Lực Vương Huyền Vũ

Chương 50: 50: Đại Thiên Thạch - Kiêu Hãnh




Về phía Tả Phục Đồ, Đồ Cầm Bách nhân cơ hội Tả Phục Đồ đang đỡ chiêu Hoả Cầu liền tiếp tục tung thêm chiêu Bách Điểu Xuyên Tâm Trảm.

Những đường hoả kiếm giống như những con chim lửa liên tiếp xuất hiện và tấn công Tả Phục Đồ khắp phía khiến hắn không thể chống đỡ hết nên bị đánh bay xuống võ đài, trên lưng đã bị thương, phần áo đã bị cháy.

Tả Phục Đồ tức giận tung chiêu Phục Bộ Long Phẫn Nộ.

Khí tức xung quanh Tả Phục Đồ liền thay đổi, hắn giống như hoá thành to lớn, hắn tung chiêu Đại Long Liên Hoàng Trảm.

Tả Phục Đồ bay vụt lên trên với tốc độ rất nhanh và chém rất nhiều đường kiếm về phía Đồ Cầm Bách.

Đồ Cầm Bách tung chiêu Bách Hoả Trảm để đỡ chiêu thức của Tả Phục Đồ.

Đồ Cầm Bách giơ tay về phía Tả Phục Đồ và tung thêm chiêu Đại Hoả Cầu, một quả cầu lửa từ trên tay bay đến người Tả Phục Đồ và lực đẩy của quả cầu khiến cho Đồ Cầm Bách bay lên cao.

Tả Phục Đồ sử dụng Phục Bộ Hồn Giáp để đỡ quả cầu, khi đỡ xong Đại Hoả Cầu thì phát hiện Đồ Cầm Bách đã bay lên cao, Tả Phục Đồ liền bay lên đuổi theo.

Đồ Cầm Bách giả vờ bay chậm lại để Tả Phục Đồ bay gần tới mình thì liền xoay người tung chiêu Hoả Điểu Hoá Cuồng Phong.

Đồ Cầm Bách trên lưng xuất hiện đôi cánh lửa và bay vòng quanh Tả Phục Đồ với tốc độ rất nhanh.


Tả Phục Đồ nghĩ rằng Đồ Cầm Bách muốn tấn công mình nên sử dụng hồn lực tạo giáp xung quanh và thủ thế sẵn sàng chống trả lại nhưng Đồ Cầm Bách không tấn công mà cứ bay xung quanh Tả Phục Đồ.

Một lúc sau Tả Phục Đồ cảm thấy rất khó thở.

Đây mới chính là ý muốn của Đồ Cầm Bách.

Đồ Cầm Bách bay xung quanh như thế khiến lửa cháy ngày càng to tạo thành một cơn lốc xoáy lửa đốt hết không khí xung quanh khiến Tả Phục Đồ không thể hô hấp và từ từ mất ý thức và bất tỉnh.

Tả Phục Đồ rơi xuống, trưởng lão Thiết Ngưu Tông liền bay lên đón lấy, Tả Phục Đồ mất quyền thi đấu.

Bên phía Vũ Hồng Vui, Dã Ngọc Phong tung tiếp chiêu Vũ Kiếm Bách Hoa Trảm, những lông vũ như những thanh kiếm xuất hiện xung quanh Dã Ngọc Phong và bay đến Vũ Hồng Vui.

Vũ Hồng Vui tung chiêu Song Kiếm Truy Lạc Nhạn, hắn bay lên chém liên tiếp những đường kiếm khí đánh bật những lông vũ và tiến về phía Dã Ngọc Phong tung chiêu Khủng Trảo Đã Thập Ngưu.

Dã Ngọc Phong giơ song kiếm lên đỡ chiêu và bị ép quỵ mạnh một chân xuống đất.

Vũ Hồng Vui liền tung người lên và đánh thêm một chiêu Khủng Trảo Đã Thập Ngưu với uy lực lớn hơn.

Dã Ngọc Phong liền xoay người tung chiêu Vũ Kiếm Phi Thiên để chặn chiêu thức của Vũ Hồn Vui.

Vũ Hồng Vui song kiếm đánh xuống va chạm vào những đường vũ kiếm đánh bật nhiều đường nhưng không sao đỡ hết, trên người bị hai vết thương ở tay và hông.

Dã Ngọc Phong liền nhân cơ hội bay thẳng lên trên và tung chiêu Vũ Kiếm Song Phi Dực, một đại song kiếm như hoá thành hai cái cánh sắt nhọn bay xuống tấn công Vũ Hồng Vui.

Vũ Hồng Vui liền xoay người liên tiếp ra đòn Khủng Trảo Long Cuồng Trảm.

Vũ Hồng Vui phá giải chiêu thức Vũ Kiếm Song Phi Dực và đánh bật chiêu thức bay ngược về phía Dã Ngọc Phong.

Chưa dừng lại, Vũ Hồng Vui phóng lên tung tiếp đại chiêu Khủng Trảo Long Cuồng Bạo-Khủng Trảo Kim Cang Phá Thiên Quân.

Một đại chiêu song thức bay đến cùng với hai đạo kiếm khí khiến Dã Ngọc Phong phải tung đại chiêu Kiếm Điểu Chi Lực-Bách Vũ Trảm Thiên Địa.

Những đường kiếm khí với tất cả sức mạnh hồn thú bay về phía Vũ Hồng Vui phá được Vũ Kiếm Song Phi Dực và sắp va chạm vào Vũ Hồng Vui.

Vũ Hồng Vui giơ song kiếm đánh ra một đường kiếm khí đánh bật nhiều đạo kiếm nhưng vẫn bị rất nhiều đạo kiếm khí chém trúng.


Vũ Hồng Vui không vì những vết thương mà chùn bước, hắn vẫn bay về phía Dã Ngọc Phong và chém hai nhát giống như hai bàn tay thú cực lớn.

Dã Ngọc Phong giơ song kiếm lên đỡ nhưng không thể đỡ được, song kiếm bị gãy thành nhiều khúc và bị đánh bay ra khỏi võ đài, trên người có hai nhát chém của hai đạo kiếm khí đã suy tàn nhưng vẫn bị chảy rất nhiều máu vì vết thương hơi sâu.

Trưởng lão Thiết Ngưu Tông tuyên bố Dã Ngọc Phong đã mất quyền thi đấu và gọi người đưa vào chữa trị.

Năm người bị đánh bại gần như cùng một lúc, chỉ cách nhau khoảng vài giây.

Lúc này trên sân còn lại Thanh Minh Đức, Trương Gia Hạo, Sương Giã Thụy và Vũ Hồng Vui đối đầu với Đồ Cầm Bách.

Mặc dù với thế một đấu bốn nhưng Đồ Cầm Bách vẫn không bỏ cuộc.

Bốn người bay xuống võ đài tập trung lại một chỗ.

Thanh Minh Đức lên tiếng:
"Ta rất xem trọng đối thủ như ngươi nhưng ngươi nghĩ có thể lật được thế cờ chuyển bại thành thắng đánh bại một lúc bốn người bọn ta sao? Ta khuyên ngươi nên bỏ cuộc để tránh làm cho mình bị tổn thương.

"
Đồ Cầm Bách hiên ngang mỉm cười:
"Đây là lần duy nhất trong đời ta được tham gia thi đấu để mang về uy danh cho Hắc Ô Phái làm sao có thể dễ dàng từ bỏ, các ngươi cũng không cần nương tay, cùng xông lên đi.

"
Vừa dứt lời, Đồ Cầm Bách sử dụng tất cả hồn lực còn lại bay lên cao với tốc độ cực nhanh và tung đại chiêu Bách Điểu Chi Lực-Đại Thiên Thạch.

Xung quanh Đồ Cầm Bách như bị đốt cháy tạo thành một khối lửa khổng lồ và lao xuống võ đài.


Uy áp của chiêu thức khiến đám người Thanh Minh Đức dù đông cũng không thể khinh địch.

Cả bốn người sử dụng tất cả hồn lực của mình và tung chiêu Tứ Long Phá Thiên Thạch.

Những hồn lực toả ra xung quanh bốn người như bốn con khủng long đang phẫn nộ.

Bốn người bay lên và xuất chưởng, bốn con khủng long bay lên hợp nhất lại thành một đạo chưởng lực khổng lồ đánh tan hoả khí xung quanh người Đồ Cầm Bách và thổi bay hắn xuống sân đấu, Đồ Cầm Bách bất tỉnh.

Thanh Minh Đức nhìn đối thủ từ xa với ánh mắt tôn trọng:
"Ta kính nể những hảo hán như ngươi, ta không muốn làm tổn thương những người có dũng khí như vậy, ngươi đã không làm mất mặt Hắc Ô Phái, ta cũng sẽ không làm hại đến ngươi.

"
Trưởng lão Thiết Ngưu Tông bay lên tuyên bố trận đấu kết thúc.

Thái Dương Môn dành chiến thắng, đi tiếp vào vòng trong.

Tất cả khán giả đứng lên vỗ tay nhiệt liệt, không chỉ chúc mừng cho Thái Dương Môn, còn vỗ tay vì sự kiên cường của Hắc Ô Phái không vì trở ngại mà vội vàng nhận thua, một mình chiến đấu anh dũng với bốn đối thủ đã tạo nên một niềm kiêu hãnh dành cho Hắc Ô Phái.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.