Ngày bạn thơ ấu đón tôi về nước, hắn quên tắt âm thanh nền trong ảnh live đăng trên vòng bạn bè.
[Ánh trăng sáng của anh đã quay lại, em sẽ nhường chỗ.]
Mọi người đều nói tôi là ánh trăng sáng của thái tử gia Giang Dã giới Kinh Khuyên.
Nhưng tôi đã không phải ánh trăng sáng của hắn rất nhiều năm rồi, hiện tại tôi là ánh trăng xanh của hắn, xanh đến mức khiến hắn phát sáng.
Sau khi xuống máy bay, tôi nhận hoa Giang Dã tặng, cũng chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè.
Tôi nhấn thích bài Giang Dã đăng trên vòng bạn bè, mới phát hiện mình cũng quên tắt âm thanh nền trong ảnh live.
Trong tấm ảnh bó hoa hồng phấn vang lên tiếng cười khanh khách của tôi.
[Em rất luyến tiếc cơ bụng của anh, nhưng giờ em phải về nước kết hôn rồi.]
Đêm đó Giang Dã không ngừng gọi điện cho tôi, phát điên hỏi tôi người đàn ông kia là ai.
Bình luận truyện