Luân Hồi Thương Đế

Chương 191: Pháo hôi dò đường




Vận chuyển công pháp hoàn thành một chu thiên thì có thể chuyển hóa thiên địa nguyên khí thành lực lượng của bản thân mình, tốc độ vận chuyển hoàn thành một chu thiên cũng xem như là yếu tố quyết định đến cấp bậc công pháp đang tu luyện. Tốc độ vận chuyển một chu thiên càng nhanh cũng đồng nghĩa với việc nắm giữ công pháp càng sâu, tốc độ tu luyện tự nhiên là tăng lên.

“Hô”. Lúc này Đoạn Ngọc mới bắt đầu vận chuyển Tinh Thần Luân Hải pháp, hắn cần phải rút lấy một tia thiên địa nguyên khí từ ngoại giới rồi dựa theo lộ tuyến của Tinh Thần Luân Hải pháp vận chuyển hình thành chu thiên, việc này cần có quá trình.

Thế nhưng việc này đối với Đoạn Ngọc cũng không phải việc gì quá khó, hắn có Tam giai nguyên thần, bằng vào tinh thần lực dồi dào hắn có thể cường hành dẫn thiên địa nguyên khí dựa theo lộ tuyến vận chuyển Tinh Thần Luân Hải pháp. Điều này có thể giúp hắn giảm bớt rất nhiều thời gian so với những võ giả khác bắt đầu tu luyện Tinh Thần Luân Hải pháp.

Bản thân Đoạn Ngọc có thiên phú tu luyện không thấp, Thánh thể mà hắn kế thừa từ Đoạn Thần Đại Đế cũng có liên hệ mật thiết với Tinh Thần môn công pháp, hắn hiện đang bắt đầu tu luyện Tinh Thần Luân Hải pháp tự nhiên là cũng được hưởng lợi.

“Vù”. “Vù”. Thiên địa nguyên khí dưới sự thôi động của hắn chạy vào thể nội có phần lộn xộn nhưng lộ tuyến di chuyển chính không hề sai lầm, tiếp tục như vậy thì việc hoàn thành một chu thiên, từ thiên địa nguyên khí chuyển hóa thành tinh thần chân nguyên chảy vào luân hải tất nhiên là không thành vấn đề.

Đoạn Ngọc nếm thử vận chuyển Tinh Thần Luân Hải pháp không gây nên động tĩnh gì lớn, Thiên Tam đứng ở một bên hộ pháp tỏa ra nhàn nhạt uy thế đều có thể đem động tĩnh kia chôn vùi, võ giả ở xung quanh nếu như không vận dụng tinh thần lực quét qua thì sẽ không phát hiện.

Tại trong hoàn cảnh hiện tại ở bên ngoài thâm uyên mà nói thì cơ bản là không có mấy người dám ngang nhiên vận dụng tinh thần lực đi điều tra tất cả mọi người nội tình, khả năng Đoạn Ngọc bị phát hiện quả thực là không cao. Mà lại nếu như thực là có cường giả muốn làm như vậy thì Thiên Tam sẽ đi trước đánh thức Đoạn Ngọc.

Thời gian nửa ngày nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn, bình thường võ giả muốn học tập công pháp thì chỉ có chút thời gian đó tất nhiên là không đủ, đối với Đoạn Ngọc nhưng lại đủ rồi. Tập hợp các loại ưu thế lại thì sau ba canh giờ hắn cuối cùng cũng đã thành công vận chuyển xong một cái chu thiên, Tinh Thần Luân Hải pháp vì đó mà nhập môn.

“So với Lôi Luyện thuật thâm ảo hơn quá nhiều!”. Đoạn Ngọc hơi chút tỉnh lại thầm nói. Lôi Luyện thuật nhắm vào luyện thể, lộ tuyến vận chuyển công pháp kia là hướng đến các khu vực chính của thân thể là tứ chi, thân người và phần đầu.


Trong khi đó Tinh Thần Luân Hải pháp lại là dọc theo kinh mạch toàn thân mở ra một vòng tuần hoàn khép kín, mức độ phức tạp so với Lôi Luyện thuật cao hơn không ít.

Sau khi nhập môn Tinh Thần Luân Hải pháp thì khi vận chuyển công pháp thiên địa nguyên khí rõ ràng là đã dọc theo lộ tuyến cũ di chuyển, sau một vòng sẽ ngưng tụ thành lực lượng đổ vào trong luân hải.

“Trực tiếp luyện thành chân nguyên!”. Lực lượng ngưng thành đổ vào trong luân hải là tinh thần chân nguyên, Đoạn Ngọc âm thầm vui mừng nói. Có thể làm đến một bước này bình thường đều là Luân Hải cảnh trung kỳ, Luân Hải cảnh sơ kỳ trong lúc tu luyện Luân Hải pháp vẫn sẽ ngưng tụ ra một chút nguyên khí, không phải là thuần nhất chân nguyên.

Đoạn Ngọc lúc ở Mệnh Tuyền cảnh tu luyện Tinh Thần Mệnh Tuyền pháp ngưng tụ nguyên khí chất lượng cực cao, cơ hồ là đã xen lẫn chín thành chân nguyên. Hiện tại khi hắn đến Luân Hải cảnh, tu luyện là Tinh Thần Luân Hải pháp thì đã có bước tiến không nhỏ, đã hoàn toàn ngưng tụ tinh thần chân nguyên.

Chiếu theo tình hình trước mắt thì chỉ cần hắn tiêu hao hết lượng nguyên khí còn rải rác tồn tại trong luân hải thì về sau trong luân hải sẽ chỉ còn chân nguyên, việc này sẽ rất có lợi cho hắn khi khuếch trương luân hải, đột phá đến tầng thứ cao hơn.

Dù sao thì chân nguyên so với nguyên khí cường đại hơn nhiều, khả năng nén lại cũng không cao, như vậy thì trên lý thuyết mỗi khi hắn đổ đầy chân nguyên vào luân hải và tất cả mệnh tuyền thì có thể nếm thử đột phá đến cảnh giới càng cao rồi.

Đương nhiên, đó cũng là lý thuyết mà thôi, luân hải tự thành bình chướng, muốn đột phá thì cần phải công phá tầng bình chướng này, không phải chỉ cần đổ đầy chân nguyên vào trong luân hải là có thể kích phá nó.

Trước mắt Đoạn Ngọc cũng mới luyện Tinh Thần Luân Hải pháp đến tầng thứ nhập môn mà thôi, tốc độ vận chuyển công pháp rất thấp, khả năng chuyển hóa thiên địa nguyên khí không cao, cho dù tu vi đã đạt đến Luân Hải cảnh tầng một đỉnh phong thì hắn cũng không có ý định đi đột phá Luân Hải cảnh tầng hai.

Thiên Tam đứng ở một bên hộ pháp nhưng cũng đang quan sát Đoạn Ngọc tu luyện, khi nhìn thấy Đoạn Ngọc trong ba canh giờ đã có thể thành công luyện hóa một tia thiên địa nguyên khí thì đáy mắt lộ ra một tia dị quang, y hiểu được điều này có ý vị thế nào.


“Tứ Hoàng tử thiên phú quả nhiên đáng sợ!”. Thiên Tam nội tâm thầm nói. Y nhớ lại thì ngày trước khi y bắt đầu tu luyện Tinh Thần Luân Hải pháp này phải cần đến ba ngày mới có thể làm được như Đoạn Ngọc, tốc độ của Đoạn Ngọc so với y đã gấp hơn mười lần!

“Vù”. “Vù”. Đúng lúc này có một vị võ giả đạp không mà lên đi lên phía trên thâm uyên, hành động khác thường của y lập tức gây nên rất nhiều võ giả bất mãn. Thế nhưng khi từ trên người người kia lộ ra khí thế cường hoành thì tất cả võ giả bất mãn đều cúi đầu xuống, đó nhưng là một vị Phong Hoàng cảnh viên mãn!

Từ hành động của y thì có thể thấy được y chính là đại biểu cho các thế lực đứng đầu chủ trì chuyến đi vào di chỉ của Tà Minh tông này, tất cả võ giả có mặt ở đây đều chú ý đến y.

“Đến rồi!”. Thiên Tam nội tâm khẽ hô, cùng lúc cũng lập tức đánh thức Đoạn Ngọc. Đoạn Ngọc không dám xem nhẹ, đã lập tức tỉnh lại, Tinh Thần Luân Hải pháp đã nhập môn, hắn không cần thiết phải tiếp tục tu luyện nữa. Cố gắng thêm một chút cũng không thể giúp hắn nâng cao tốc độ vận chuyển công pháp được, đây thực là một cái quá trình cần thời gian đi tích lũy.

“Chư vị ở đây hẳn là đều biết đến bên dưới thâm uyên này địa cung là thứ gì”. Lúc này vị Phong Hoàng cảnh viên mãn kia cũng mở miệng nói. “Đồ vật bên trong người gặp người có phần, ai có thể từ trong đó thu được đồ tốt thì sẽ là của người đó! Đương nhiên, có thể giữ được nó cho mình hay không thì cũng cần phải xem mỗi người tạo hóa”.

“Cường giả phía trên Phong Vương cảnh không thể đi vào địa cung, còn lại tất cả mọi người thì có thể tùy tiện”. Nói xong người này đã lập tức lắc người rời đi.

“...”. Chín thành chín võ giả đang đứng ở hai bên bờ thâm uyên đều lộ ra vẻ mờ mịt, vị Phong Hoàng cảnh kia nói những lời này là có ý gì?

“Hừ! Tưởng như cao thượng nhưng thực chất chỉ là muốn chúng ta trở thành pháo hôi thăm dò địa cung mà thôi, Tiên môn, Tà tông các ngươi vẫn luôn là vô sỉ như vậy!”. Một tiếng hừ lạnh đột nhiên vang lên, một vị lão giả trống rỗng xuất hiện phía trên thâm uyên. Từ thái độ và lời nói của y thì tất nhiên là cũng không hề e ngại Tiên môn, Tà tông uy thế.

“Đế tộc Lý gia!”. Có võ giả kinh hô, dĩ nhiên là đã nhận ra thân phận của lão giả kia.


Sau đó cũng có rất nhiều võ giả hiểu được ý nghĩa trong lời nói của vị Phong Hoàng cảnh viên mãn trước đó, đây tất nhiên là đã cho phép võ giả đi vào trong di chỉ của Tà Minh tông tìm kiếm cơ duyên.

“Đi xuống đi, đã bọn hắn muốn các ngươi trở thành pháo hôi dò đường thì liền để bọn hắn liền một chút canh thừa cũng không có”. Lý gia lão giả kia không chút để ý vạch tay vào hư không lạnh lùng nói. Chỗ hư không kia rách ra, một đám thân ảnh từ trong đó bước ra nhảy vào trong thâm uyên.

“Lý hà tiện, ngươi không cần gấp gáp như vậy!”. Lúc này cũng có một vị cường giả khác bước ra khỏi hư không nói, theo sau lưng y cũng có một nhóm người xuất hiện nhảy vào trong thâm uyên, hướng thẳng tới địa cung.

“Đi!”. Bên bờ thâm uyên cũng có võ giả khẽ quát, sau đó dĩ nhiên là đã dẫn theo không ít võ giả nhảy xuống thâm uyên.

“Tứ điện hạ, chúng ta cũng đi thôi”. Mắt thấy đã có không ít võ giả nhảy xuống thâm uyên thì Thiên Tam cũng đi lên thúc giục Đoạn Ngọc. Đoạn Ngọc dĩ nhiên là không có ý kiến gì mà tiến lên đi hướng thâm uyên.

Nếu như lão giả Lý gia kia nói đúng ý đồ của Tiên môn, Tà tông thì cũng đã có một nhóm võ giả đi trước bọn hắn rồi, bây giờ đi vào cũng không tính là quá sớm, không đến mức là kẻ dò đường đi vào địa cung.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.