cửa bước vào, lập tức nhìn thấy dáng vẻ suy nghĩ thâm trầm của Chủ tịch.

“Dư Phi, cậu đi điều tra xem công ty Aitos gần đây liên lạc với công ty nào nhiều nhất, sau khi tra được rồi lập tức nói cho tôi ngay.”

Thương Đình Lập đột nhiên nói, làm Dư Phi kinh ngạc chớp mắt.

Cũng may anh đã nhanh chóng lấy lại tinh thần, đáp: “Được” Mãi đến khi Dư Phi đi rồi, Thương Đình Lập cuối cùng cùng cũng không thể kiềm chế được vẻ nặng nề trên mặt nữa.

Lại nói tiếp, chuyện xảy ra ngày hôm nay, là chuyện thất bại nhất từ lúc anh tiếp nhận Nguyên Thịnh đến giờ.

Nhưng mọi chuyện còn chưa đến mức khó khăn nhất.

Chỉ cần tra ra được là ai đang ngầm bản bạc với Aitos, Thương Đình Lập tin tưởng, anh chắc chắn có cách để cướp được dự án hợp tác từ trong tay của đối phương về.

Dù sao cho dù là ký hợp đồng rồi, chỉ căn dự án hợp tác còn chưa được thực hiện, thì mọi chuyện vẫn chưa xác định được.

Thương Đình Lập suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy chuyện này chắc chắn có liên quan đến Thương Vân.

Dù sao đã nhiều năm rồi, cậu ta vẫn luôn ở nước ngoài, không ai biết được tin tức bên ngoài của cậu ta.

Nếu cậu ta lặng lẽ gây dựng một công ty cạnh tranh với anh, cũng không phải là không có khả năng xảy ra.

Từ ánh mät lúc gặp lại nhau lần này có thể thấy được, cậu ta rõ ràng cũng không quên đi chuyện trước kia.

Nói không chừng, lần này cậu ta quay về chính là vì muốn báo thù.

Tay Thương Đình Lập nhẹ nhàng gõ lên bàn làm việc, khi nhìn thấy điện thoại đang để trên bàn, anh mở khóa màn hình cảm ứng, tìm trong danh bạ một cái tên quen thuộc, gọi qua.


“Húc Đông, dự án hợp tác lần trước hứa với anh có lẽ sẽ bị hủy rồi..

"
Lúc chiều tối, Thương Đình Lập cầm theo canh đã được hầm chín tới bệnh viện.

Lúc mở cửa phòng bệnh ra, lập tức nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ.

Chắc là đã khỏe hơn nhiều, Sầm Dao đã bắt đầu nói chuyện, giọng nói cũng khỏe khoắn hơn nhiều.

“Oánh Oánh, chị kế cho em nghe, Hựu Nhất thích ăn bánh kem nhất, sau này chị sẽ dẫn cậu nhóc đi ăn bánh kem với em” Giọng nói của Sầm Dao rất dịu dàng, lại có thể nghe ra được khi cô nói những câu này, trong giọng nói mang theo sự vui vẻ.

Khương Oánh Oánh ngồi bên cạnh còn chưa kịp đồng ý với Sầm Dao, bóng người cao lớn của Thương Đình Lập đã gần đi đến.

Anh cười nói: “Nói cái gì vui vậy, kể tiếp đi, để anh nghe chung với” Một Chủ tịch Thương nhiều chuyện như thế này đúng là sáng mù đôi mắt Khương Oánh Oánh rồi.

Đôi mắt vẫn luôn không ngừng dạo tới dạo lui trên người anh, thì ra anh là loại Chủ tịch thế này.

Sầm Dao che miệng, cô sẽ không nói, từ nãy đến giờ cô toàn nói xấu anh đâu.

Thấy Sầm Dao ngậm chặt miệng không định nói gì, Thương Đình Lập chuyển sang nhìn Khương Oánh Oánh, trên mặt mang theo nụ cười, mở miệng ra lại không chút khách khí đuổi người đi.

“Cô Khương, Dao Dao phải ăn cơm, chắc là cô cũng chưa ăn cơm đúng không, không bằng cô về nhà ăn cơm trước đi, ngày mai lại đến”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.