Luân Hồi Đại Đế Truyện

Chương 95: Thời cơ (2)



Triệu Hạo: “Như ngươi đọc được rồi đó, nhân tộc bị yêu thú ép đến đường cùng, may mắn có Đông Thiên Đế đứng ra lập quốc, đẩy lùi cuộc tấn công của yêu thú, giúp cho nhân tộc có cơ hội tiếp tục sinh tồn.”

“Chẳng qua, thành trì thì ít, nhân tộc lại nhiều, thế là vấn đề thiếu lương thực, thiếu đất sinh sống lập tức phát sinh, thời điểm đó, quốc gia vô cùng nguy ngập làm sao có thể tìm ra biện pháp vẹn cả đôi đường? Cho nên bọn hắn làm ra quyết định, tu sĩ có tu vi thì trở thành chiến lực nòng cốt, phàm nhân khỏe mạnh thì đảm nhận việc canh tác, sản xuất lương thực, làm lao động, có tác dụng thì có thể sống, đóng thuế má đầy đủ thì sẽ được phép ở trong thành trì, có quân đội đế triều đến bảo hộ.”

“Mà những phàm nhân khác, người tàn tật, người già, trẻ nhỏ, tội phạm, một bên là những kẻ không thể tự sinh tồn, một bên khác là những kẻ đại ác bị ruồng bỏ. Những người này sẽ bị đưa ra khỏi thành, tự sinh tự diệt trong sâm lâm hoang dã, bọn hắn bị xưng là khí dân. Nhìn vào dân làng ngươi có thể thấy, tu sĩ bình thường không nhiều, tu sĩ đạt đến võ giả, võ sư thậm chi càng cao có thể nói là trăm người có một. Khi làm ra quyết định từ bỏ kia, nhân tộc đã gần như đại loạn.”

Tiêu Viễn nghe được tới đây, chân mày cau thật chặt: “Cái này…!”

Hắn không biết phải nói như thế nào, tình thế như vậy, có thể nói biện pháp cắt thịt giảm béo không phải không có lý, nhưng mà… dù có là vậy đi chẳng nữa, vẫn không ổn a! Số người bị cho là không đủ khả năng sinh tồn kia, những khí dân bị nhân tộc vứt bỏ kia….nhiều lắm, mà lại đa số đều là người già, trẻ em cùng bọn đại gian, đại ác, không đại loạn mới là có vấn đề a!

Long Huyền: “Ta biết ngươi đang suy nghĩ điều gì. Đúng, trong tình huống mà yêu tộc vẫn luôn nhìn chằm chằm, nhân tộc lại xảy ra bạo loạn chính là thảm họa kéo tới a! Cho nên lần bạo loạn này dẫn đến hậu quả, nhân tộc lại chết mất một đống lớn, có là bị yêu thú ăn mất, một số khác là bị nhân tộc giết đi, cắt thịt giảm béo mà!”

“Thời loạn thế, trong số khí dân bị vứt bỏ kia, không chỉ có người tàn tật, người già và trẻ nhỏ mà còn có những tên cùng hung cực ác, trong số chúng cũng có tu luyện giả, bắt đầu thừa dịp loạn mà đánh giết, cướp bóc, chúng tụ tập lại với nhau cũng tạo thành một cái tội ác chi thành. Thế cục đã loạn này còn loạn hơn.”

Tiêu Viễn thở dài, không nói được cái gì. Hắn thật sự rất cảm khái, xem ra ở Hư Linh giới này, cuộc sống của nhân tộc khó khăn hơn ngoại giới nhiều lắm!

Bạch lão rất đúng lúc mà lên tiếng, hỏi: “Hẳn là sau đó vẫn có chuyển cơ chứ, tiếp theo như thế nào?”

Long Huyền gật gật đầu, nở nụ cười: “Đúng vậy! Theo như lời của Triệu gia gia, bạo loạn nổ ra vì việc nhân tộc muốn từ bỏ một đám người, nhưng bạo loạn chấm dứt, cũng vì một người trong số những người bị ruồng bỏ đó.”

Tiêu Viễn lập tức ồ lên một tiếng, Bạch lão thì tựa như nghĩ đến gì đó, yên lặng tiếp tục lắng nghe.

“Khi đó bạo loạn không ngừng, từ trong đám khí dân, có một vị cường giả kịp thời xuất hiện, hắn bằng vào sức mình, bồi dưỡng ra một chi quân đội do khí dân hợp thành, cũng tự bằng vào chi quân đội này, đánh lui một chi yêu thú đại quân, cướp lấy một vùng lãnh thổ. Lúc đó Đông Thiên Đế tới tìm hắn, muốn hắn cùng gia nhập vào Đế triều, cũng đồng ý phong cho hắn Vương tước, cai quản lãnh thổ mà hắn chiếm được.”

Tiêu Viễn lập tức bạo nộ: “Thật sự là vô sỉ, tuy rằng tên Đông Thiên Đế này có công lập quốc, cứu rỗi nhân tộc, thế nhưng mà cũng chính hắn đồng ý việc cắt giảm nhân tộc, vứt bỏ bọn hắn, xem bọn hắn là khí dân. Hiện tại khí dân sinh ra một vị anh hùng, đánh chiếm được lãnh thổ của mình, hắn lại còn mặt dày đi mời người ta gia nhập Đế triều?”

Long Huyền chỉ là bình tĩnh: “Mặc dù ta cũng giống như ngươi, không hề ưa thích tên Đông Thiên Đế này, nhưng thật sự mà nói, chúng ta chẳng có lý do gì để trách tội hắn cả.”

Tiêu Viễn không có đáp lại câu này, xem như ngầm đồng ý, chẳng qua sắc mặt vẫn không tốt, hiển nhiên là đối với hành động ruồng bỏ kia của vị Đế Hoàng này, làm cho hắn cảm thấy vô cùng phản cảm. Lúc này mới nói.

“Vậy vị cường giả khí dân kia sẽ từ chối có đúng không?”

Long Huyền lắc lắc đầu, sau đó mỉm cười nói: “Đương nhiên là hắn đồng ý rồi, chỉ cần là người có đầu óc, tất nhiên là sẽ lựa chọn đồng ý trong trường hợp đó!”

Không có đợi Tiêu Viễn nổi bão, Long Huyền lập tức nói tiếp.

“Nhưng hắn đồng ý là có điều kiện đấy! Bởi vì hắn xuất thân là khí dân, cho nên người dân trong thành của hắn đa số đều là khí dân, nếu như Đông Thiên Đế muốn sáp nhập lãnh thổ hắn chiếm được vào dưới trướng Đông Thiên Đế triều thì phải ban thưởng lương thực, vải vóc, tài nguyên tu luyện cho hắn, mà hắn cũng không cần quân đội đế triều giúp hắn bảo vệ lãnh thổ. Người dân của đế triều muốn tới thành trì của hắn sinh sống cũng phải có công huân mới được phép trở thành nội dân.”

Tiêu Viễn lập tức chú ý một điểm quan trọng: “Công huân?”

Long Huyền gật đầu: “Đúng vậy, cũng chính là vì thứ này nên vị cường giả khí dân kia mới chấm dứt được bạo loạn, cũng vì nó mà Đông Thiên Đế chấp nhận toàn bộ điều kiện của hắn.”

Tiêu Viễn có chút ngờ vực: “Rốt cuộc là loại công huân gì có thể giải quyết được một trận bạo loạn lớn như vậy?”

Long Huyền: “Xuất thân là khí dân, đương nhiên hắn hiểu rõ hơn ai hết về tình huống của khí dân, hắn nói cho Đông Thiên Đế, muốn có được công huân, vậy thì phải giết yêu thú, phải làm ra cống hiến xứng đáng thì mới có được công huân. Công huân sử dụng được rất nhiều thứ, không chỉ là mua nhà, mua thân phận nội dân, còn có thể dùng để đổi công pháp, tài nguyên tu luyện, tiền tài. . .”

“Ngoài ra, các cao thủ nhàn tản trong nội thành, sau khi đã có thân phận nội dân rồi, ngoài việc chém giết yêu thú ra vẫn còn cách để kiếm được công huân chính là đảm nhiệm vai trò liên kết với khí dân bên ngoài thành.”

Tiêu Viễn: “Liên kết thế nào?”

Long Huyền: “Chính là nắm giữ vai trò truyền tin, giữ liên lạc cùng khí dân. Chắc hẳn ngươi đang thắc mắc tại sao phải giữ liên lạc cùng những người bị ruồng bỏ đi. Rất đơn giản, bởi vì vị cường giả khí dân kia có nói, ngay cả khí dân cũng có thể kiếm được công huân, bọn hắn muốn sinh tồn được thì phải chém giết yêu thú, mà chém giết được yêu thú, mang xác bọn nó đi đổi có thể thu hoạch được công huân, có công huân liền có thể đổi được công pháp, võ kỹ, tài nguyên tu luyện.”

“Kể từ đó, khác biệt lớn nhất giữa khí dân và nội dân đã bị xóa bỏ. Mặc dù hoàn cảnh sinh sống của hai bên vẫn không có cách nào so sánh được, nhưng mà khí dân cũng nhờ đó mà có cách để sinh tồn, không phải chỉ có thể bất lực chờ chết như trước đó nữa, vì vậy bạo loạn đương nhiên là chấm dứt!”

“Không chỉ có như thế, vị cường giả khí dân này sau khi đưa ra giải pháp chấm dứt bạo loạn, vẫn rất chiếu cố đến khí dân, vì đó mới tạo ra rất nhiều kỳ sát hạch, mục đích để tìm ra nhân tài, liên tục thay máu mới, bổ xung lực lượng của nhân tộc.”

“Phạm vi nhỏ thì có thiếu niên thiên tài chiến, tổ chức mỗi năm một lần, đối tượng chính là những đứa trẻ đã thành công tiến vào nhập vi kỳ, nếu đủ điều kiện thì có thể đi vào học quán tại nội thành để học tập, nếu như kết quả thành tích đủ tốt, ba năm sau, lúc 12 tuổi có thể dự thi vào học viện lớn của nội thành để tiếp tục bồi dưỡng, mục đích là giúp bọn hắn có thể nhanh chóng trưởng thành, chỉ tiếc loại sát hạch này khí dân không được tham gia.”

Nhắc đến thiếu niên thiên tài chiến, thần sắc của Long Huyền hơi trùng xuống, nói tới lần sát hạch nhỏ này, đích thực là hắn đã từng bỏ lỡ a, chủ yếu vẫn là thứ này gợi cho hắn nhớ về phụ mẫu, nhớ về Song Nhi.

Thở dài một hơi, Long Huyền lại tiếp tục: “Ngoài sát hạch phạm vi nhỏ, vẫn còn có sát hạch trong phạm vi lớn hơn, lúc này sau khi đã được học tập và tu luyện xong tại học quán, học viện, các vị môn sinh đã 14, 15 tuổi, bọn hắn sẽ nghênh đón lần đại sát hạch cuối cùng, dự thi vào học phủ lớn nhất tại Vương Đô. Mà khác biệt lớn nhất ở đây chính là, lần đại sát hạch này khí dân chỉ cần thực thực đạt đủ tiêu chuẩn, cũng có thể tham gia. Hơn nữa, phần thưởng vô cùng phong phú!”

Bạch lão lúc này mới gật gật đầu: “Có thể nghĩ ra được biện pháp tuyệt diệu như vậy, quả thực là nhân tài!”

Tiêu Viễn tràn đầy tán đồng.

Long Huyền nói tiếp: “Mà vị cường giả dân kia chính là chủ nhân hiện tại của toàn bộ Tử Hà Vương triều, Tử Hà Vương, Tần Hoài!”

. . . . . . . .

Ps: Đính chính 1 chút, ở các chương gần đây vừa xuất hiện BUG! Đó là mốc thời gian về đại sát hạch mùa đông cách nhau mỗi 5 năm 1 lần, thật sự mà nói thì lúc nghĩ tới cái đại sát hạch này ta mường tượng chưa được kỹ càng, mốc 5 năm thật ra là vì Long Huyền chưa đủ tuổi a, thời gian đi qua 4 năm hắn chỉ mới 13 tuổi, sau hơn 5 năm hắn mới miễn cường đạt đủ 14 gần 15 tuổi để tiếp cận sát hạch! Thật sự muốn tát cho bản thân mấy phát, chỉ vì nổi hứng lên hack thời gian 4 năm đã giết được bá chủ tây khu để trang bức, sau đó nghĩ cách giải thích nên mới xuất hiện BUG, chẳng qua BUG này không quá mức quan trọng, không ảnh hưởng toàn cục, mọi người xem như nhắm mắt cho qua đi a!

Nhưng nếu các ngươi thật lòng muốn ta sửa BUG, vậy tốt, cứ nói ở mục Bình Luận, ta sẽ lập tức sửa, chẳng qua thời gian đổi mới chương sẽ chậm hơn á!!!

Lời cuối: Nếu các bạn đọc hảo tâm thấy truyện hay, thì xin hãy donate ủng hộ tinh thần con tác nhá, hắc hắc!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.