Các trường quân đội lớn của ba hệ thiên hà trung tâm cứ cách 5 năm sẽ tổ chức một vòng đào thải trực tiếp.
Cuộc thi long trọng này không chỉ là ngày hội của học viên quân sự mà còn là ngày hội giữa các trường quân đội, có thể nói là cơ hội để họ một bước lên trời.
Chỉ cần xếp hạng trường tiến lên được một bậc, sự chênh lệch so với trước đây đã quá rõ ràng. Còn học viên có thể giành quán quân, về sau tốt nghiệp gia nhập quân đội thừa sức lấy được cái quân hàm Thượng úy.
Không đề cập đến các trường, chỉ riêng học viên quân sự, từ lính quèn nhảy qua bốn cấp đã là rút ngắn được sáu bảy năm phấn đấu trong quân đội. Bởi vậy mới nói là một bước lên trời.
Đương nhiên người đạt quán quân chỉ có một, mà người tham gia thi đấu đào thải trực tiếp lại lên đến khoảng một nghìn người. Nhưng nằm trong top 50 cũng đã không tệ, tuy sau khi tốt nghiệp không lấy được quân hàm Thượng úy nhưng ít nhất không phải phấn đấu từ lính quèn đi lên.
Do cuộc đấu đào thải trực tiếp này rất hoành tráng, mỗi 5 năm chỉ tổ chức một lần nên lần nào cũng thu hút được sự chú ý của cư dân ba hệ thiên hà trung tâm. Thực chất cuộc thi này là để chọn ra người tài đáng để quân đội bồi dưỡng, hay còn gọi là Vinh Quang Thiên Hà.
—— Mặc dù lần nào truyền thông thiên hà đề cập đến cuộc thi cũng phải mất công chửi quân đội là đồ đặt tên cũng dốt, nhưng cũng không ảnh hưởng tới nhóm hâm mộ của quân đội thiên hà nhiệt liệt chờ mong nó diễn ra.
Trước khi thi đấu hai tháng họ đã bắt đầu thảo luận sôi nổi, nêu ra quan điểm của mình, điên cuồng bình chọn cổ vũ cho học viên mà mình xem trọng.
Hơn nữa cuộc đấu năm nay tổ chức ở hành tinh thủ đô, tất cả học viên quân sự ở mười khu đều phải chạy đến đây.
Tin tức vừa công bố, mọi người ồ lên.
Dẫu sau mất chục phiên Vinh Quang Thiên Hà đều được tổ chức ở hành tinh máy móc khu năm, trình độ lắp đặt thiết bị ở nơi đó là số một thiên hà. Về phần hành tinh thủ đô, tuy rằng tốt hơn hành tinh máy móc về phương diện an ninh nhưng lại "cao quý" quá mức.
【 Nói thật, quan quyền ở hành tinh thủ đô quá nhiều, nếu xảy ra bạo loạn dẫm đạp gì đó, có khi về sau Vinh Quang Thiên Hà sẽ bị hạn chế. 】
【 Ehmmm...... Anh nói lòng vòng vậy làm chi. Ai mà không biết lần nào Vinh Quang Thiên Hà tổ chức cũng xảy ra "bạo loạn"? Trước kia thường tổ chức ở hành tinh máy móc chính là vì ở đó toàn là người máy chống va đập. Hành tinh thủ đô? Chỗ nào cũng là đám quan quyền tự phụ mảnh mai, không biết tổng thống đang nghĩ gì nữa. 】
【 Cảnh cáo, lời nói việc làm của ngài đều mang yếu tố phân biệt chủng tộc. Xin hãy gửi lời xin lỗi tới chủng tộc người máy ngay lập tức. 】
【 Đậu má! Tôi kỳ thị bao giờ? Chẳng phải tôi chỉ nói đám người máy các cậu học theo chủng người cá nhà bên ầm ĩ chuyện tâm lý mẫn cảm yếu ớt đúng là buồn cười thôi sao? Tôi nói các cậu chống va đập chẳng lẽ tít—— sai tít—— tôi bị cấm ngôn tít—— tít——】
【...... 】
Người máy cũng có quyền con người, mà cũng tùy hứng vậy đấy.
【 Thật ra Vinh Quang Thiên Hà được cử hành ở hành tinh thủ đô cũng là chuyện tốt, ít nhất tôi chỉ cần mua vé đặt xe là có thể xem thi đấu trực tiếp. Xuất sắc. 】
【 Đó là vì cậu ở hành tinh thủ đô! Trước kia tôi ở hành tinh ngay cạnh hành tinh máy móc khu năm, trước một hôm bắt đầu thi đấu mới lên máy bay, đến đích trong ngày. Giờ tôi phải đi trước hai tuần! Thôi, tôi ở nhà xem phát sóng trực tiếp đi. 】
【 Lực lượng bảo an thành phố ở hành tinh thủ đô hẳn là đáng tin cậy hơn các hành tinh khác, trật tự chắc là cũng đảm bảo hơn. Yên tâm đi, cùng lắm thì có quân đội. Các cậu quên mất là pháo đài thứ hai của quân đội đóng quân ở ngay hành tinh bên cạnh à.】
【 Xì! Cậu hy vọng lực lượng cảnh sát thành phố sẽ giữ trật tự hả? 】
【 Lầu trên có ý gì đấy? Anh xem thường cảnh sát thành phố hả? Có bản lĩnh thì gặp trộm cướp ống nước vỡ, thú cưng rơi xuống cống, trẻ con mắc kẹt trong khoang thực tế ảo đừng có gọi cảnh sát thành phố nhé! 】
【 Sao tôi không thể gọi cảnh sát thành phố? Mỗi tháng tôi cống nhiều tiền thuế như vậy để nuôi họ mà còn không thể gọi? Tôi nói sai cái gì? Chẳng lẽ cảnh sát thành phố không phải số quân chủng An toàn bị loại à? Ngồi ghế dự bị mà thôi, bắt trộm chui cống thoát nước còn ổn, thật sự hy vọng họ bảo vệ nhà nước tiêu diệt hải tặc vũ trụ mà được sao? 】
【 Tôi đồng ý. Vốn dĩ cảnh sát thành phố là quân chủng bị đào thải khỏi quân đội, quả thật không có năng lực. 】
【 Ha ha, tôi phục các người! Bình thường mất chìa khóa không vào được nhà đã gọi cảnh sát, ai mà ngờ sau lưng lại lật mặt thế này. Mỗi một người quân nhân đều xứng đáng được tôn vinh và ngưỡng mộ. Đúng, lực lượng bảo an thành phố so với quân nhân khác kém hơn, nhưng vẫn mạnh hơn mấy đứa chẳng làm ăn được gì chỉ biết chửi bới sau lưng người khác như các người. 】
【 Bây giờ cái loại não tàn gì cũng có thể lên thực tế ảo hả, quản trị sao còn chưa cấm ngôn? Ăn nói kiểu gì vậy? Chửi bới quân nhân? Có khi là học sinh tiểu học chưa tốt nghiệp ấy chứ. 】
【 Đến học sinh tiểu học cũng có đầu óc và năng lực tự hỏi cao hơn bọn này. Chỉ sợ bọn nó bị Zerg ký sinh ăn hết óc rồi. 】
【 Mấy người quên mất Vương Đại tướng đang tại chức rồi hả? Lúc trước ngài ấy cũng từ lực lượng an ninh thành phố đi lên. Anh hùng không hỏi xuất xứ, nói không chừng lần này lại phát hiện được viên cảnh sát thành phố có sức mạnh hơn người nào đó. 】
【 Ý tưởng này lạ quá nhưng tôi thích. Buồn cười.jpg】
...
"Nhân viên bảo an tạm thời?"
Anh Hoan chẳng buồn quay đầu lại, chuyên tâm điều khiển trò chơi thực tế ảo.
Diệp Đại Nguyên soái ngồi sau cậu, lật xem thông tin liên lạc do bộ phận kiểm soát an ninh mới thu được gửi lên.
Một tấm thư mời anh Hoan tham gia làm lực lượng bảo an tạm thời do ban tổ chức Vinh Quang Thiên Hà gửi đến.
Anh Hoan đã ở trong khối vuông Titan thực tế ảo một năm, mới về được một tuần. Sau khi ngủ hết một ngày một đêm lại đam mê với trò chơi thực tế ảo, quên mất sự nghiệp chinh chiến thiên hà to lớn.
Diệp Đại Nguyên soái: "Con đường cháu đi trước đây chính là để trở thành một phần của quân chủng An toàn hậu bị về sau, mỗi năm bộ phận kiểm tra an ninh sẽ chọn vài học viên quân sự làm cảnh sát bảo đảm an ninh tạm thời... Lúc trước thành tích của cháu đều xếp loại xuất sắc nên lần này cũng tuyển cháu."
Mặc dù Diệp Di Hoan bị gọi là đồ vô dụng nhưng với tư cách là lực lượng an ninh dự bị, bài vở của cậu đều được đánh giá xuất sắc. Chỉ là Diệp gia quá chói mắt, con cháu Diệp gia trừ cậu ai cũng rất ưu tú, so với họ cậu mới bị coi là vô dụng dưới ánh mắt người đời.
Về cuộc thi đấu Vinh Quang Thiên Hà lần này, danh sách học viên quân sự tham gia đã được nộp lên quân đội từ hai tháng trước, sau đó được công khai trên official website của chính phủ. Bởi vậy dù quyền lực của Diệp Đại Nguyên soái có lớn hơn nữa cũng không thể nhét người vốn mang danh kẻ vô dụng như Diệp Di Hoan vào trong danh sách.
Huống chi, Diệp Đại Nguyên soái sẽ không bao giờ vì chuyện cá nhân mà làm rối loạn kỷ cương.
Tuy rằng ông cụ xót cháu, nhưng sự chính trực nghiêm minh của ông cũng không phải hư danh. Cho dù hiện giờ anh Hoan có vào được danh sách tham gia thi đấu, thậm chí có hy vọng giành được quán quân, Diệp Đại Nguyên soái cũng sẽ không đặt việc tư lên trên việc công.
Quân đội kỷ luật nghiêm khắc, chức vị càng cao chức trách càng nặng, bản thân càng cần phải giữ vững kỷ cương.
Tuy Diệp Đại Nguyên soái thường lôi chuyện mình làm việc thiên tư ra để pha trò, trên thực tế mỗi việc ông cụ làm đều nằm trong phạm vi pháp luật cho phép, tuyệt đối không dẫm lên giới hạn hay vượt ra khỏi khuôn khổ.
Diệp Đại Nguyên soái: "Có đi hay không?"
Anh Hoan chẳng buồn ngoái đầu: "Không đi."
Diệp Đại Nguyên soái: "Hiếm khi có được cơ hội thực tập, còn được bổ sung vào lý lịch. Sau khi tốt nghiệp không cần phải bắt đầu từ nhân viên bảo đảm an ninh trong biên chế, có thể trực tiếp nhậm chức."
Anh Hoan K.O đối phương trong một hiệp, đang nghỉ giữa trận, ngẩng đầu hãnh diện thoáng nhìn qua ông nội nhà mình.
"Ai thích làm thì làm. Dù sao cháu cũng có thể chuyển quân chủng không phải sao? Đến năm hai thì chuyển, sau khi tốt nghiệp vào quân đội."
Diệp Đại Nguyên soái xoa cái đầu trọc của mình, hiền từ hỏi: "Hoan Hoan tự tin vậy sao?"
Anh Hoan gườm gườm liếc ông cụ: "Gọi anh Hoan."
Diệp Đại Nguyên soái cười hiền.
Anh Hoan nhụt chí, rời mắt ra chỗ khác.
Giờ vẫn chưa đánh thắng được ông nội, đành thỏa hiệp trước vậy.
Anh Hoan: "Có gì nói thẳng đi."
Đừng cười nữa, không kìm nổi muốn đánh.
Diệp Đại Nguyên soái thật sự không tự ý thức được nụ cười hiền của mình, ông cụ không biết mỗi lần mình cười như vậy là đang định bẫy người khác.
Khi còn nhỏ anh Hoan đã bị bẫy quá nhiều lần, cho nên giờ nhìn thấy mới ngứa tay.
Diệp Đại Nguyên soái: "Hoan Hoan tiến hóa gen đến cấp mấy rồi?"
Anh Hoan: "Bốn."
Diệp Đại Nguyên soái xát xát tay, thản nhiên nói: "Vậy cháu có thể tự do chuyển đổi giữa hình người và hình thú rồi nhỉ? Ổn định chưa? Ôi, có rất nhiều kẻ điên thiên hà hiện nay đều bắt nguồn từ việc coi thường sự ổn định trong chuyển đổi hình thái, cảm thấy hình thú thế nào cũng được, thành ra lơ là điều chỉnh tính ổn định và khả năng thích ứng. Kết quả cuối cùng là phần "con" nắm quyền chủ đạo, phát triển thành nhân cách phản xã hội phản thiên hà. Phương diện khác Diệp gia không dám nói, nhưng khả năng điều chỉnh tính ổn định của hình thái động vật là thế mạnh của Diệp gia, cũng là thế mạnh của ông nội cháu. Cháu vào không gian thực tế ảo cả năm, xảy ra chuyện gì ông nội cũng chẳng biết. Có biến dị gì ông không thấy cũng không rõ, trong lòng ông nội lo lắng, ăn không ngon ngủ không yên. Hoang mang đến hoảng loạn, lo vô cùng cháu à."
Đôi mắt anh Hoan híp thành một đường thẳng tắp, nghênh nghênh liếc Diệp Đại Nguyên soái.
Một lão già thô kệch như Diệp Đại Nguyên soái, tính thẳng đuột như ruột ngựa, có gì muốn nói là tuôn ra phát một, chuyện có thể nói thẳng tuyệt đối không quanh co lòng vòng. Mà nãy giờ nói nhiều như vậy vẫn chưa thấy chủ đề chính... 100% là không phải lời gì hay ho.
Anh Hoan quay lưng, dùng mông đối diện với ông nội mình.
"Không có việc gì thì đi ra ngoài, có chuyện thì coi như cháu không tồn tại."
Diệp Đại Nguyên soái dùng bàn tay to như quạt hương Bồ Tát xoa đầu anh Hoan: "Có thể biết yêu thương ông nội cháu một lần được không hả?"
Anh Hoan nhe răng trợn mắt, nhảy dựng lên tính chơi một trận với Diệp Đại Nguyên soái.
Mẹ nó ông già chết tiệt, tôi nhịn lâu lắm rồi!
Sau khi trở về ông cụ cứ loanh quanh trước mặt cậu thử ba lần bốn lượt! Ban đầu thì vừa đe dọa vừa dụ dỗ, sau đó nhân lúc cậu không chú ý lén phun thuốc dẫn dụ cuồng thú vào cậu, còn trộn nó vào đồ ăn của cậu!
Mẹ kiếp, anh Hoan tự biết hình thú của mình cao lớn uy mãnh, cũng không phải không dám ra gặp người. Nhưng có người cứ nằng nặc phải thấy, còn làm không biết bao nhiêu trò vặt, càng làm phiền anh Hoan thì cậu càng khó ở, lại càng không muốn biến thành hình thú.
Cho nên càng nhiều trò vặt, anh Hoan càng cảnh giác, thậm chí hoàn toàn không muốn để họ nhìn thấy hình thú của mình.
Anh Hoan nhảy vút lên, coi cái đầu trọc của Diệp Đại Nguyên soái là mục tiêu để đá.
Diệp Đại Nguyên soái tòng quân hơn 70 năm, đến từ thời đại chiến tranh thiên hà, còn đích thân kết thúc một giai đoạn lịch sử đầy khói lửa. Giá trị vũ lực đó, nói thật còn không phải là thứ mà bé lửng mật hôi sữa như anh Hoan có thể đối phó được.
Cậu cứ thế bị ném văng ra khoảng sân rộng một cách đơn giản, đập ra một cái hố to, còn khiến ông cụ làm vườn đang cắt hoa tỉa cành giật mình, run rẩy tính đi ấn còi báo động.
Quay đầu nhìn lại, thấy tiểu thiếu gia mặt mũi sầm sì đi ra từ màn bụi đất.
Ông cụ nhẹ nhàng thở ra, hóa ra là tiểu thiếu gia à.
Quay lại chăm hoa tỉa cành tiếp.
Lâu lâu lại có con cháu Diệp gia bị ném ra sân tạo thành một cái hố to, hơn nữa còn đập rất chuẩn chưa lệch bao giờ. Mỗi người một cái hố, không ai tranh của ai mà cũng không thừa cái hố nào, cực kỳ tiện lợi, không cần thuê người đến tu sửa.
Tiết kiệm được một khoản tiền thật là lớn luôn.
Ông cụ làm vườn cười ha hả, hé ra hàm răng thiếu mất mấy cái. Sau lưng ông cụ là khói bụi đầy trời, đánh đến mức tia lửa điện cũng tóe ra tứ tung.
Diệp Đại Nguyên soái nắm lấy cái chân đá tới của anh Hoan, quăng ngược trở lại cái hố chuyên dùng của cậu. Tay chân bạo lực nhưng lại có một trái tim thiếu nữ.
Ông nội đánh người ta xong vẫn còn tủi thân, túm lấy bả vai cháu yêu: "Ông nội chỉ muốn thấy hình thái động vật của cháu ngoan thôi mà, có gì sai đâu?"
"Phụt!"
Anh Hoan phun nước miếng vào người ông cụ, gương mặt nhỏ tỏ vẻ ngang ngược.