Luân Hồi Thương Đế

Chương 198: Hủ Thực Chi Thủy phát uy




“Động Thiên cảnh tầng sáu!”. Đoạn Ngọc đáy lòng thầm niệm, cùng lúc cũng là ước lượng xem bản thân nếu là dốc toàn lực thì có thể hay không cùng với Tà Lân Tích phân cái thắng bại.

Hắn nhìn như mới vào Luân Hải cảnh nhưng chỉ cần bằng vào chân nguyên đã có chiến lực Luân Hải cảnh trung, hậu kỳ, thêm vào Thánh thể hắn có tự tin cùng Luân Hải cảnh đỉnh phong đánh một trận. Nhìn vào điểm này đã có phần kinh người nhưng chỗ dựa lớn nhất của hắn là thần thông, nguyên thần và võ pháp dung hợp kỹ Tật Lôi thương pháp.

Nguyên thần tam giai, đơn thuần thôi động thiên địa Lôi chi lực thì hắn đã có thể đánh ra công kích Động Thiên cảnh sơ kỳ. Tật Lôi thương pháp đại thành là võ pháp dung hợp kỹ nhưng chỉ là Tam gia pháp thuật tương ứng với Luân Hải cảnh, khả năng tăng phúc thiên địa Lôi chi lực không mạnh như lúc hắn ở Mệnh Tuyền cảnh, phát ra công kích miễn cưỡng đạt đến Động Thiên cảnh tầng năm đã là rất tốt. So ra vẫn là kém Tà Lân Tích kia một chút.

Phía trên là mới chỉ tính đến nguyên thần Lôi thuộc tính mà thôi, Tịch diệt chi lực so với thiên địa Lôi chi lực đáng sợ hơn nhiều, nếu như để lực lượng này nhập thể thì Đoạn Ngọc cảm thấy Tà Lân Tích cũng khó mà ngăn cản.

Ngoài đó ra thì ở đây cũng không phải là chỉ có một mình hắn!

“Thiên Tam tiền bối, ngươi tu luyện Tật Lôi thương pháp đến tầng thứ nào rồi?”. Đoạn Ngọc nhìn sang Thiên Tam chân thành hỏi.

Thiên Tam cổ quái nhìn Đoạn Ngọc một chút, Tật Lôi thương pháp là y sáng tạo, còn cần tu luyện sao? Thế nhưng nghĩ lại thì Đoạn Ngọc còn không biết điều này, hắn hỏi như vậy chắc là đã nhìn ra y thi triển Tật Lôi thương pháp đem xác sống đánh chết lúc trước.

“Viên mãn!”. Thoáng chút dừng lại thì Thiên Tam vẫn là mở miệng đáp. Chợt nghĩ đến cái gì y cả kinh hỏi. “Tứ điện hạ muốn cướp miếng ăn trên miệng hổ?”.

“U Hồn thảo là thảo dược hi hữu, Thất giai U Hồn thảo thì càng không cần phải nói, chúng ta đã gặp được thì không thử một lần đoạt lấy sao được?”. Đoạn Ngọc nghiêng đầu đáp.

“Quá nguy hiểm!”. Thiên Tam ngưng trọng nói. “Không nói dối Tứ điện hạ, ta nếu như bộc phát toàn lực thì đại khái có thể so được với Động Thiên cảnh tầng ba, trong tình huống bình thường ta chắc chắn sẽ muốn tranh U Hồn thảo một chuyến!”.


“Thế nhưng tại đây tà khí ngập trời, là địa lợi của Tà Lân Tích, ta muốn cùng nó đánh thì e là cũng không có chút phần thắng nào! Đoạt không được U Hồn thảo mà còn sẽ liên lụy đến Tứ điện hạ!”.

“Thiên Tam tiền bối, ta không cần ngươi bảo hộ”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì khẽ lắc đầu, trong mắt lộ ra vẻ tự tin nói. “Thật sự dốc toàn lực thì dưới tình huống bị áp chế tu vi như hiện tại ngươi chưa chắc đã có thể đánh bại được ta!”.

“Hả?”. Thiên Tam nghe vậy thì kinh nghi nhìn Đoạn Ngọc. Đoạn Ngọc vừa mới đột phá đến Luân Hải cảnh mà thôi, dĩ nhiên là dám nói lời này khi đã biết y bộc phát toàn lực sẽ so được với Động Thiên cảnh tầng ba?

Đây không chỉ đơn giản là vượt đại cảnh giới mà còn vượt qua quá mười tầng tiểu cảnh giới, cho dù là Thiên Tam công nhận Đoạn Ngọc là tuyệt thế thiên kiêu thì cũng không cho rằng Đoạn Ngọc làm được.

“Ta đã nói qua rất yêu bản thân mình, ta còn quá trẻ, sẽ không liều mạng”. Đoạn Ngọc nhìn thấy Thiên Tam ngẩn ra thì cười nói. Sau đó liền hướng ánh mắt đến chỗ U Hồn thảo nói kế hoạch của mình. “Tà Lân Tích hiện đang ngủ, chúng ta không kinh động thì nó sẽ không tỉnh lại, ta có một thứ có thể khiến nó bị thương không nhẹ”.

“Thứ gì?”. Thiên Tam theo bản năng hỏi. Theo như y được biết thì có rất nhiều đồ vật bị hạn chế trong di chỉ của Tà Minh tông, cho dù là trận bàn hay thần khí phong ấn công kích... đều không thể phát huy ra lực lượng thực sự. Đoạn Ngọc trong tay có đồ vật có thể khiến Tà Lân Tích bị thương thì quả thực là không tầm thường.

Đoạn Ngọc nguyên thần hơi động, tình thần lực phóng thích ra bên ngoài mang theo một luồng lục sắc hơi vụ mang theo mùi vị khó chịu, dĩ nhiên chính là Hủ Thực Chi Thủy đang trong trạng thái hóa hơi.

“Đây là... Hủ Thực Chi Thủy?”. Thiên Tam nhìn đến một chút thì ánh mắt hơi đổi khẽ hỏi. Đồ vật này đừng nói là y hiện tại đang bị áp thế tại Luân Hải cảnh, cho dù là y lúc ở đỉnh phong cũng không dám nhiễm phải, Đoạn Ngọc vì sao lại có thể điều động nó?

Thoáng chút ngây ra Thiên Tam mới nhận ra không đúng, Hủ Thực Chi Thủy mà Đoạn Ngọc đang điều động chỉ là hơi vụ, không phải là chân chính Hủ Thực Chi Thủy. Để cho hơi vụ ngưng tụ lại thành đoàn thì mới có thể xem là chân chính Hủ Thực Chi Thủy, có lẽ vì còn hơi vụ nên Đoạn Ngọc mới có thể điều động.

Thế nhưng Đoạn Ngọc làm sao có thể đem Hủ Thực Chi Thủy bốc hơi hóa thành tình trạng giống như hiện tại?


“Chỉ cần ta thu hồi tinh thần lực thì đoàn hơi vụ này sẽ hội tụ lại thành Hủ Thực Chi Thủy!”. Đoạn Ngọc khẽ gật đầu. Hơi chút dừng lại thì cười hỏi. “Tiền bối nói nếu như ta đem đoàn hơi vụ Hủ Thực Chi Thủy này rơi trên người Tà Lân Tích thì có thể khiến nó bị thương nặng hay không?”.

“Có thể!”. Thiên Tam nghiêm nghị gật đầu. Mặc kệ Đoạn Ngọc là dùng cách nào khiến cho Hủ Thực Chi Thủy bốc hơi thì hiện tại đây cũng là một đòn sát thủ kinh khủng, chân chính Hủ Thực Chi Thủy cho dù là Tôn Giả cũng không muốn nhiễm phải, lấy hơi vụ đi đối phó với một con Tứ giai tà vật dư sức.

“Thế nhưng chúng ta còn cách Tà Lân Tích kia hơn hai dặm, tinh thần lực của Tứ điện hạ có thể vươn đến đó sao?”. Thiên Tam chợt nghĩ đến một cái vấn đề hỏi. Chiếu theo Đoạn Ngọc nói thì một khi hắn thu lại tinh thần lực ngăn cản thì hơi vụ Hủ Thực Chi Thủy này sẽ ngưng tụ lại thành chân chính Hủ Thực Chi Thủy, điều này thì đồng nghĩa với việc nếu như Đoạn Ngọc muốn đem Hủ Thực Chi Thủy vẩy lên người Tà Lân Tích thì tinh thần lực của hắn cần phải vươn đến gần Tà Lân Tích.

Phóng tinh thần lực ra phạm vi hai dặm là điều mà Nhị giai nguyên thần không làm được!

“Tiền bối yên tâm, ta tự có nắm chắc!”. Đoạn Ngọc nhìn Thiên Tam cười đáp, hắn có Tam giai nguyên thần, tử hải càng là rộng rãi vượt quá thường nhân, tinh thần lực dày đặc. Đừng nói là phạm vi hai dặm mà cho dù là năm dặm hắn cũng có thể miễn cưỡng đem tinh thần lực mò tới. “Ngươi nên nghĩ chúng ta sau đó làm sao thuận lợi đoạt lấy U Hồn thảo đi”.

“Tứ điện hạ có thể vẩy Hủ Thực Chi Thủy lên người Tà Lân Tích thì ta có chín thành nắm chắc đoạt lấy U Hồn thảo!”. Thiên Tam tự tin nói.

“Được!”. Đoạn Ngọc khẽ gật đầu, Thiên Tam đã có tự tin như vậy thì thêm vào hắn nữa sẽ có mười thành nắm chắc thu lấy U Hồn thảo rồi. Bàn tính xong Đoạn Ngọc đã thôi động nguyên thần, tinh thần lực phóng ra càng nhiều mang theo đoàn hơi vụ Hủ Thực Chi Thủy chầm chậm di chuyển bay về phía Tà Lân Tích.

Vì để đảm bảo chắc chắn hắn đã rút đi hơn nửa số hơi vụ Hủ Thực Chi Thủy đang bị hắn vây trong thức hải, đây gần như đã là một phần ba số Hủ Thực Chi Thủy ăn mòn tàn phá cốt thương, đem đối phó với Tà Lân Tích hẳn là đủ rồi.

Không vận dụng toàn bộ số hơi vụ Hủ Thực Chi Thủy là vì hắn đối với loại kỳ thủy này vẫn không từ bỏ, thời gian dài ngầm tinh thần lực trong đó đã để tinh thần lực của hắn nhiễm một chút đặc tính của Hủ Thực Chi Thủy, nói không chừng là tương lai hắn có thể đem nó luyện hóa dung hòa vào nguyên thần.

Hơi vụ lục sắc xen lẫn trong tà khí hắc sắc không chút bắt mắt, Đoạn Ngọc vì để bảo đảm không kinh động đến Tà Lân Tích mà di chuyển tinh thần lực rất chậm, cơ hồ là đã dung nhập vào trong tà khí do U Hồn thảo phun ra nuốt vào.


Thiên Tam đứng ở một bên quan sát đã có chút hồi hộp, hành động của Đoạn Ngọc có tính quyết định rất lớn trong việc bọn hắn có thể đoạt được U Hồn thảo hay không, cho dù Thiên Tam là Phong Hầu cảnh có tâm tính kiên định thì có chút hô hấp dồn dập.

“Hô”. Đám hơi vụ Hủ Thực Chỉ Thủy cuối cùng cũng bay đến phía trên người Tà Lân Tích, con tà vật này một chút phát giác cũng không có, dĩ nhiên là vẫn đang nhắm mắt hưởng thụ việc hấp thu tà khí.

Kỳ thực mà nói thì nó bày ra bộ dáng này cũng không lạ, trong tà lâm không có tồn tại nào có thể uy hiếp được nó, chút tà hồn, xác sống kia đều bị nó xem thành thức ăn, tại địa bàn của mình nó chắn chắn là vô địch!

“Phù”. Đoạn Ngọc lúc này quyết định thu hồi tinh thần lực, hơi vụ Hủ Thực Chi Thủy lập tức co lại hóa thành từng giọt Hủ Thực Chi Thủy tỏa ra mùi vị tanh nồng khó ngửi rơi xuống người Tà Lân Tích.

“...”. Tà Lân Tích ruy rằng đang nghi ngơi nhưng phản ứng cũng rất nhanh, ngay khi một giọt Hủ Thực Chi Thủy rơi lên người nó thì nó đã lập tức mở mắt, cái đầu đầy gai nhọn dữ tợn nâng lên nghi hoặc nhìn về phía sống lưng, vừa rồi thế mà lại có cảm giác như là chất lỏng rơi lên lưng.

“Rống!”. Sau đó một khắc Tà Lân Tích lập tức hét lên đầy kinh hãi, tất cả Hủ Thực Chi Thủy đã rơi trên người nó bắt đầu ăn mòn tàn phá lân phiến, chỉ trong thoáng chốc đã ăn xuyên xua lân phiến mà nó tự hào rồi ăn mòn vào huyết nhục của nó.

Tà Lân Tích không biết Hủ Thực Chi Thủy là gì nhưng bản năng cho nó biết đây tuyết đối là đồ vật mà nó không thể chống lại, thân thể đột nhiên lật ngược một vòng lăn lộn trên mặt đất y đồ đem Hủ Thực Chi Thủy hất văng ra.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.