Luân Hồi Cung Chủ

Chương 75: Nước mắt người nghĩa đệ



Hạng Bá Phù ngồi bất động, đôi mắt lấy lánh cắn chặt vành môi dưới lại, chứng tỏ lão nhân đã xúc động đến tột cùng về tình bằng hữu sinh tử chi giao.

Hàn Tử Kỳ vô cùng cảm kích trước tình nghĩa thâm sâu của Hạng Bá Phù đối với phụ thân chàng. Chàng ngồi im lặng tôn trọng phút giây thiêng liêng thành tâm của người thúc phụ.

Chàng ngồi bất động, cúi đầu xuống, nửa đau thương nửa thù hận trong lòng.

Sự quyết tâm giết cho bằng được ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ và lão Bắc Khuyết Thần Ma hiện ra rõ rệt trong đầu óc chàng hơn bao giờ hết.

Bầu không khí lặng ngắt giữa Hàn Tử Kỳ và Hạng Bá Phù một lúc thật lâu.

Bấy giờ Hạng Bá Phù đã lấy lại sự bình tâm, ngẩng mặt lên hỏi Hàn Tử Kỳ:

- Hàn hiền điệt, tại sao đại ca lại chết một cách bất ngờ như vậy? Đại ca mắc chứng bệnh trầm kha không chữa nổi hay vì kẻ thù nào tới hang động ám kích, hiền điệt hãy nói rõ tên kẻ đó, lão phu sẽ đi tìm hắn báo thù.

Đến đây Hàn Tử Kỳ thấy không nên giấu giếm người thúc phục nhiệt tâm đáng kính này một điều gì nữa, sẽ có lỗi. Chàng nói một giọng thảm buồn:

- Thưa thúc phụ, tiểu điệt sẽ nói lại câu chuyện đầu đuôi cho thúc phụ được hiểu rõ ràng, nguyên nhân cái chết của phụ thân tiểu điệt.

Hạng Bá Phù thúc giục:

- Hiền điệt nói mau, ta rất nóng lòng được biết nguyên nhân cái chết của đại ca.

Hàn Tử Kỳ chậm rãi kể:

- Sau ngày Hàn Sơn trang bị bọn hung đồ tàn phá, tiểu điệt lâm nạn chạy tới một hang động ẩn thân với một vị lão tiền bối cho đến ba năm sau mới ra chốn giang hồ. Tiểu điệt đi tìm kiếm song thân mãi mấy tháng trời không ra tung tích, tiểu điệt vô cùng thất vọng. Cách đây không lâu, tiểu điệt được đại sư Đảo điên hòa thượng cho hay phụ thân của tiểu điệt hãy còn sống, hiện đang ở trong một tuyệt động, nhưng không nói cho tiểu điệt biết tuyệt động đó vì phụ thân khẩn cầu đại sư không nên tiết lộ. Vài ngày trước đây, tiểu điệt đang trên đường đi tìm phụ thân và mẫu thân, tới một cánh rừng già bị con chim Anh Vũ giả tiếng người con gái kêu cứu trong rừng, phỉnh lừa tiểu điệt đuổi theo nó tới một hang động gặp phụ thân đang ngồi trên chiếc giường đá, tiểu đệ không biết đó là ai, phụ thân bảo tiểu điệt lưu lại vài ngày nói chuyện giang hồ, tiểu điệt hỏi danh hiệu của phụ thân, người xưng tên là Đoạn tình lão nhân, tiểu điệt ở lại đó ba ngày được phụ thân truyền cho thân pháp “Ảo ảnh chiêu hình bộ pháp”, nói là để hộ thân khi ra chốn giang hồ.

Hạng Bá Phù chặn lại:

- Đúng rồi! Đây là thân pháp của Hàn đại ca đã từng nổi tiếng lừng lẫy năm xưa, suốt hai năm trường hành hiệp không có một địch thủ nào hạ nổi đại ca, vì thân pháp này biến hiện như ma như quỷ không ai đánh trúng được đại ca. Câu chuyện ra sao nữa, Hàn hiền điệt nói tiếp cho lão phu nghe.

Hàn Tử Kỳ nghiêm túc:

- Trong ba ngày tiểu điệt sống trong hang động, phụ thân của tiểu điệt không hề tiết lộ điều gì cả, chỉ ngồi tịnh tọa trên chiếc giường đá không đi đâu, nên tiểu điệt không nhận được hai chân cụt tới gối. Đêm thứ tư, phụ thân lấy ra một bầu rượu tiễn đưa tiểu điệt lên đường, sau này không còn dịp nào uống nữa. Tiểu điệt nghi hoặc trong lòng nhưng không dám hỏi phụ thân vì nể trọng đó là một vị cao nhân đáng kính sợ làm mất lòng. Tiểu điệt uống đến say bất tỉnh không còn hay biết gì cả. Sáng ra tiểu điệt trông thấy phụ thân đã chết nằm trên một phản đá phía sau hang động, trước khi chết phụ thân viết một lá thư tuyệt mệnh để lại cho tiểu điệt nói rõ nguyên nhân cái chết của phụ thân.

Hạng Bá Phù hấp tấp:

- Hàn hiền điệt, lá thư tuyệt mệnh của đại ca ở đâu rồi, hãy cho ta xem.

Hàn Tử Kỳ nhìn xuống ngực:

- Lá thư tuyệt mệnh của phụ thân hiện đang ở trong mình tiểu điệt.

Hạng Bá Phù gấp rút:

- Hàn hiền điệt hãy đưa lá tuyệt mệnh thư cho ta xem mau.

Hàn Tử Kỳ thò tay vào áo lấy lá tuyệt mệnh thư trao cho Hạng Bá Phù:

- Thúc phụ đọc lá tuyệt mệnh thư này sẽ biết rõ nguyên nhân cái chết của phụ thân tiểu điệt.

Hạng Bá Phù nhanh lẹ tiếp lấy lá tuyệt mệnh thư của Hàn Khuất Thân mở ra đọc.

Thần thái của lão nhân trầm trọng khác thường, cặp môi mấp máy, đôi lông mày nhíu lại theo từng dòng chữ trong lá tuyệt mệnh thư.

Trong tòa đại sảnh im phăng phắc, không nghe một tiếng động nhỏ nào. Lát lâu đọc xong lá tuyệt mệnh thư của Hàn Khuất Thân, Hạng Bá Phù bật thốt:

- Hỡi ơi!

Chợt hai giọt nước mắt lăn dài xuống má, lão nhân cắn chặt vành môi dưới như cố nén nỗi đau thương đang cuồn cuộn dâng lên trong lòng.

Hàn Tử Kỳ im lặng, để rơi hai dòng lệ thương tâm, không dám động tịnh, nói năng trước tấm lòng thành tâm của người thúc phụ đối với phụ thân chàng.

Cả hai cùng đắm chìm trong bể đau thương, một là tình bằng hữu, một là hiếu đạo.

Lâu lắm, Hạng Bá Phù ngẩng mặt lên nhìn vào khoảng không như nói với một linh hồn cõi xa xăm:

- Hàn đại ca, năm xưa có lần lão đệ gặp lại đại ca trên con đường tới Ngũ đài sơn, lão đệ có mấy lời khuyên nhủ đại ca không nên giao tình với ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ, vì ả là một nữ nhân dâm dật, lại gian xảo ác độc, quỷ quyệt khôn lường, đã có nhiều người bị ả đầu độc chết thảm, nhưng lúc đó có lẽ đại ca đã trúng nhầm mê hương “ngự hồn hương” hay ma khí “Hoán thần ma pháp” và cái sắc đẹp thiên kiều bách mỵ của ả nên đại ca không chịu nghe theo lời hơn thiệt của tiểu đệ, trở về Hàn Sơn trang với Tố Thần Phi tỷ tỷ cho tròn đạo nghĩa phu thê như lời đại ca đã nói với tiểu đệ lúc còn hành hiệp trên chốn giang hồ, đại ca đi lập tổ uyên ương với ả, đến nỗi bị ả thông mưu cùng lão đại ác ma Bắc Khuyết Thần Ma ngoài quan ngoại đầu độc tàn phế hai chân của đại ca, khiến cho đại ca thân bại danh liệt từ đó, phải cam tâm sống cô độc khốn khổ trong tuyệt động, cuối cùng vì sỉ nhục tự quyết bỏ lại hài tử Hàn Tử Kỳ bơ vơ, lạc lõng trên chốn giang hồ, không nơi nương tựa, tiểu đệ vô cùng đau đớn.

Bỗng Hạng Bá Phù nắm chặt song chưởng tròn mắt bắn tinh quang lớn tiếng:

- Hàn đại ca, nay mai tiểu đệ sẽ tới Luân Hồi giáo giết ả dâm phụ Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ và lão tặc Bắc Khuyết Thần Ma rửa mối hận này cho linh hồn của đại ca được tiêu dao nơi lạc cảnh, bằng không lão đệ không thể nào ngồi yên trong Hạng gia trang này được.

Trao lá tuyệt mệnh thư của Hàn Khuất Thân lại cho Hàn Tử Kỳ, Hạng Bá Phù căm hận:

- Hàn hiền điệt hãy cất giữ lá tuyệt mệnh thư này, mọi việc nơi đây xong rồi lão phu sẽ tới tổng đàn Luân Hồi giáo hỏi tội ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ và lão tặc Bắc Khuyết Thần Ma quyết một trận tử sanh với bọn chúng.

Hàn Tử Kỳ cho tới bây giờ chàng mới lên tiếng, khảng khái:

- Thúc phục hãy an tâm, chính tiểu điệt sẽ tới Luân Hồi cung giết ả yêu phụ Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ rồi ra vùng quan ngoại tới xứ Thổ phồn tìm Bắc Khuyết ma cung cắt lấy cái thủ cấp của lão quỷ đem trở về hang động tế mộ phụ thân theo lời di chúc của phụ thân đã dặn.

Chàng nói luôn:

- Thúc phục hãy lo sự an toàn cho Hạng gia trang và Cẩm Bình hiền muội trong hiện tại là điều cần thiết nhất, kể từ nay thúc phụ không nên vắng mặt ở quý trang, chỉ e sợ biến động bất ngờ sẽ không trở tay kịp, cứ theo ngụ ý của tiểu điệt, hai tên lạt ma kia chạy trở về Bắc Khuyết ma cung nói rõ tình hình đêm nay cùng hai cánh tay cụt của bọn chúng, lão quỷ Bắc Khuyết Thần Ma sẽ nổi cơn thịnh nộ ra lệnh cho một số đông đảo giáo đồ, có thể có các tên đại ma đầu võ công cao cường kéo tới đây đánh phá thêm một lần nữa chứ chẳng không, thúc phụ hãy bình tâm, tìm kế vẹn toàn cho Hạng gia trang trước đã, về phần báo thù tiết hận cho phụ thân đã có tiểu điệt lo rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.