Lừa Chủ Tịch Về Nhà Làm Chồng

Chương 222: 222: Trong Lòng Hiểu Rõ Nhưng Không Nói Ra




Thương Đình Lập rất muốn ở đây cùng bọn họ, nhưng chuyện của công ty cũng cần phải giải quyết.

Sáng sớm, anh từ bệnh viện chạy thẳng đến công ty.

Trong tay Thương Đình Lập đang cầm tài liệu do Dư Phi điều tra được, xem kỹ từng tờ.

Từ lúc Thiên Triều Entertainment xây dựng xong đến chuyện mờ ám đảng sau nó.

Từng chuyện từng chuyện bên trong, đều có thể nhìn thấy được công ty này đúng là không đơn giản.

Dư Phi cung kính đứng yên bên bàn làm việc, nhưng trong lòng anh cũng không yên.

“Dự án Aitos hợp tác với Thiên Triều Entertainment đã bắt đầu chưa?” Thương Đình Lập lẳng lặng tựa lưng vào ghế, hơi nhướng mày không quá để ý.

Dư Phi không biết trong lòng Chủ tịch đang nghĩ cái gì, chỉ báo cáo lại theo bản năng: “Vâng, gân đây Thiên Triều Entertainment có hoạt động lớn như vậy là vì muốn chuyển toàn bộ trang thiết bị y tế từ Anh về nước, công trình lớn như vậy cũng không thể lừa được những người đang để ý đến dự án này, đoán chắc bây giờ bọn họ cũng không để ý đến nữa”
“Đúng vậy” Thương Đình Lập hơi tán thưởng ý nghĩ này của Dư Phi.

Cơ thể cao lớn của anh từ từ đứng lên, lẳng lặng đi đến cạnh người anh ta nói: “Nếu xét thị trường y dược hiện tại của Trung Quốc, Nguyên Thịnh của chúng ta có được bối cảnh và mạng lưới giao tiếp từ lâu, nhưng Aitos đã không tin vào danh dự của Nguyên Thịnh nữa, ngược lại đi hợp tác cùng với Thiên Triều Entertainment, vậy thì bây giờ chuyện chúng ta có thể làm chỉ có hai việc.


Anh vươn hai ngón tay thon dài lên lắc nhẹ: “Thứ nhất, những chuyện mờ ám phía sau Thiên Triều Entertainment vân chưa giải quyết sạch sẽ, nếu Aitos muốn hợp tác với bọn họ thì sẽ có năm mươi phần trăm khả năng bị quốc gia điều tra được trước khi vận chuyển xong toàn bộ trang thiết bị y tế, Aitos và Thiên Triều Entertainment hợp tác nhất định là vì Thiên Triều Entertainment đã trả cho họ một cái giá quá có lợi, có thế làm cho bọn họ không quan tâm đến nguy hiểm này” “Chủ tịch, vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?” Dư Phi bị mấy lời nói của Chủ tịch làm cho mắt càng lúc càng sáng, trong mắt toàn là vẻ sùng bái và kính trọng.

Không hổ là người anh muốn đi theo, nhanh như vậy đã nghĩ ra được cách giải quyết rồi.

Trên thương trường cũng không bàn về việc có ơn hay không có ơn, chỉ có ai cho ích lợi cao hơn thì người khác mới đồng ý hợp tác với mình.

Mà những thủ đoạn dùng ở giữa, chỉ cần không trái pháp luật thì ai mà đi để ý đến chúng chứ.

Huống chi Thiên Triều Entertainment đã sớm có quan hệ thân mật với xã hội đen, thật sự có thể bỏ qua cho bọn họ sao? Tin rằng lúc trước những nghệ sĩ của công ty bọn họ gặp chuyện, nhưng người gặp xui xẻo lại là những đối thủ của họ.

Từ những chuyện này có thể nhìn ra được.

Những người đó có mặt ở khắp nơi.

Thương Đình Lập dựa lưng vào bàn làm việc, ngón tay khẽ gõ gõ: “Cậu đi tìm vài người làm những nhân viên đặc biệt của bọn họ lộ ra ánh sáng.

Nếu người ta đã thích làm việc ở bên ngoài ánh sáng như vậy thì chúng †a cũng giúp họ một tay đi” Gương mặt anh nhếch mép như cười như không, gương mặt đẹp trai không tì vết đầy bí ẩn và quyến rũ.


“Vâng.

Dư Phi nghe xong lập tức muốn đi ra ngoài làm xong mọi chuyện ngay lập tức.

Thương Đình Lập thấy anh gấp gáp như vậy thì gọi anh ta lại: “Chờ chút đã, còn chưa nói cách thứ hai đâu” Dư Phi dừng chân, trên mặt hiếm khi lộ ra nét thẹn thùng và túng quân, trong lòng cũng rất buồn bực, anh ta quá xúc động rồi.

Thương Đình Lập không để ý vẻ mặt của anh ta, nhắc nhở thẳng: “Dùng khuyết điểm của họ để đánh bại họ dù sao cũng là cách rất tệ, chuyện càng quan trọng hơn bây giờ là chúng ta phải nhanh chóng hoàn thành dự án hợp với Thiên An, hơn nữa còn phải làm thật thuận lợi và dứt khoát hơn lúc trước”
“Những hợp tác trước kia luôn vì chất lượng trang thiết bị y tế không đủ mà bị người ta bắt bẻ một số vấn đề, tuy rằng chỉ chút khiếm khuyết nhỏ nhưng nếu cẩn thận kiểm tra sản phẩm rồi giải quyết sạch những khuyết điểm nhỏ kia, tôi tin rằng sản phẩm lần này sẽ không bị người khác bắt bẻ, danh dự sẽ càng tốt hơn” Thương Đình Lập cẩn thận phân tích những vấn đề lúc trước, mỗi câu nói của anh Dư Phi đều sẽ ghi khắc vào trong lòng.

Cũng đã âm thầm quết định nhất định phải tự tay anh đi giám sát cẩn thận lần thành phẩm này mới được.

“Được rồi, những gì cần nói đã nói xong, cậu lui xuống trước đi” Thương Đình Lập trầm ổn ngồi xuống ghế, bắt đầu xem những tài liệu chồng chất trong mấy ngày hôm nay.

Chờ sau khi Dư Phi đi rồi, Thương Đình Lập buông tài liệu xuống, vươn tay xoa trán.

Tuy rằng ngoài miệng nói thì dễ nhưng trong lòng Thương Đình Lập cũng hiểu rất rõ.

Mặc kệ là chuyện nắm chặt thời cơ làm những dấu vết của Thiên Triều Entertainment bị bại lộ ra ánh sáng, hay là làm cho Aitos có ý tưởng hợp tác với Nguyên Thịnh thêm lần nữa, hai việc này thiếu việc nào cũng không được, hơn nữa chúng cũng không phải dễ dàng làm được.


Ngay cả chính anh.

Cũng không chắc chắn bao nhiêu.

Ngay lúc Thương Đình Lập định tập trung xem tài liệu lần nữa thì điện thoại của anh lại vang lên.

Nhìn cái tên quen thuộc trên màn hình, sắc mặt hơi trầm xuống của anh cũng sáng hơn một chút.

“Alo, dạo gần đây không phải anh đang xử lý việc bị người nhà ép hôn sao? Sao còn rảnh rỗi gọi điện thoại cho tôi thế” “Còn không phải tại anh làm hư mất sính lễ tôi tặng cho Oánh Oánh sao, bây giờ tôi vừa bận bịu chuyện của công ty, lại còn phải ứng phó với ba mẹ tôi, anh nói coi có phải lỗi do anh không” Người có thể trêu chọc anh như thế này e là chỉ có mình Khương Húc Đông.

Hai người bọn họ bây giờ đều là người gặp chuyện xui xẻo.

Một người thì công ty và trong nhà đều xảy ra chuyện, kết hôn cũng không thành công.

Người kia thì tuy là công ty không có vấn đề gì nhưng ba mẹ đã đi du lịch về rồi, hơn nữa vừa về đến nhà là lập tức ép hôn, mấy ngày nay Khương Húc Đông cũng không tốt lành gì.

Ngay cả kế hoạch nước ấm nấu ếch cũng chỉ có thể tạm thời gác sang một bên.

Cũng may anh ta đột nhiên nhớ đến anh ta còn có một người anh em cùng chung cảnh ngộ.

Nhớ tới những chuyện xảy ra trên người Thương Đình Lập, trong lòng Khương Húc Đông cũng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.


Phải biết rằng Thương Đình Lập còn thảm hơn anh nhiêu lắm, tuy rằng nghĩ như thế này có vẻ như anh ta đang rất hả hê, nhưng sự thật thì đúng là vậy đó.

Thương Đình Lập bị mấy câu này làm nghẹn họng.

Nhưng đúng là vì những lời này của Khương Húc Đông đã làm cho Thương Đình Lập nhớ đến một chuyện.

“Này, đàn em của anh cho tôi mượn dùng một chút, lần trước dự án tôi hứa nhường cho anh không phải đã bị hủy rồi sao? Lần này vừa khéo đã bát được công ty chủ mưu phía sau cướp đi dự án hợp tác của Nguyên Thịnh, bối cảnh công ty của bọn họ có dính đến xã hội đen, tôi không quá hiểu biết về chuyện này, cho nên vì sính lễ của em gái anh, có phải anh cũng nên giúp đỡ một chút không.” Thương Đình Lập nói có sách mách có chứng, Khương Húc Đông đúng là không có lý do gì để từ chối cả.

Dù sao chỉ cần chuyện có liên quan đến Khương Oánh Oánh, anh đương nhiên sẽ dùng hết toàn lực.

Anh đồng ý vô cùng dứt khoát: “Được, tôi đồng ý, hơn nữa lần này tôi sẽ tự mình ra tay, đủ nể mặt anh chưa”
“Đủ, đúng là anh em tốt” Tình nghĩa anh em nhiều năm như vậy rồi, mấy lời nói dư thừa kia hai người cũng không cần nói thẳng ra, trong lòng đều đã hiểu rõ.

Chuyện này bất kể là người nào gặp phải, người còn lại sẽ dùng hết sức lực đi giúp đỡ.

Nhưng đàn ông vì quan tâm đến mặt mũi của anh em, cho nên đương nhiên sẽ bịa ra một cải cớ vô cùng hoàn mỹ.

Hai người đều hiểu rõ nhưng không nói ra, cũng sẽ không cổ ý đánh vỡ nó.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.