Luân Hồi Đại Đế Truyện

Chương 9: Ta muốn kiện một chút, cái này không hợp lý a



Nhìn thấy Long Huyền bị ho sặc sụa, đến ngay cả Long Vô Tâm cũng làm đổ hết nước trà ra bàn đang một mặt mộng bức nhìn lên trần nhà, Mai phu nhân thấy không khí có điểm lạ lùng nhưng lại không rõ đã phát sinh chuyện gì. Lúc này nàng mới quan tâm nói.

“Huyền nhi ăn chậm một chút, đồ ăn còn rất nhiều không cần ăn nhanh quá tránh để bị nghẹn a.”

Long Huyền một mặt bối rối không biết trốn vào đâu, lúc này cũng đành cười cười rồi tìm cách chuyển chủ đề.

“Mẫu thân, người nói quen biết cha thông qua thiếu niên thiên tài chiến chuyện này là như thế nào?”

Nghe con trai hỏi như vậy, lúc nhất thời mặt của Mai phu nhân đỏ lên, có chút ngại ngùng nhìn thoáng sang chỗ Long Vô Tâm mà nói.

“Chuyện này cha ngươi rõ ràng nhất để hắn kể đi.”

Long vô tâm nghe vậy, trên mặt cũng có một tia hồi ức chuyện xưa, lúc này tươi cười mà nói.

“Xác thực là cha cùng mẫu thân ngươi đi đến được ngày hôm nay cũng là bắt đầu từ lần đó, xảy ra rất nhiều chuyện nhưng chủ yếu vẫn là cha ngươi chính là một cái nhân tài, cô nương nào cũng bị tài năng của ta làm cho điên đảo, mẹ ngươi cũng không ngoại lệ.”

“Không biết ngượng, hóa ra ngươi cũng biết ba hoa đây?” Lúc này Mai phu nhân lườm qua nói một câu, làm cho Long Vô Tâm rụt cổ một cái, liền vội vàng nói tiếp dường như rất lo lắng bị nàng vạch trần chuyện xấu vậy.

“Hồi đó chín tuổi, ta có một người bằng hữu tên là a Cửu, trước khi tham gia tranh đấu chúng ta liền cược xem ai có thể chạy tới nơi thi đấu trước, người thua sẽ phải làm theo một yêu cầu của người thắng. Tên a Cửu này chơi xấu hắn giấu giày của ta đi làm ta phải đeo giày nên tới chậm hơn hắn một chút kết cục là…" Nói đến đây Long Vô Tâm hơi dừng một chút lén lén nhìn về Mai phu nhân thấy nàng không có nói gì liền tiếp tục kể.

“Sau khi thua rồi, a Cửu nói với ta hắn không biết cách tán gái như thế nào hắn bắt ta phải chỉ cho hắn, vốn dĩ ta nào biết cách tán gái a, lúc đó ta mới chín tuổi, thế nhưng là vì sĩ diện nên nhắm mắt liều mạng mà đáp ứng.”

Nghe đến đây Long huyền cũng cảm thấy có chút thú vị, chờ không được lại hỏi.

“Vậy sau đó như thế nào, có liên quan đến mẫu thân đúng hay không?”

“Um, sau đó thì,… ngươi cũng biết năm đó bé gái chín tuổi tham gia cũng không nhiều, mẫu thân ngươi khi đó mới chín tuổi nhưng cũng đã rất xinh xắn, vì vậy a Cửu liền bắt ta tiến tới… tiến tới tìm cách cưa đổ nàng nha.”

“Vậy người đã dùng cách gì?” Long huyền quả thật là hứng thú dạt dào mà hỏi. Hai đứa trẻ chín tuổi tán tỉnh nhau vốn không phải chuyện gì quá lý thú làm Long Huyền phải chú ý như vậy, nhưng ai bảo hai người này lại là cha mẹ hắn đâu.

“Lúc đó còn nhỏ vô tri, ta nghe người ta nói chỉ cần hôn một nữ nhân, liền có thể khiến nàng yêu mình… vì vậy… thật ra lúc đó ta cũng rất là khó xử thế nhưng đã đáp ứng thua cược nên đánh liều. Ta lại gần chỗ mẫu thân ngươi nói, "xin Thanh Mai muội muội chỉ giáo", bất quá mẫu thân ngươi lại không thèm để ý ta.”

“Vậy chẳng phải phụ thân người hoàn toàn không có chút cơ hội nào sao, còn nói cái gì mà mọi cô nương đều bị tài năng của người làm điên đảo nha?”

Bị con trai nghi ngờ, mặt Long vô tâm đỏ lên vì thẹn hắn liền cốc đầu Long huyền một cái.

“Vi phụ đương nhiên là có cách… lúc đó ta liền đánh liều nhân lúc nàng không để ý hôn lên má trái một cái.”

Long Huyền ngạc nhiên, còn có thể làm như thế a, quả nhiên dù ở thế giới nào cao thủ vẫn không bằng tranh thủ? Sau đó lại nhìn qua phía Mai phu nhân thấy mặt bà cũng đỏ lên trông rất xinh đẹp. Lúc này Mai phu nhân vì để tránh ngại ngùng cũng lên tiếng.

“Ngay lúc đó ta liền đấm cho hắn hai phát cũng đá thẳng vào bụng làm hắn văng đi thật xa, hắn quả thực không biết xấu hổ là gì.”

Long Huyền lần này lại nhìn về phía của Long Vô Tâm, cha vì theo đuổi mẫu thân cũng thật cực khổ, không biết sau đó lại thế nào.

“Lúc đó cũng rất mất mặt thế nhưng là ta cũng không có đánh trả chỉ quay sang hỏi a Cửu xem hắn đã thấy rõ chưa, đáng chết là tên béo đó chỉ lắc lắc đầu, bất đắc dĩ ta đành phải dùng lại chiêu cũ, một lần nửa hôn vào má phải của Mai mai.”

Không chờ Mai phu nhân lên tiếng Long Vô Tâm lại bổ sung thêm, tự nói ra vẫn đỡ mất mặt hơn.

“Kết quả vẫn như vậy, ta liền bị đá văng xa đến mấy mét mới đứng dậy được, lần này tên khốn kiếp kia vẫn lắc đầu nói ta làm quá nhanh hắn không thể nhìn thấy được gì, haizzz! Lúc này ta nghĩ trong đầu thôi vậy, cố gắng thêm lần cuối cùng nếu như vẫn không được thì coi như bỏ qua.”

Long Huyền nghe vậy kém chút cười to lên, thế nhưng trên đầu vẫn còn hơi đau, hắn cũng không muốn lại bị gõ đầu nên đành nhịn cười, yên lặng tiếp tục nghe.

“Nhưng mà ngay khi ta định đứng lên lao về phía Mai Mai thì bị nàng phát hiện, nhất thời cứng đờ đứng im tại chỗ, ai ngờ…”

“Phụ thân mau nói a, xảy ra chuyện gì?” Long Huyền hiển nhiên là chờ đợi không kịp muốn biết chuyện tiếp theo như thế nào.

“Ai ngờ lần này ta mới là người bị cưỡng hôn nha… lại còn là môi chạm môi cái loại kia.”

“Mẫu thân lợi hại…” Long Huyền lần này nhìn về phía Mai phu nhân, đúng thật không thể nhìn bìa mà đoán sách, mẫu thân rụt rè như vậy mà lại rất biết cách làm người khác bất ngờ a, trên mặt Long Huyền hiện lên chút ý tươi cười.

“Lúc đó ta cũng là còn nhỏ nên không biết gì, bất qua cha ngươi còn tệ hơn, chỉ bị hôn một cái đã xịt máu mủi lăn quay ra đất gọi mãi cùng không tỉnh, vừa lúc là trận đấu của ta với hắn, ta dễ dàng liền chiến thắng rồi. Sau lần đó lúc nào hắn cũng mặt dày đi theo sau lưng ta, do vậy, do vậy…”

“Do vậy mẫu thân liền bị cha ta cảm động rồi, đúng hay không hahaha…”

“Aaa, xin mẫu thân đại nhân tha mạng.” Ngay khi đang cười thì lỗ tai của Long Huyền bị nhéo đến xoay 180 độ làm hắn đau đến chảy nước mắt.

“Ngươi còn nhỏ tại sao lại hỏi nhiều như vậy, mau ăn đi.”

Long Huyền một mặt tràn đầy oan ức, ta chỉ hỏi một câu sau đó các người liền vui vẻ kể ra hết, sao bây giờ lại trách ta rồi? Nghĩ như vậy nhưng lại là không dám nói ra, Long Huyền cũng chỉ đành cúi đầu ăn cơm.

Qua một màn như vậy bầu không khí lúng túng vừa rồi cũng đã qua đi…

Dù là như vậy nhưng trong lòng Long Huyền vẫn không cảm thấy không vui vẻ gì, sau bửa cơm sáng cả ngày hôm đó Long Huyền đều dựa theo bộ thất liên quyền pháp cùng với cách vận hành của Võ Linh quyết để tu luyện thế nhưng từ sáng sớm đến tận khi mặt trời lặn hắn vẫn không cảm thấy được sức mạnh trong cơ thể thay đổi chút nào.

Thậm chí hắn phải miễn cưỡng lắm mới có thể đánh ra đòn công kích đạt đến một trăm cân lực lượng, nhưng hiển nhiên hai nắm đấm của hắn không có được vận công bảo vệ nên cũng đã bị thương.

Thất vọng về đến trong phòng, Long Huyền vẫn là không chịu từ bỏ hắn thức suốt đêm lúc thì khoanh chân ngồi vận chuyển Võ Linh quyết, lúc thì lại lăn lộn trong phòng đánh ra từng chiêu từng chiêu của Thất liên quyền.

Nháy mắt trôi qua đã tới lúc trời sáng, lúc này Long Huyền mới chầm chậm mở mắt ra, hắn cười khổ, hóa ra lúc tối qua mãi mê tập luyện mà hắn đã mệt đến ngủ quên lúc nào cũng không biết, đáng tiếc hơn nữa là tu vi của hắn, một điểm cũng không hề tiến triển.

“Haizz, chẳng lẽ ta thật sự là một tên phế vật sao?”

Long Huyền muốn nhanh chóng đứng dậy rửa mặt rồi đi ra ngoài, nào biết được rằng tối qua liên tục đánh quyền quần áo hắn đã xộc xệch không chịu nổi, trong lúc đang đứng dậy vô tình đạp phải vạt áo nên là luống cuống một cái mặt hôn lên trên sàn nhà…

“Ai ui… ta xxx con mẹ nó chứ, bây giờ đến cả quần áo cũng muốn chống lại ta? Không phải theo đạo lý mà nói xuyên không rồi thì phải trở thành thiên tài mà, nếu không phải vạn người có một, ít nhất cũng là trong ngàn người có một a, kém lắm đi nửa cũng cho ta làm một cái người có thể tu luyện cũng được đi. Chưa nói đến cái gì tiền bạc tiêu không hết, tài nguyên tu luyện dư thừa, công pháp đỉnh giai, mỹ nữ sắp hàng chờ ta chọn vân vân…" Càng nói ra càng là cảm thấy bản thân bị ông trời đối xử không công bằng Long Huyền phẫn nộ lên.

“Ông trời khốn kiếp, ta muốn kiện a, chuyện này không hợp lý!!!”

La hét điên khùng một hồi, Long Huyền bất đắc dĩ đi ra khỏi phòng, thì vừa lúc này hắn gặp phụ mẫu của mình đang đi tới.

“Huyền nhi, việc tu luyện là cả đời ngươi không cần gò bó chính mình cũng không nhất thiết phải gấp gáp, dù sao thiếu niên thiên tài chiến không phải ép buộc tất cả đứa bé chín tuổi đều phải tham gia, ngươi vẫn là theo mẫu thân học một chút viết chữ cùng đánh cờ đi.”

Hiển nhiên đêm qua Mai phu nhân cũng biết được tình huống tu luyện của Long Huyền qua lời kể của Long Vô Tâm, hai vợ chồng muốn an ủi nhi tử thì thấy hắn cả đêm đang cố gắng tu luyện cũng không cắt ngang mà chờ đến trời sáng lại sang khuyên bảo.

Long Huyền biết gấp gáp nhất thời không giải quyết được gì, lại thấy mẫu thân lo lắng như vậy cũng chỉ đành đáp ứng. “Vâng thưa mẫu thân.”

Vậy là cứ như thế Long huyền buổi sáng theo Mai phu nhân học đánh cờ, chiều chiều lại rèn luyện viết thư họa…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.