Lửa Và Nước Mắt

Chương 72: Chương 72: Nếu có thể cầu xin, anh nguyện không bao giờ yêu em.......





Nếu giấc mơ đó, chỉ có mình anh ở lại....

Có lẽ anh sẽ không bao giờ đau lòng đến thế........

Anh chấp nhận, anh không cần nhận được tình yêu của em và sẽ sống với tình cảm của mình mà không em........

Anh chấp nhận ! Anh chấp nhận mọi thứ, tất cả điều được......

Nếu có thể cầu xin, anh nguyện không bao giờ yêu em.......

Có thể hay không, xin bàn tay của cuộc đời, mọi đau khổ và tang thương bỏ xa em........xin, hãy chừa người tôi yêu........

Anh chấp nhận, chấp nhận mọi thứ thay cho em......

Nếu có thể, có lẽ vậy là đủ !

Trái tim anh........

Chỉ cần nhìn thấy em hạnh phúc và khỏe mạnh từng ngày là đủ.....

Hỏi làm sao......lại như vậy ?

Làm sao lại như vậy........

Nếu có thể, anh mong chưa từng yêu em.............

Có một câu chuyện cũng cách đây một khoảng thời gian người ta truyền tai nhau, một câu truyện tình rất cảm động ở một đất nước xa xôi nọ.

Đó là một câu chuyện tình.....

Một !

- Con à, chúng ta phá sản rồi..... mất tất cả rồi....không còn gì nữa cả !

Đứa bé đứng cạnh ba mình, cả hai ăn mặc rất sang trọng, người cha mặc một bộ vest đắt tiền.

Hôm nay, họ mất tất cả, phá sản, đứa bé thậm chí còn không biết nguyên do.

- Á aaaaaaaa .

Tiếng hét thảm bên ngoài làm đứa bé giật mình, hai cha con sững sờ !

Mẹ đã tự tử rồi,....

Cậu bé đó mất đi một người mẹ, người cha khóc lóc cho người vợ !

Máu thấm ướt khoảng sân rộng, ám ảnh tâm trí tuổi thơ !

Hai !

- Cha ơi, ráng lên, ba ăn chút bánh mì đi.

Đứa trẻ gương mặt lem luốc, người đầy bùn đất, quần áo củ kỹ rách nát cầm ổ bánh mì méo mó trên tay lay lay người cha bệnh tật, người cha cơ thể biến dạng, gương mặt gầy gò già hơn tuổi còn quần áo thì rách nát hết cả.

Họ đang ở trong một hốc tối gần bãi gác của thành phố, nơi đây có rất nhiều người vô gia cư tụ tập.

Người cha thở thoi thóp, nước mắt trào ra, ôm lấy đứa con rồi trút đi hơi thở cuối cùng trên vai con mình !

- Á aaaaaaaaa

Đứa bé hét lên điên dại, nước mắt úa trào ra !

Ba,.....

Nước mắt người cha vẫn còn đang thấm trên vai con mình, vòng tay ôm chặt đó đã lỏng ra, lạnh dần......

Ba !

Trong khu ổ chuột của thành phố, một con hẻm nhỏ !

- Tránh ra ! Tránh ra !

Một cậu nhóc mười ba, mười bốn tuổi chạy thục mạng về phía trước, trên tay ôm khư khư một bọc bánh mì !

Phía sau có hai người đàn ông to lớn lao theo, bắt lấy thằng ăn trộm !

Tóm !

- Đánh ày bỏ tật !

Bịch !


Đứa bé đó bị đè xuống đường, hai người đàn ông đánh đấm không thương tiếc cậu bé con đó, tiếng hét thảm, tiếng da thịt chạm nhau vang in ỏi cả khu hẻm.

Cậu bé co mình lại, nhận tất cả mọi đòn !

Nhưng cậu bé cứng rắn, không rơi một giọt nước mắt nào !

Hai người đàn ông kia phủi tay, bỏ đi kèm theo mấy tiếng xỉ vả, vài bãi nước bọt lên người cậu bé !

Cậu bé từ từ lê lết đứng dậy, run run bước đi mà trên người đầy vết bầm tím và máu chảy ra từ mấy vết thương, lau đi máu mủi, máu miệng đang ứa ra cậu bé cười cười vui vẻ.

Túi bánh ôm trong lòng gần như đã trở thành một cục lộn xộn.

Bốn !

Lết vào một góc hẻm nhỏ, ngồi dựa vào cái thùng gác, cậu bé cười vui vẻ moi túi bánh ra ăn lấy ăn để, đối diện con hẻm, ở nơi xa đứa bé là một quán rượu nhỏ, ánh đèn đỏ xanh lấp lóe thu hút cái nhìn của đứa bé !

Con mắt bầm tím, xưng húp gân xanh gân đỏ, đứa bé nhai ngồm ngoàm bánh trong tay với gương mặt cũng đã xưng húp lên cả, dõi nhìn ra bên kia ánh đèn, đứa bé cảm thấy cảm giác an toàn.....

Bên kia quán rượu, người qua lại tấp nập, có mấy cô gái rất xinh đẹp, có nhiều người ăn mặc bảnh bao, cậu bé còn thấy một gia đình vui vẻ đi ngang qua quán rượu.....

Nước mắt cậu bé rơi, lấy tay quẹt qua nước mắt !

- A..

Cậu bé rên nhẹ một tiếng vì đau, không lấy tay lau nước mắt nữa mà vừa ăn bánh, vừa để nước mắt thấm vào, ăn cùng với nước mắt, đôi mắt vẫn nhìn ra xa.....

- Chít chít chít.....

Vài con chuột cống từ đâu chạy ra, ở xa xa nhìn cậu bé, cậu bé xoay qua nhìn mấy con chuột, bẻ một mảnh nhỏ bánh mì thảy qua chổ đó.

Mấy con chuột xúm lại xỉa ngay bánh mì vừa có, cậu bé nhìn qua mỉm cười vui vẻ.

- Chào các bạn.....

Trong đêm tối đó, câu bé trong con hẻm vui cười chào hỏi bạn mình....

Năm !

Bịch ! Bịch ! Bịch !

Năm tên to con nữa bị đánh bay sang một bên !

Một cậu bé, gương mặt dễ nhìn, có nét lạnh lùng khoảng 15, 16 tuổi đã hạ gục liên tục bảy người !

- Đây là khu của tụi tao, ai ày qua đây ăn cắp hả ?

Một trong mấy tên đã ngã đứng dậy hét to !

Cậu bé nhìn sang, không đáp lời nào !

- Ê, nhóc cũng khỏe đó, theo tụi anh đi, không lo cái ăn !

Một người con trai lạ xuất hiện, đưa ra một yêu cầu ! Bọn nằm dưới kia có vẻ sợ hãi !

Cậu bé gật đầu !

Sáu !

- Chúng ta cứ ở tại đây là được tiền hoài vậy sao ?

Cậu bé đã 17 tuổi, cầm một chai rượu trong tay, hỏi người anh đang ngồi kế bên trên chiếc bàn gỗ trước sân.

- Biết sao được, đại cả cũng đã quên mất chổ khỉ ho cò gáy này rồi đấy chứ.

Cậu bé được chàng trai kia giới thiệu vào một tổ chức xã hội đen lớn, nhưng chổ của họ chỉ là một khu nhỏ bé, lâu lâu lại được gửi tiền tới nhưng chưa thấy qua các nhân vật cấp cao nào cả.

- Em lên phân khu cấp trên chơi một vòng nhé !

Cậu bé đột ngột hỏi, người con trai kia ngẫm nghĩ rồi nói :

- Ừa, anh đi cùng nhóc, cũng lâu chưa đi xa.

Thế là hai người cùng nhau đi lên phân khu cao hơn .

Bảy !

- Chổ này ai cũng nhìn ngầu cả nhỉ ?

Hai người chỉ dám chào hỏi mấy anh cấp dưới, đi loanh quanh một chút nhưng cũng là chứng kiến sự khác biệt hoàn toàn.

- Chúng ta về thôi !


- Ừa, chổ này không dành cho anh em mình !

Cả hai đã quyết định trở về !

Tám !

- Á, xin lỗi bạn !

Một cô gái cực kỳ xinh đẹp va vào người cậu bé, có vẻ rất vội vã !

Cậu bé bị choáng ngợp trước vẻ đẹp đó, tim đập mạnh !

- Tránh ra ! Đây là tiểu thư, con gái của đại ca !

Một nhân vật cấp cao xô cậu bé ra, cao hơn nhiều mấy người mà cậu và anh trai kia gặp hổm rày !

Cậu tránh ra đường đi, đôi mắt không rời khỏi được cô gái !

Chín !

- Xin hãy im lặng, mình không có ý làm hại bạn !

Giữa đêm khuya, chiếc cửa sổ mở toang, một bóng người mờ ảo đứng kế bên giường cô gái, lời nói cầu khẩn !

Người con gái gan dạ, lắng nghe !

- Mình xin hứa với bạn, bằng tất cả tấm lòng và sự tự tôn mình có, mình sẽ cố gắng đạt được sự tôn trọng của mọi người và đạt được địa vị có thể xứng đáng với bạn, xin hãy đợi mình, mình sẽ cố gắng từng giờ từng phút một !

Nói rồi, bóng đen mờ ảo đó vụt đi dưới ánh trăng, thông qua cái cửa sổ. Cô gái không nhìn thấy mặt, chỉ thấy một bóng lưng....

Cô cảm thấy chàng trai đó vô cùng mạnh mẽ !

Mười !

Bốp !

- Ghê gớm thật, nó có phải là người nữa không vậy ?

Một số người thủ thỉ cùng nhau, một thằng oắt mới 18 tuổi, trong kỳ tỷ võ để thăng chức của tổ chức đã thắng một đường hơn mười mấy trận mà chỉ không bao giờ đánh tới hiệp hai !

Hạ gục đối thủ ngay hiệp đầu !

Cậu bé ngày xưa, nay đã lớn ! Trở thành một chàng trai mạnh mẽ, có nét cuốn hút người khác !

Mười một !

Trận chiến diễn ra giữa chàng trai mới xuất hiện lần đầu và một người cũng có máu mặt về đấu lôi đài !

Nhân vật đó trước giờ chưa từng thất bại !

Hai người lao vào sinh tử cùng nhau, hôm đó ông trùm và tiểu thư cũng đến dự để mở rộng tầm mắt, xem thử hai người mới nổi !

Mười hai !

Phụt !

Một người nằm la liệt, máu từ miệng phún ra ướt cả sàn nhà !

Chàng trai đã thất bại, cả người bầm dập, tay cũng đã bị đánh nát một cánh !

- Hự....

Không bỏ cuộc, chàng trai tiếp tục gắng gượng đứng lên !

- ĐỦ RỒI !

Tiểu thư hét lớn cùng mọi người rồi chạy lại bên chàng trai, nắm lấy cánh tay còn lại của chàng trai nói :

- Đủ rồi, em biết người tối hôm đó là anh, anh không cần đánh nữa, em đồng ý bên cạnh anh !

Đôi mắt của người con trai bị máu làm nhòa đi, nhưng từng từ, từng từ lại thấm rất rõ vào tai của chàng trai, người chàng trai loạng choạng, đầu óc mơ hồ, nhưng lúc đó, chàng trai hét lên :

- TRÁNH RA ! TRÁNH XA KHỎI TÔI NGAY !

Tiểu thư, ông trùm, mọi người đều giật mình !

Chàng trai lúc đó trước mặt cô gái nói :


- Ngày nào tôi còn chưa thể đứng ngang hàng cùng em, xin em.......đừng lại gần tôi.

Nước mắt người con gái rơi, tim thắt lại !

Người con trai tiếp tục bước đến chổ đối thủ !

Hôm đó, người ta khiên chàng trai ra bằng cán và cả tay chân chàng đều bị đánh nát !

Theo người kể lại, bị nát một tay, máu ọc ra khắp sàn mà chàng trai còn tiếp tục đứng lên thêm mười lăm lần nữa trước khi gục ngã !

Mười ba !

- Xin lỗi, dù có hồi phục lại thì cũng không thể cử động mạnh được !

Vị bác sĩ nhân từ, nói với chàng trai vài câu an ủi rồi bước ra ngoài.

Trên giường bệnh, nước mắt chàng trai lăn dài !

Mười bốn !

Chàng trai bước vô hồn trên đường !

Bập !

Một bàn tay ấm áp đặt lên vai chàng trai, chàng trai xoay người lại, một ông lão hiền từ cười với chàng trai rồi nói :

- Ông chưa thấy người nào có căn tu mạnh như cháu từ trước đến giờ, quả là thiên tài ngàn năm hiếm gặp. Theo ta, ta sẽ làm cho con trở nên mạnh như những vị thiên thần trong truyền thuyết !

Ông già cười hiền hậu, chàng trai trong lúc tuyệt vọng gật đầu !

Mười lăm !

Đã bốn năm qua đi, chàng trai mất tích đã bốn năm !

Nhưng hôm nay, chợt có người nói là thấy tràng trai xuất hiện với vẻ ngoài điển trai và lạnh lùng !

Có gì đó rất khác xưa !

Mười sáu !

Tin khẩn cấp được thông báo đến các ông trùm của khu vực !

Một tên điên đang đi thâu tóm các băng đảng lại !

Hắn xuất hiện một mình, chiến đấu một mình và hạ gục tất cả mọi người, súng đạn không làm hắn tổn thương dù chỉ là một vết trầy !

Hắn trở thành một truyền thuyết sống !

Mười bảy !

Cạch !

Cây súng trong tay chạm xuống mặt đất, tên trùm cuối cùng cũng gục ngã !

Gương mặt hoảng sợ nhìn người trước mặt, chỉ một mình hắn đã hạ gục tất cả các đàn em, hơn ba trăm người chứ ích gì....

- Dừng lại, nếu mày giết tao, mày sẽ hối hận suốt đời !

- Tao không bao giờ hối hận !

Chàng trai nói một câu lạnh lùng rồi kết liễu đời tên trùm.

Rengrengreng !

Chợt điện thoại reo từ trong xác ông trùm, không hiểu vì sao, chàng trai lại cảm giác không thể không bắt máy....

Chàng trai móc chiếc điện thoai ra nghe !

Mười tám !

- Đại ca đó à ?

- Không, đã bị tao xử rồi !

- Mày.....mày....mày đã giết đại ca tao ? Vậy thì mày sẽ phải hối hận, mày sẽ mãi mãi không gặp lại được người con gái mày yêu nữa đâu !

Cụp !

Chiếc điện thoại đóng lại, chàng trai sững sốt....

Chàng xoay người, chạy như bay đến nơi người mình yêu ở !

Mười chín !

Rầm !

Cánh cửa lớn bị mở toang ra, chàng trai bước vào !

Nơi xa, một tên mặc áo vest đen ôm lấy người chàng yêu xa, chỉa súng vào đầu cô !

Xung quanh la liệt người với người, máu đổ khắp nơi.

- Thả cô ấy ra, tao sẽ không đụng đến mày !


- Được !

Người kia không ngần ngại trả lời, buông cô gái ra, cô gái run run bước lại chổ chàng trai !

Bằng !

Phát đạn đó, xuyên qua tim người con gái đó,

Người con gái ngã xuống, máu từ tim tuông ra, thấm ướt sàn, đôi mắt cô mở to.....

Bằng !

Phát đạn tiếp theo là của chàng trai bắn vào đầu tên kia, tên kia cũng ngã xuống !

Chàng trai đau lòng, chạy đến ôm cô gái vào lòng, máu của cô gái thấm ướt người chàng trai.

Chàng chỉ nghe thấy cô thiều thào một câu trước khi chết :

- Tại sao ?....

Nàng hỏi điều gì ? Là tại sao ta đến muộn ? Hay tại sao ta phải leo lên một vị trí thật cao để nhìn nàng ra đi mà chưa được gì ?

Hay tại sao ta lại từ chối nàng năm xưa ?

Hay tại sao ta lại biến mất rồi trở lại ?

Hay tại sao.....nàng phải chết trên tay ta, là vì ta mà chết ?

Chàng trai nhìn xuống bàn tay cô gái, một chiếc nhẫn hột xoàng đeo ở ngón đeo nhẫn !

Hai năm trước cô đã lấy chồng, lấy gã đã lôi đài đã hạ gục chàng trai....

Vì sao chàng không quay lại ?

- Á aaaaaaaaaaaa

Chàng trai ngửa mặt lên trời, hét to với đời, tiếng hét vang vọng, tiếng lòng đau đớn !

Hai mươi !

Bên bờ biển lạnh giá, mặt biển đã đóng băng lại, cái lạnh thấm vào phổi làm người khác khó chịu !

Nơi này lâu nay không có người ghé qua, hôm lại lại có một bóng người....

Một bóng người, trên vai vác theo một chiếc quan tài bằng pha lê trong suốt, bên trong có một người con gái xinh đẹp nằm yên lặng !

Rầm !

Người đó dùng một đấm phá tan một lổ lớn trên mặt biển !

Đôi mắt buồn nhìn chiếc quan tài pha lê !

Ùm !

Chàng trai ôm chiếc quan tài rồi nhảy vào hố nước vừa tạo ra, cùng nhau chìm dần xuống đáy biển !

Mặt biển bên trên lại dần đóng băng lại !

Nghe người ta nói, cái lạnh của biển nơi này, có thể bảo quan xác người một cái nguyên vẹn qua hàng trăm, hàng ngàn năm !

Nếu giấc mơ đó, chỉ có mình anh ở lại....

Có lẽ anh sẽ không bao giờ đau lòng đến thế........

Anh chấp nhận, anh không cần nhận được tình yêu của em và sẽ sống với tình cảm của mình mà không em........

Anh chấp nhận ! Anh chấp nhận mọi thứ, tất cả điều được......

Nếu có thể cầu xin, anh nguyện không bao giờ yêu em.......

Có thể hay không, xin bàn tay của cuộc đời, mọi đau khổ và tang thương bỏ xa em........xin, hãy chừa người tôi yêu........

Anh chấp nhận, chấp nhận mọi thứ thay cho em......

Nếu có thể, có lẽ vậy là đủ !

Trái tim anh........

Chỉ cần nhìn thấy em hạnh phúc và khỏe mạnh từng ngày là đủ.....

Hỏi làm sao......lại như vậy ?

Làm sao lại như vậy........

Nếu có thể, anh mong chưa từng yêu em.............

Hai mươi mốt !

Bên bờ biển, 5 năm sau !

Có một người xuất hiện !

Câu chuyện tình này, vì thế lại được tiếp tục viết.......



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.