Lục Gặp Ký Thu

Chương 71: Anh Hành đáp lại



Kế hoạch kết hôn?

Câu hỏi vừa được đặt ra, Lộ Ký Thu ngây ngẩn cả người. Vấn đề này đối với hai người bọn họ mà nói, giống như cuộc chạy đua tiếp sức dài hai nghìn mét, bọn họ còn đang ở điểm xuất phát mà trọng tài thì đang ở vạch đích vẫy chào hai người.

“Thầy Quản, kế hoạch luôn có,” Lục Nhất Hành vừa nói vừa nắm bàn tay nhỏ bé của Lộ Ký Thu, “Hôm nay là đến xem phim, đừng có lo lắng về chuyện này.”

Quản Lan nghe ra được, Lục Nhất Hành đang lo lắng Lộ Ký Thu ở bên cạnh không được tự nhiên, đang nói bóng nói gió với cô.

Trong chốc lát, người xem lần lượt vào. Lúc này đúng lúc người hâm mộ vào rạp. Nhân viên trong đoàn phim và nghệ sĩ đều ở hàng này, hai bên đều có nhân viên an ninh đảm bảo an toàn. Với việc thêm một số hàng phóng viên báo đài ngồi ở giữa, vừa đúng ngăn cách phía trước và phía sau.

Lộ Ký Thu ngồi bên cạnh Quản Lan, yên lặng nghe ông ấy nói.

“Bộ phim này thầy đã xem một số cảnh, biên kịch rất có tâm, truyền đạt tốt nội dung muốn truyền tải.”

“Người ngồi phía trước, đội mũ với quấn khăn quàng cổ chính là biên kịch.” Quản Lan vừa nói vừa hất cằm ra hiệu cho Lộ Ký Thu nhìn về phía trước.

Lộ Ký Thu ngồi thẳng dậy, nhìn thấy một bên gò má của người đàn ông kia, có râu quai nón và quấn khăn, không rõ tướng mạo như thế nào. Nhưng chỉ cần nhìn một thân quần áo này thì có thể cảm nhận được, vị biên kịch này rất có hơi thở nghệ thuật.

Lục Nhất Hành cũng theo tầm mắt cô nhìn sang, híp mắt cẩn thận nhìn một chút, thấp giọng hỏi Quản Lan, “Thầy Quản, là biên kịch Tư Mã đúng không ạ?”

Quản Lan gật đầu, nói đúng rồi.

Biên kịch Tư Mã? Người mà lần đầu tiên bước chân vào giới biên kịch cách đây mười năm và đã giành được giải thưởng Kịch bản hay nhất?

Lộ Ký Thu còn đang nghi hoặc thì đèn đột nhiên tối xuống, giọng nói của người trong ban tổ chức vang lên, “Phim sẽ bắt đầu ngay bây giờ, vui lòng để điện thoại di động ở chế độ im lặng, tắt đèn flash và mọi thứ…”

Rất nhanh, bộ phim đã bắt đầu chiếu.

Bối cảnh của bộ phim này và bộ phim mà Tư Mã Kiềm đã thắng mười năm trước là hoàn toàn khác nhau, cảm giác giống như đang thử nghiệm, lại càng giống như một loại thử thách hơn. Đây cũng là tác phẩm thứ hai của Tư Mã Kiềm sau mười năm, giới chuyên môn vẫn dành sự quan tâm cao đối với ông, kỳ vọng cũng tương đối cao.

Đoạn dạo đầu của phim rất nhanh, chuyển cảnh ở giữa cũng rất khéo léo, các tình tiết nối tiếp nhau, tổng thể câu chuyện mang lại cảm giác sôi nổi, duy chỉ có thiếu một thứ, đó chính là —— chi tiết về tình cảm.

Mặc dù có thể đạt được tám, chín mươi điểm, nhưng trong phim lại có rất ít nhân vật nữ, so với âm mưu thâm độc của nữ chính mười năm trước thì kém hơn rất nhiều.

Lộ Ký Thu rất nghiêm túc xem xong, cho đến khi đèn trong rạp sáng lại thì mới từ từ ngả người ra phía sau.

Thông thường, đối với phim điện ảnh chiếu rạp sẽ chọn kết thúc mỹ mãn, nhưng hiển nhiên, Tư Mã Kiềm không có chạy theo đám đông, mà có vẻ cố ý chọn một kết thúc mở hợp lý tạo cảm giác nội tâm kích thích cho người xem.

Hoàng đế ngã ngựa, sống hay chết, là lên hương là xuống hố, đều để cho khán giả tự định nghĩa.

Tên của tất cả nhân viên trong đoàn phim lần lượt xuất hiện trên màn hình lớn, sau đó, toàn bộ đoàn làm phim lần lượt lên sân khấu.

Fan hâm mộ vẫn còn đang đắm chìm trong cảm xúc của phim, có fan hâm mộ cần bản hiệu thần tượng của mình giơ lên, sợ thần tượng ở trên sân khấu sẽ không nhìn thấy mình.

Đầu tiên, người dẫn chương trình khuấy động bầu không khí trong rạp một chút, sau đó chuyển chủ đề sang các diễn viên chính trên sân khấu.

“Nghiêm Kha, anh có muốn nói gì về diễn xuất của mình trong bộ phim này hay không? Căn cứ vào số liệu mà chúng tôi có được, trong bộ phim này, có rất nhiều phân cảnh đánh nhau đều có sự tham gia của anh, không có sử dụng diễn viên đóng thế, đúng không nhỉ?”

“Đương nhiên, bởi vì bố tôi mở võ quán, cho nên từ khi nhớ được cho tới nay, tôi đã bắt đầu tập võ. Đối với những động tác sử dụng trong phim đều không thể làm khó tôi, vì thế cũng không cần phải nhờ diễn viên đóng thế. Như vậy cũng có thể diễn tả rõ hơn về nhân vật……”

“Vậy anh đáng giá như thế nào về bộ phim này của chúng ta? Trên thang điểm mười.” Người dẫn chương trình tiếp tục hỏi theo kịch bản có trước.

Nghiêm Kha cũng từng bước đi lên trong giới giải trí này, đương nhiên cũng biết một câu trả lời đơn giản và đơn nhất thì không thú vị. Vì thế anh ấy dứt khoát đi tới bên cạnh Tư Mã Kiềm, nói: “Mười điểm cho biên kịch với ngòi bút sáng tạo đã tạo nên một cốt truyện tốt, cũng không bỏ qua được tinh thần không từ bỏ, không bỏ cuộc của đạo diễn. Chín điểm cho tất cả nhân viên của đoàn phim đã liên tục làm việc nghiêm túc trong chín tháng….. Còn tôi thì chỉ mới đạt tiêu chuẩn, sáu điểm mà thôi, còn lại để không gian trao dồi và phát triển.”

Nói một vòng, về cơ bản, Nghiêm Kha khen ngợi tất cả mọi người trên khán đài.

Cuối cùng, người dẫn chương trình cho người đưa micro cho thầy Quản Lan, mời thầy Quản Lan nói một chút cảm nhận của mình sau khi xem bộ phim.

Quản Lan đứng dậy, nhẹ gật đầu với mọi người đứng trên sân khấu, sau đó mới cầm micro lên nói cảm xúc của bản thân sau khi xem bộ phim. Ông nói rất đúng trọng tâm, không có cố gắng thổi phồng, cũng không có ác ý chê bai, bởi vì nói rất cuốn hút, nên Tư Mã Kiềm ở trên sân khấu cũng nghe rất nghiêm túc.

Vốn Lộ Ký Thu cũng đang nghe Quản Lan trình bày thì đột nhiên có tiếng bàn luận líu ríu ở phía sau.

“Người ngồi bên cạnh thầy Quản Lan chính là Lộ Ký Thu sao?”

“Hình như là vậy đó!”

“Đâu chỉ thế, người ngồi bên cạnh Lộ Ký Thu không phải là Lục Nhất Hành sao?! Tôi không có nhìn lầm đúng không?!”

“Cái gì? Lục Nhất Hành ở đâu?”

Tiếng bàn luận càng lúc càng lớn, ngay sau khi Quản Lan phát biểu xong thì người dẫn chương trình cũng thuận thế đem chủ đề sang Lục Nhất Hành và Lộ Ký Thu.

“Hôm nay tổ tiết mục của chương trình《Gặp Gỡ Người Yêu Lý Tưởng》cũng có mặt tại đây, không biết cảm xúc sau khi xem xong bộ phim của hai vị như thế nào?”

Quản Lan đưa micro cho Lộ Ký Thu, cười nhìn cô.

Lộ Ký Thu vừa mới cầm micro, còn chưa đứng dậy lên tiếng thì ở dưới khán đài có người hét lên: “Ký Thu, anh yêu em——”

Nghe ra đó là fan hâm mộ nam, giọng nói rất kích động, đó là lời thổ lộ mang theo vài phần đùa giỡn.

Lộ Ký Thu đỏ mặt nhìn thoáng về phía sau, đột nhiên micro trong tay bị Lục Nhất Hành cầm lấy.

Lục Nhất Hành đứng dậy nhìn về phía sau, đáp lại: “Thật có lỗi, cậu không có cơ hội rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.