Luân Hồi Thương Đế

Chương 184: Luyện tay




Đoạn Ngọc có chút im lặng nhìn Đoạn Thiên Tinh, đây nói sao thì cũng là thần thông do hắn đạt được thiên địa cộng hưởng lĩnh ngộ ra, người sau làm sao lại tự ý đem định danh cho nó rồi? Môn thần thông này không phải nên do hắn đến định danh hay sao?

Thế nhưng đây chỉ là Đoạn Ngọc thoáng nghĩ mà thôi, hắn cũng không lên tiếng phản đối giống như ngầm chấp nhận, thần thông hiển lộ ra đích thực là giống như Đoạn Thiên Tinh nói, gọi nó là Trích Tinh Thủ cũng khá là hợp lý.

Thôi được! Thái gia gia người cường đại, ngươi nói thế nào liền là như vậy đi! Đoạn Ngọc đáy lòng thầm nói.

“Ngọc nhi, ngươi đột phá gây nên động tĩnh quá lớn, chúng ta nhanh chóng quay về đi”. Đoạn Thiên Tinh giống như không cảm thấy bản thân định danh cho thần thông Trích Tinh Thủ có vấn đề gì, nhìn thấy Đoạn Ngọc biểu hiện trầm mặc thì ngưng trọng nói.

Tại Mãng Sơn này có khả năng xuất hiện Nhân loại võ giả cấp cao không lớn nhưng chuyện gì cũng có vạn nhất, Thứu Vương kia cũng đã xuất hiện ở đây thì không có gì đảm bảo sẽ không có Yêu tộc cường đại khác đến đây. Dù sao thì Trảm mầm kế hoạch của Yêu tộc cũng mới chìm xuống mấy ngày mà thôi, tại Thánh Nguyên Đế quốc Yêu tộc tổn thất thảm trọng nhưng vẫn có một chút Yêu tộc cường đại ẩn núp trong Thánh Nguyên Đế quốc.

Ngoài đó ra thì còn có di chỉ của Tà Minh tông hiện thế, có không ít võ giả đi ngang qua Thánh Nguyên Đế quốc đến Vô Cực Đế quốc, có người bị hấp dẫn bởi dị tượng do Đoạn Ngọc gây nên cũng không lạ.

“Thái gia gia, đợi một chút!”. Đoạn Ngọc vừa mới định mở miệng đáp ứng thì thấy trên người Đoạn Thiên Tinh đao quang lập lòe, người sau hiển nhiên là muốn đem những Hung thú chạy đến đây giết sạch. Đoạn Ngọc không nhịn được mà hô lớn.

“Làm gì?”. Đoạn Thiên Tinh hơi chút kinh ngạc nhưng vẫn là thu lại lực lượng hồ nghi nhìn Đoạn Ngọc.

“Ta muốn lấy đám Hung thú này luyện tay một chút!”. Đoạn Ngọc lập tức đáp. Lời này cũng là thật, hắn vừa mới đột phá Luân Hải cảnh, còn lĩnh ngộ thần thông, muốn thử luyện một chút xem thực lực hiện tại của mình đã đạt đến mức độ nào.

Mười tám con Hung thú bao quát bốn con Tam giai đỉnh phong Hung thú tuy rằng cường đại nhưng Đoạn Ngọc cảm thấy nếu là dốc toàn lực thì hắn vẫn có thể đem tất cả bọn chúng đánh chết, có Đoạn Thiên Tinh ở đây hắn không cần dốc toàn lực chém giết đám Hung thú này nhưng lại vừa vặn thích ứng với Luân Hải cảnh lực lượng.


“Vậy cũng được!”. Đoạn Thiên Tinh thoáng chút dừng lại thì mới gật đầu đáp ứng. “Thế nhưng thời gian chỉ có nửa khắc, sau đó chắc chăn sẽ có rất nhiều Nhân tộc võ giả cùng Yêu tộc đến đây, không thể lưu lại nữa”.

“Vâng!”. Đoạn Ngọc tự nhiên là cũng hiểu được điều này nên lập tức gật đầu. Đoạn Thiên Tinh thấy vậy thì mới vung tay lên đem trận bàn thu hồi, sau đó dĩ nhiên là đứng sang một bên xem trò vui, mười tám con Hung thú đều như không nhìn thấy y.

Đoạn Ngọc thấy vậy thì cười lắc đầu, ý cười thu liễm một khắc thì đã lập tức lấy ra Xích Giao thương. Đây là một trong ba thanh chiến thương mà hắn lựa chọn từ trước, là Tam giai trung phẩm đỉnh phong binh khí, thích hợp cho Luân Hải cảnh sử dụng.

“Rống”. Hung thú đầu tiên lao đến gần Đoạn Ngọc nhất là một con Tam giai sơ kỳ Hung báo, trong mắt nó lúc này chỉ có bạo ngược chi ý, một đôi vuốt sắc mang theo hàn ý lạnh lẽo chụp về phía ngực Đoạn Ngọc.

“Chết!”. Đoạn Ngọc trong mắt lộ ra hàn mang, trước đây khi mới là Mệnh Tuyền cảnh tầng sáu hắn đã không để cấp bậc Hung thú này vào mắt, hiện tại thì lại càng xem nhẹ. Một thương đâm ra chỉ có đơn thuần nhất chân nguyên, không hề có chút biến hóa hay kỹ xảo nào, thương kỹ thì lại càng không!

“Phốc!”. Cho dù chỉ là tiện tay một kích nhưng uy năng cũng là hàng đầu trong Luân Hải cảnh sơ kỳ, chân nguyên hùng hồn kí.ch thích chiến thương lấy tốc độ cực nhanh đâm về phái Hung báo, chỉ thấy xích quang lướt qua thì một tiếng huyết nhục phá vỡ vang lên, Xích Giao thương đã trực tiếp đâm xuyên vào ngực Hung báo.

“Rầm”. Hung báo đau đớn rê.n rỉ, một thương kia đã chuẩn xác đâm xuyên trái tim khiến nó không có chút cơ hội sống sót nào, trước khi sinh mệnh lực hoàn toàn dập tắt thì trong mắt nó bạo ngược chi ý mới dần biến mất, thế nhưng đến lúc này mới tỉnh táo lại thì đã muộn. Thi thế của nó mất đi lực lượng chèo chống đã trực tiếp đổ gục xuống.

“Hống!”. Đoạn Ngọc một thương đánh chết Hung báo xong cũng không có thời gian hồi thần, một con Tam giai sơ kỳ Hung trư đen nhánh khác đã lao đến gần hắn, hai cái răng nanh của nó nhô ra phía trước giống như hai thanh đại đao, lực lượng sợ là còn ở phía trên Hung báo mới bị Đoạn Ngọc đâm xuyên.

Đoạn Ngọc không chút hoang mang nào nhanh chóng đem Xích Giao thương thu lại, dưới chân hơi động dĩ nhiên là đã vận dụng Cửu Ánh Biến, thân thể hoa lên hóa thành ba đạo thân ảnh.

“Phốc”. Hung trư lao đến trực tiếp đâm nát đạo thân ảnh ở giữa nhưng lại chỉ như đâm vào sương mù, Đoạn Ngọc chân thân dĩ nhiên là đã dễ dàng thoát đi.



“Chết đi!”. Đoạn Ngọc đáy mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn cảm thấy Cửu Ảnh Biến giống như có chỗ biến hóa nhưng không có thời gian đi nhìn, Xích Giao thương đã đi sau mà tới trước vung ra đâm về phía bụng của Hung trư.

“Xuy”. Hung trư so với Hung báo da dày thịt béo hơn rất nhiều nhưng cũng không chịu nổi Xích Giao thương sắc bén và cường đại lực lượng ở trong đó, mũi thương dĩ nhiên là đã xuyên vào phần bụng của nó, chân nguyên chấn động đem nội tạng của nó đánh nát gần nửa.

“Éc!”. “Ầm”. Đổi lại là dã thú bình thường thì chắc chắn sẽ không sống nổi, thế nhưng Hung trư rõ ràng là vẫn chưa đến mức đó, tuy rằng vết thương rất nặng nhưng nó vẫn chưa chết, chỉ là rống lên một tiếng đầy đau đớn theo quán tính lao về phía trước đụng vào một gốc đại thụ.

“Gầm”. “Hú!”. Lúc này Đoạn Ngọc đột nhiên híp mắt, hai con Tam giai đỉnh phong Hung thú gần như cùng lúc đánh về phía hắn, uy thế so với Hung báo và Hung trư trước đó mạnh hơn rất nhiều.

“Cửu Ảnh Biến!”. Đoạn Ngọc không muốn liều lĩnh, thân pháp hơi động đã liền hóa thành ba đạo thân ảnh, hai con Tam giai đỉnh phong Hung thú kia gần như cùng lúc đem hai đạo thân ảnh đó đánh nát, còn lại một đạo thân ảnh chính là Đoạn Ngọc chân thân.

“Cửu Ảnh Biến quả nhiên là có tinh tiến!”. Đoạn Ngọc lúc này lại có chút vui mừng nói. Trước đó hắn chỉ có thể vận dụng thân pháp võ kỹ này cùng lúc hóa ra ba đạo thân ảnh mà thôi, đó là cảnh giới tiểu thành, hiện tại hắn có cảm giác có thể hóa ra bốn đạo, hoặc thậm chí là năm đạo thân ảnh cũng không có vấn đề.

Tu vi đột phá đến Luân Hải cảnh rõ ràng là đã ngộ tính của hắn tăng lên, đối với võ kỹ vận dụng cũng càng thêm hiểu rõ.

“Rống”. “Gào”. Thế nhưng còn không đợi Đoạn Ngọc nghĩ nhiều thì đã có năm con Hung thú đồng thời lao về phía hắn, xung quanh cơ hồ là đã không còn chút khe hở nào cho hắn rút lui.

“...”. Đoạn Thiên Tinh đứng ở một bên quan sát nhìn thấy cảnh tượng này thì đã không nhịn được mà âm thầm thôi động lực lượng, Đoạn Ngọc một khi lộ ra biểu hiện không thể chống đỡ được thì y chắc chắn sẽ ra tay.

“Vù”. “Vù”. Thế nhưng lúc này Đoạn Ngọc bộ pháp hơi đổi, chỉ trong sát na hắn đã hóa thành bốn đạo thân ảnh lao về bốn cái phương hướng khác nhau, năm con Hung thú đang công kích về phía hắn dĩ nhiên là đã phân ra cùng lúc công kích bốn đạo thân ảnh này.



“Phốc”. “Ầm”. Ba đạo thân ảnh trong đó lập tức bị Hung thú đánh vỡ, còn lại một đạo thân ảnh lại trực tiếp đụng vào một con Tam giai trung kỳ Hung ngạc, lực lượng cường đại nháy mắt bộc phát sinh ra tiếng nổ lớn, Đoạn Ngọc thân hình thoáng chút dừng lại, Hung ngạc kia nhưng lại sinh sinh bị đánh bật ngược trở lại.

“Nhất Lôi Phá!”. Đoạn Ngọc không còn tâm tư chơi đùa, Xích Giao thương quay đầu phóng ra ba đạo thương ảnh đánh về phía một con Tam giai trung kỳ Hung lang. Phía sau vừa mới vồ nát một đạo ảnh biến của Đoạn Ngọc đã thấy được trong mắt thương ảnh cấp tốc phóng đại.

“Phốc”. Hung lang theo bản năng tránh đi nhưng thương ảnh so với nó còn nhanh hơn, một thương đáng sợ trực tiếp đâm xuyên đầu lâu.

“Nhị Lôi Bạo!”. Đoạn Ngọc không chút dừng lại mà rút thương ra đâm về phía Nhị giai đỉnh phong Hung thử đang lao đến, lực lượng cường đại trực tiếp đem Hung thủ thân thể đánh nổ, huyết nhục văng tứ tán.

Năm con Hung thú cùng lúc đánh về phía Đoạn Ngọc trong một hơi thở đã có một con bị đánh bay, hai con bị đánh chết, còn lại hai con đều không kịp phản ứng. Tình cảnh nguy hiểm của hắn tất nhiên là cũng được giải trừ.

Thế nhưng Hung thú lao về phía hắn không chỉ có như vậy, nhất là bốn con Tam giải đỉnh phong Hung thú, bọn nó không dễ dàng bị đánh chết như mấy con Hung thú vừa chết trong tay Đoạn Ngọc.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.