Để kỉ liệm Lục Lục chính thức hoàn, chúng ta sẽ có một cuộc phỏng vấn nho nhỏ với hai nhân vật chính Lục Lục và Mặc Liên, mọi người, vỗ tay!!
Chương trình của chúng ta, ngoài sự tham gia của hai nhân vật chính còn có toàn thể dàn nhân vật phụ làm khách mời, Xin được giới thiệu:
Biên tập: Tác giả -sama
Hậu kì: Tác giả -sama
Chỉ đạo hậu trường: Tác giả- sama
MC: Tác giả -sama…
kèm theo một người rất quan trọng, người luôn vất vả đồng hành cùng Lục Lục ngay từ chương đầu: tác giả -sama. Xin mời tác giả -sama lên phát biểu mở màn.
Tác giả: E hèm … Ta chính là tác giả. Đầu tiên, cảm ơn tất cả độc giả đã theo Lục Lục đến tận đây! Kì thực, Lục Lục không phải tác phẩm đầu tay, trước đó ta đã viết Lương Chúc …
quần chúng: chọi dép Muốn pr truyện khác thì xuống đi…!
E hèm! Được rồi, một trăm câu hỏi, chính thức được bắt đầu!
1. Tác giả: Xin hỏi tên của hai vị là?
Mặc Liên: Mặc Liên.
Lục Lục: Lục Lục.
Thái tử: hiện hồn về chấm chấm nước mắt Là ta không tốt! Khiến hoàng đệ ngay cả tên thật cũng không dám nhận.
Lục Lục: ( ngượng ngùng) Không phải lỗi của hoàng huynh.
Mặc Liên: Thế chẳng lẽ lại là lỗi của ta. [=…=]
2. Tác giả: Tuổi là…
Lục Lục: 21
Mặc Liên: …
Lục Lục: Đừng hỏi tuổi của hắn, hắn không nói đâu.
Tác giả: Hẳn là bệnh giấu tuổi của phụ nữ đi!
3. Tác giả: Giới tính là...
Lục Lục: nam
Mặc Liên: nam
4. Tác giả: Xin hỏi hai người tính cách như thế nào?
Lục Lục: …
Mặc Liên: …
Tác giả: Bọn họ đều không nhận thức được tính cách của mình a
5. Tác giả: Còn đối phương?
Mặc Liên: Hắn tuy hơi lầm lì nhưng rất tốt, rất ôn nhu, lại yêu thương ta.
Lục Lục: Rất xấu tính.
Mặc Liên (đen mặt): Ta muốn đổi câu trả lời!!
6. Tác giả: Hai người gặp nhau ở đâu?
Lục Lục: Sau hậu viện, nhưng hắn không nhớ!
Mặc Liên: Ta vẫn nhớ là sau hậu viện mà.
Lục Lục: Ý ta là sau hậu hiện năm ta 12 tuổi.
Mặc Liên: Có sao? mặt ngu
Lục Lục: Mặc Liên chính là như thế, hắn chẳng bao giờ chịu để ý cái gì cả.
7. Đối với đối phương ấn tượng đầu tiên là?
Lục Lục: Xấu!
Mặc Liên: Bẩn!
Hai người nhìn nhau trừng trừng!!
Tác giả: Cầu xin hai người hòa thuận được không, ta sợ không đi hết được 100 câu hỏi. (o..O)
8. Thích đối phương như thế nào?
Lục Lục: nghe lời, hiền lành
Mặc Liên: thích ngươi không bỏ đi.
Lục Lục: Ta xin lỗi.
(không khí trầm mặc)
9. Chán ghét đối phương điểm nào?
Lục Lục: Hắn uống qúa nhiều rượu!
Mặc Liên: Hắn cứ bỏ đi!
(không khí trầm mặc)
Tác giả: Sao lại đổi thành cái không khí này! Ta không muốn làm nữa.
10. Các người cảm giác mình cùng đối phương ở cùng nhau có tốt không?
Lục Lục: tốt.
Mặc Liên: Chỉ cần hắn chịu ở cùng ta, liền tốt.
11. xưng hô như thế nào với đối phương?
Lục Lục: ngươi- ta
Mặc Liên: Lục Lục, ta lớn hơn ngươi, gọi ta thử một tiếng huynh xem.
Lục Lục: Huynh!!! đỏ mặt
Tác giả: Kì thực Lục Lục là một đứa trẻ tốt nha! Mặc Liên, ngươi không cần so đo với thái tử nữa, người ta chết rồi.
Mặc Liên: Hừ!!!
12. Ngài hi vọng được đối phương xưng hô thế nào?
Mặc Liên: sao cũng được!
Lục Lục: không quan tâm!
13. Nếu ví với động vật, thấy đối phương là?
Mặc Liên: Chó! hắn chính là thế thân cho Lục Lục (chó)!!
Lục Lục: Con vẹt! Đồng bóng, lòe loẹt, lại nói nhiều.
Tác giả: Các ngươi thật biết trả đũa nhau =…=
/
14. Nếu cần tặng quà cho đối phương, ngươi chọn?
Lục Lục: Chính là tuyết liên thiên sơn bị hắn xắt ra xào thịt bò
Mặc Liên: Bánh bao
15. Bản thân muốn lễ vật gì?
Mặc Liên: giành nói trước hắn, ta muốn ngươi đem bản thân tặng cho ta.
Lục Lục: Được, cho ngươi, đến, chúng ta làm bảy lần.
Mặc Liên: Không, …không cần…!!
Tác giả: Lục Lục, ngươi vẫn chưa nói muốn được tặng gì.
Lục Lục: Nói rồi đấy thôi, chính là bảy lần!!
/
16. Đối với đối phương có chỗ nào bất mãn không? Giống như chuyện gì?
Lục Lục: Bị lặp câu hỏi à? Ta chính là bất mãn hắn uống qua nhiều rượu.
Mặc Liên: Ta bất mãn việc hắn bỏ ta đi theo họ Diệp
Họ Diệp: phe phẩy quạt Hắn là người của ta từ đầu đến chân, đương nhiên phải theo ta!
Mặc Liên: Đến! Đừng tưởng ta ngán ngươi!
17. Tật xấu của bản thân là?
Lục Lục: Không thể nói ra suy nghĩ của bản thân,
Mặc Liên: Ta là hoàn mỹ, không tì vết
Tác giả: Cầu người của tiểu quan quán làm chứng.
Lục Yến: hiện hồn về Mặc Liên đúng là hoàn mỹ không tì vết!!!
quần chúng: =….=
18. Tật xấu của đối phương là?
Lục Lục: Lại lặp câu hỏi à?
Mặc Liên: Tác giả, ngươi qúa lười, lại lấy câu hỏi được biên tập sẵn đúng không?
quần chúng: Chúng ta muốn câu hỏi về nội dung trong Lục Lục.
Tác giả: [Trầm mặc]
Được rồi, được rồi, quần chúng đến đặt câu hỏi nào.
19. Thái tử hiện oan hồn Ngươi tại sao lại yêu hắn?
Lục Lục: Là vì … trầm mặc …
Mặc Liên: Là vì … trầm mặc …
Tác giả cảm khái: Yêu là yêu thôi, không cần nguyên nhân.
20. họ Diệp: “Trác Linh, lúc trước ta gửi ngươi một cái chén ngọc lưu li ngũ sắc, giờ muốn xin lại!
Lục Lục (đen mặt): Đã đưa, miễn trả lại.
Mặc Liên(Bối rồi): Đã bị Tiểu phụng làm vỡ rồi!
Họ Diệp: Tiểu phụng? Ai??
Tiểu phụng: Cục cục cục!! (ta là con gà)
21. Lý lão bản: Mặc Liên, ngươi sao lại lỡ bỏ ta mà đi?
Mặc Liên: Ta không bỏ, là bị bắt cóc!
Lục Lục: Là ta bắt cóc, thì sao?? (trừng mắt nhìn)
Lý lão bản: Không sao! Không sao! Cứ tự nhiên.
22. Hồng Liên: Tên khốn khiếp! Ngươi dấu túi thơm của ta đi đâu rồi?
Mặc Liên: Nói ngươi kìa! Còn không mau đem đồ ra trả hắn! Thật phiền!
Lục Lục: Có sao?
Mặc Liên: Đừng có chối! Rõ ràng chương 2 ta ném cho ngươi.
Lục Lục: Vậy à??
Hồng Liên: Các người … Ta liều mạng với các người!!
23. Hàn Liên: phu nhân ta sinh em bé, mới hai người ngày mai đến ăn đầy tháng!!
Mặc Liên: ….
Lục Lục: Ngươi sao vậy?
Mặc Liên: Không có gì! Ngày mai chúng ta đi ăn đầy tháng!
Kỳ Liên: Kỳ thực ngươi vẫn làm phụ nữ có con được à? Tống Ngọc thì sao?
Hàn Liên (Đen mặt) Bởi vậy ta mới không có mời ngươi =…=
24. Ngũ hoàng tử Trác Nhạc: (hiện hồn về) Vì cái gì? Vì cái gì ta lại thất bại?
Lục Lục:….
Mặc Liên: …..
quần chúng: ………
Nam Cung Ảnh: (hiện hồn về) Dù có thất bại, ta cũng cùng xuống địa ngục với ngươi.
25: Hoàng đế: Ngươi có hận ta?
Lục Lục: Có!
Mặc Liên: Đây là ai vậy?
Lục Lục: Là hoàng đế, …. Tác giả đâu, đổi câu hỏi.
26. Mẫu phi: (hiện hồn về) Ngươi có hận ta?
Lục Lục: Có!
Mặc Liên: Đây lại là ai nữa?
Lục Lục: Mẹ chồng ngươi.
27. Lục Yến: (hiện hồn về) Ngươi có hận ta?
Lục Lục: Có!
Lục Yến: (cười khổ) Rõ ràng là ta hỏi Mặc Liên mà.
Mặc Liên: Có!
Lục Yến: ….
Mặc Liên: Hận ngươi vì ngươi không biết qúy trọng bản thân mình, làm những chuyện không đáng!
Lục Yến: (trầm mặc)
28. Ảnh vệ đeo mặt nạ cáo: Tiểu chủ nhân!
Lục Lục: Biến!
29. Họ Diệp: Ta muốn hỏi một câu nữa! Ngươi chừng nào thì đến Đại An thăm ta?
Lục Lục (hỏi người kia) muốn đi không?
Mặc Liên: Cũng được!
Lục Lục: Cho người chuẩn bị đi, tháng sau ta sẽ đi!
Họ Diệp: ….
30. Nhị hoàng tử Trác Vân: Tại sao ngươi lạ quen được Đại An hoàng đế?
Mặc Liên: Ta cũng muốn biết!
Lục Lục: Đại khái là ăn xin ở Đại An, tình cờ gặp được một kẻ cũng đi ăn xin, là đồng nghiệp. Sau đó hắn thu nhận ta.
Họ Diệp: (cười khổ) Cha ta cũng giống cha hắn a, đều thích vứt con mình ra đường ăn xin
31. Thái tử: (hiện hồn về) Các ngươi cùng nhau dự mưu?
Lục Lục: Hắn luôn tâm liệm đòi lại ba thành trì cùng người của hắn. Ta đi theo chỉ là trả ơn thôi. Với lại ta cũng chưa từng có tư tưởng trung thành với Nguyên Hạ.
Thái tử: Thật không ngờ! Ta thả đệ ra không phải để đệ phản bội lại ta cùng phụ hoàng!
Mặc Liên: Vậy ngươi muốn Lục Lục phải thế nào? mù quáng, ấu trĩ.
Lục Lục: Mặc Liên, không cần…
..
32. Tiếu Liên (hiện hồn về) …
Tác giả: Hình như ở đây oan hồn hiện về hơi nhiều, ta cảm giác rất âm khí!!
quần chúng: ….
Này là do tác giả tạo nghiệt qúa nhiều, đem nhân vật phụ giết sạch =…=
33. Tiểu Lương: Như vậy là cái chết của thái tử là do các ngươi dự mưu từ trước!
Lục Lục: Không phải! Ta đã cố hết sức để bảo vệ hoàng huynh.
Tiểu Lương: Vậy là do hoàng đế để thái tử làm tốt thí mạng… (chống cằm suy tư)
Mặc Liên: Người này lại là ai vậy?
Lục Lục: Ta không biết!
Tác giả: Lương Sơn Bá, ngươi đi lộn truyện rồi! =…=
Tiểu Lương: Ta chỉ mang Mã Mã đến đây uống trà a
34. Lục hoàng tử Trác Anh: Đừng quan tâm! Trong truyện không có nhắc đến ta nên ta nói một tiếng cho mọi người biết thôi.
Họ Diệp: Ta không thể không quan tâm đến ngươi.
35. Tiểu phụng: cục cục cục…!
Lão bản bán gà: Là ta nhầm hay sao, nó kêu ngày càng giống gà mái rồi!
36. Nại Tử: Rốt cuộc đã đến phiên ta! Ta muốn hỏi thăm Mặc Liên lão sư sống có khỏe mạnh không?
Mặc Liên: Cảm ơn! Ta rất khỏe!
Kỳ Liên:(cười khinh khỉnh) Là ta lầm à? Còn nghe được hắn nói cảm ơn cơ đấy!
Mặc Liên: Ta không chỉ cảm ơn được! Mà đánh cho ngươi tàn phế luôn cũng được.
Kỳ Liên: Đừng tưởng ta sợ, nhào lên!
37. Họ Diệp: Lại là ta. Mặc Liên, nếu hắn bỏ ngươi thì trở thành người của ta đi!
Lục Lục: Ngày xưa ngươi còn muốn giết hắn!
Mặc Liên: Đáng ra ngươi phải thề thốt là ngươi sẽ không bỏ ta chứ!
Trác Anh: …………..
38. Tống Ngọc (Hiện hồn về) Ngươi hại chết ta!
Mặc Liên (chống cằm suy tư): Có sao? Sao ta không nhớ!
Tác giả: Đích thực là không có chuyện ấy, còn nữa, thỉnh các âm hồn nhanh siêu thoát đi, không cần hiện hồn về nữa, ta sợ ma =…=
Tiết mục khán giả đặt câu hỏi kết thúc tại đây.
39.. Tác giả: Các người đều không còn ý kiến, giờ lại đến lượt ta. quan hệ của hai người là gì?
Mặc Liên: Ngươi bị ngu à mà còn hỏi.
Tác giả khóc ròng: Các người! … ta chỉ làm đúng theo trình tự thôi mà.
40. Tác giả: Ai trên ai dưới?
Mặc Liên: Hắn trên ta dưới. Đại khái đi, thấy cái gì hay thì hỏi, ta mệt rồi!
Lục Lục: Đừng hỏi mấy câu đương nhiên nữa.
Tác giả: Các người thật không biết tôn trọng ta! Ta phải ngược, ngược các người thêm nữa
41. Tác giả: Nếu Mặc Liên và thái tử (còn sống) cùng rơi xuống nước, Lục Lục sẽ cứu ai?
Lục Lục: Đào đâu ra cái câu hỏi lãng nhách như thế này? Ngươi là cố tình.
Tác giả (nghiêm túc) Thỉnh tiểu công trả lời!
Mặc Liên: Ta sẽ cố hết sức bình sinh để cứu thái tử, vì ta không muốn hắn phải xuống nước.
Lục Lục: Mặc Liên …!!
Mặc Liên: Lục Lục….!!
Lục Lục: Kì thực ngươi không cần lo lắng! Ta dư sức cứu cả hai.
Tác giả: …..
quần chúng: Chọn câu hỏi có ý nghĩa hơn đi!
…
lướt lướt lướt….
…
lướt a…
…
60. Tác giả: Có từng muốn phản công?
Lục Lục: Cứ trả lời đi, ta cho ngươi nói thật!
Mặc Liên: Thật à? Ta muốn! Ta muốn!
Lục Lục: Cho ngươi nói thật chứ không có cho ngươi làm thật!
68. Tác giả: Nếu như đối phương bỗng nhiên không hề đòi hỏi thân thể của ngươi, ngươi sẽ?
Mặc Liên: Thì thôi, thực sự nhu cầu của ta cũng không cao lắm!
Lục Lục: Hắn hơi lãnh đạm, nhưng chỉ cần ta nhiệt tình là đủ rồi. =…=
71. Tác giả: Như nếu như đối phương bị tên côn đồ cưỡng gian, ngài sẽ làm như thế nào?
Mặc Liên: Ta cảm thấy sẽ không có ai cưỡng nổi hắn.
Tác giả: họ Diệp thì sao?
Mặc Liên: (liếc một cái sắc lẻm) Hắn không đủ trình.
Họ Diệp: Đừng có khinh thường ta! Trác Linh, đến, ta cưỡng gian ngươi.
Lục Lục: Hừ …!!!
Tác giả: Thế nếu Mặc Liên bị cưỡng gian thì sao?
Lục Lục: Sẽ không để chuyện đó xảy ra!
83. Tác giả: Nếu bạn tốt đối ngươi nói “Ta thực tịch mịch, cho nên chỉ có đêm hôm nay, làm ơn...” Cũng muốn cầu H, ngươi sẽ?
Lục Lục: Ta có loại bạn đó sao?
Họ Diệp: Trác Linh, ta thực tịch mịch, Tiểu Anh không chịu để ý đến ta, cho nên chỉ có đêm hôm nay, làm ơn... (sán lại gần)
Lục Lục: Hắn không phải bạn ta! (đẩy người ra)
Mặc Liên: Thật trùng hợp! Ta cũng không có bạn.
Tác giả: (hỏi Lục Lục) Vậy nếu là thái tử?
Thái tử (hiện âm hồn): Ta không có tịch mịch.
Tác giả (Hỏi Mặc Liên) Vậy nếu là Lục Yến?
Lục Yến (hiện âm hồn): ……
Mặc Liên: Đưa cho hắn giả phân thân aka ***toy
Lục Yến: (trầm mặc)
91. Tác giả: Ngoài ái nhân có còn phát sinh qua *** với người khác không?
Lục Lục: Ngươi nói xem!
Mặc Liên: Ngươi nói xem!
Tác giả (Toát mồ hôi lạnh)
96. Tác giả: Lần đầu tiên có quan hệ với đối phương là dưới tình huống gì?
Lục Lục: (lạnh mặt) Hắn đau lòng vì tên đàn ông khác.
Mặc Liên: (nhíu mày) Ngay sau đó hắn bỏ đi.
Tác giả: Có lầm không vậy, cảnh này được đôc giả đánh giá rất cao đấy, lượt view cũng là cao nhất. Mà nghe các ngươi kể lại, ta thật… thật…..
70. Tác giả: Đối với “Nếu không chiếm được tâm, ít nhất cũng phải được đến thân thể” loại ý nghĩ này, ngươi là thái độ đồng ý, hay là phản đối đây?
Mặc Liên: Tác giả, ngươi để câu hỏi rất lộn xộn, đây là câu thứ 70 a
Tác giả (đỏ mặt) ta định lướt đến câu thứ 100, nhưng không đủ chỉ tiêu về độ dài a ( đang câu giờ) =…=
Lục Lục: Hừ!!
Tác giả: đây là ý gì?
Lục Lục: Ta không quan trọng thân thể.
Mặc Liên: Ta không quan trọng tâm.
100. Tác giả: Theo đúng thủ tục thôi, nói với đối phương 1 câu nào?
Lục Lục: Ngươi chỉ được nói đúng một câu thôi, đừng dông dài!
Mặc Liên: Kì thực ngươi cũng giống những người khác, luôn chê ta, chẳng đối xử tốt với ta một chút nào cả.
Lục Lục: Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta giống với người khác.
Mặc Liên: Nhiều lúc ta ước ngươi thực sự bị câm.
Lục Lục: Hừ!!
Tác giả: ….! (trầm mặc)
Thực sự ta không ngờ sau khi Lục Lục hết câm sẽ thành ra như thế!!
Độc giả: Là lừa người đúng không, chính văn ngược quằn ngược quại hoàn toàn là lừa người đúng không! =…=
Hạ màn!
[Hoàn]
Tác giả: Chờ! Chờ đã! Ta còn chưa nói xong! Lục Lục kết thúc, tuần sau ta sẽ viết tiếp LCKNT a Thỉnh mọi người qua đọc ủng hộ!!!
Tiểu Lương kéo Mã Mã, “Kệ mặc nàng ta đi!” rồi đi mất dạng. =…=