Luôn Có Vai Chính Vọng Tưởng Mở Rộng Hậu Cung

Chương 122



Không khí nhất thời có chút quỷ dị.

Diệp Chi Châu xoay người đứng lên, cúi đầu xem xét phía dưới của Sa Ương, nghiêng đầu qua một bên, “Ta, ta sẽ không ghét bỏ ngươi ……”

[Tỷ lệ yêu nhau của Lãnh Yên cùng nhân vật chính giảm xuống 0%, đã lấy được hồn kỳ thứ sáu, chúc mừng kí chủ, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]

Sa Ương kéo chăn che cậu lại, không nói lời nào.

Diệp Chi Châu ló đầu ra khỏi chăn, thật cẩn thận nói, “Hồn kỳ chuyển qua trên người ta đã lấy được rồi …… Ngươi xem, ta rất yêu ngươi đấy.”

[Kiểm tra cho thấy hồn kỳ dao động ….. Hồn kỳ thứ sáu đã khôi phục, dời tới linh hồn của Sa Ương, xin kí chủ chú ý! Xin kí chủ chú ý!]

Diệp Chi Châu trừng lớn mắt nhìn Sa Ương, “Hồn kỳ kia lại chạy đến chỗ ngươi rồi!”

Sa Ương nghe vậy ánh mắt trở nên sắc bén, duỗi tay ôm cả người lẫn chăn vào ngực, ngữ khí lạnh buốt, “Ác quỷ bò ra từ địa ngục lại dám mơ ước ngươi, còn muốn chia rẽ chúng ta, muốn chết.”

Có sát khí!

[Tỷ lệ yêu nhau của Sa Ương cùng nhân vật chính giảm xuống 0%, đã lấy được hồn kỳ thứ sáu, chúc mừng kí chủ, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]

“Hồn kỳ của ngươi cũng mất rồi …..” Diệp Chi Châu bị hồn kỳ đổi tới đổi lui có chút 囧, nghi hoặc hỏi, “Rốt cuộc nhân vật chính đã xảy ra chuyện gì thế, sao hồn kỳ lại chạy đến trên đầu chúng ta, chúng ta đều là linh hồn đến từ bên ngoài mà.” Đời này người yêu cũng không đầu thai, cậu cũng không phải, linh hồn chân chính của Lãnh Yên cùng Sa Ương đã luân hồi, hẳn là hồn kỳ sẽ không khóa trên người của mình và người yêu, cho nên rốt cuộc hồn kỳ này đang làm loạn gì đây?

[Kiểm tra cho thấy hồn kỳ dao động ….. Hồn kỳ thứ sáu đã khôi phục, dời tới linh hồn của Ngu Tư, xin kí chủ chú ý! Xin kí chủ chú ý!]

[Kiểm tra cho thấy kịch bản thay đổi, xin kí chủ tiếp nhận kịch bản mới.]

Ngu Tư? Hoàng đế tương lai của Huy Diệu quốc?

“Hồn kỳ lại thay đổi, lần này đến trên đầu tỷ tỷ của Ngu Song là Ngu Tư.” Vẻ mặt cậu nghiêm túc, vội mở kịch bản mới ra, nhanh chóng nói, “Kịch bản cũng thay đổi, ngươi chờ một lát, ta xem trước một chút đã.”

Sa Ương bèn nuốt xuống lời nói vọt tới bên miệng xuống, ôm cậu dựa vào giường, bắt đầu trầm tư. Hồn kỳ lần này dị thường dời đi là một tín hiệu nguy hiểm, có khả năng Tiểu Châu đã bị phát hiện ra. Là bởi vì mình sao? Bởi vì lần này mình liều lĩnh theo tới, cho nên liên lụy tới Tiểu Châu bị phát hiện ….. Y rủ mắt nhìn người yêu vẻ mặt nghiêm túc xem kịch bản trong ngực mình, ánh mắt trở nên ám trầm. Quả nhiên, sau khi linh hồn trở nên hoàn chỉnh vẫn quá chói mắt, làm hại Tiểu Châu bị y khóa bên người cũng bại lộ …..

“Xin lỗi, là ta sơ sót.”

“Sao ngươi lại loạn nói xin lỗi rồi.” Diệp Chi Châu bị kịch bản bỏ bom tan nát lý trí lấy lại tinh thần, đưa tay vỗ mặt y, “Thành thật ngốc đi, đừng miên man suy nghĩ nữa, ngươi chờ ta xem xong kịch bản đã.”

Lực đạo vỗ trên mặt rất nhẹ, ánh mắt Sa Ương ôn nhu xuống, nghe lời không miên man suy nghĩ nữa. Phiền toái đã tạo thành, quấn quýt nguyên nhân cũng không ích gì, còn không bằng nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề ….. Tỷ như, giết chết ngọn nguồn tội ác.

“Đừng loạn phóng sát khí.” Diệp Chi Châu bất mãn vỗ y một cái, ở trong ngực của y động động tìm một tư thế thoải mái, tiếp tục tiếp thu oanh tạc của kịch bản mới.

Trong kịch bản mới, nhân vật chính vẫn tên là Lãnh Mị Nhi, nhưng giới tính lại từ nữ biến thành nam. Thân phận của hắn vẫn là tư sinh tử của quốc sư cùng hoàng đế, nhưng đại hoàng nữ Lãnh Nhã cùng nhị hoàng nữ Lãnh Tuyết lại biến thành dã chủng do Quân hậu và Hiền quý quân cùng người khác sinh ra. Ba người tương ngộ trong một ngày hội long trọng, sau đó Lãnh Nhã cùng Lãnh Tuyết cải trang du lịch nhất kiến chung tình với nhân vật chính ….. Sau đó chính là tiết mục cẩu huyết hai nữ tranh một nam, sau đó nhân vật chính trùng hợp biết được thân thế của mình, thống khổ với quan hệ tỷ đệ của mình và hai người trong lòng, thương tâm đi xa, đi Huy Diệu quốc.

Nhân vật chính là nam tử xuất trần tuyệt thế tự nhiên là đi tới đâu thì đào hoa theo tới đó, vì thế khi hắn đang nam phẫn nữ trang gặp Ngu Song chạy từ trong cung ra thì hai người đã nhanh chóng quen thuộc. Nhân vật chính coi Ngu Song là bạn, Ngu Song thì cho rằng nhân vật chính là nữ tử mà âm thầm động tâm với hắn. Ngu Tư từ biên quan trở về phát hiện đệ đệ không thích hợp, mới trộm theo dõi điều tra thì phát hiện sự tồn tại của nhân vật chính. Nàng giận dữ, cho rằng là nhân vật chính câu dẫn đệ đệ đơn thuần nhà mình, vì thế phái người đi bắt nhân vật chính lại. Sau một phen play cầm tù, Ngu Tư phát hiện giới tính nhân vật chính, biết là mình hiểu lầm nhân vật chính, vì thế áy náy cộng thêm kinh diễm, nàng dần dần sinh ra hảo cảm với nhân vật chính ….. Sau đó hai tỷ đệ tranh một nam, nhân vật chính lại đau khổ, vì thế hắn lưu lại một phong thư nói giới tính chân thật của mình cho Ngu Song biết rồi lén về Minh Nguyệt quốc.

Lúc này hai vị hoàng nữ Minh Nguyệt quốc cũng đã biết thân thế của nhân vật chính, các nàng cũng thống khổ, các nàng bàng hoàng, sau đó các nàng buộc hoàng đế nhận nhân vật chính trở về, để nhân vật chính làm một tiểu hoàng tử vô ưu vô lự. Kết quả nhân vật chính bên này mới vừa bắt được chiếu thư sắc phong hoàng tử, bên Hoàng Diệu quốc liền đưa tới thư hòa thân.

Nhóm hoàng nữ giận dữ, cự tuyệt hòa thân, Ngu Tư cũng giận dữ, tiếp tục muốn cầu hòa thân, hai bên vì việc này giằng co mà khai chiến, sau đó thân thế nhóm hoàng nữ bại lộ, hoàng đế bị tức tử, nhân vật chính ngơ ngác đi lên ngôi vị hoàng đế. Huy Diệu chủ động ngưng chiến, sau một phen gút mắt cẩu huyết, hai nước xác nhập lại, nhân vật chính thu hai vị hoàng nữ cùng tỷ đệ Ngu gia vào hậu cung, khoái trá ở cùng một chỗ.

Lại một đạo thiên lôi đánh xuống, Diệp Chi Châu trợn mắt há mồm, vội nhìn về nguyên nhân hủy diệt thế giới.

Hai vị hoàng nữ cường thế cùng Ngu Tư làm sao có thể chung sống hoà bình được, vì thế các nàng làm đủ thể loại ầm ĩ, rất nhanh đã gây sức ép khiến quốc gia vừa xác nhập lại phân tán, từng người đều lôi kéo thế lực về mình. Ngay tại thế cục nội chiến hỗn loạn hết sức căng thẳng, Ngu Song vẫn luôn không có độ tồn tại nổi giận, hắn giết đại hoàng nữ Lãnh Nhã, sau đó thiến nhân vật chính, rồi tự sát.

Diệp Chi Châu: “…..”

Tỷ tỷ qua đời, Lãnh Tuyết giận dữ. Đệ đệ tự sát, Ngu Tư thống khổ. Vì thế hai người càng nháo càng hung tàn, nhân vật chính bất kham chịu đựng thân thể không trọn vẹn cùng ái tình biến chất, cường thế hắc hóa, trực tiếp lừa gạt hai người giam giữ cầm tù, đủ các loại lăng ngược. Vì thế nhóm nữ chủ phản kháng, nhóm thế lực đi theo các nữ chủ cũng phản kháng, quốc gia chia ra làm ba bắt đầu hỗn chiến, sau đó chiến tranh dần dần mở rộng, thế giới liền kết thúc.

“…..” Thật không biết phải nói gì đây.

“Làm sao vậy?” Sa Ương xoa bóp vành tai cậu, thân thiết hỏi.

“Ta ……” Cậu há miệng, rồi lại không biết nên nói như thế nào, nghẹn nghẹn, dứt khoát dán cái trán qua dùng tinh thần lực cùng đối phương giao hòa, sau đó chuyển nội dung kịch mới mình vừa xem xong qua.

Cùng chung ký ức là một loại hành vi cực kỳ tín nhiệm đối phương, Sa Ương nhịn không được mỉm cười, thuận theo nhắm mắt lại tiếp thu ký ức của cậu, sau đó nhắm mắt tiêu hóa một chút. Mấy phút sau, y mở ra mắt.

Diệp Chi Châu đã không sai biệt lắm chỉnh lý xong tâm tình, thấy y mở mắt liền vội vàng hỏi, “Có manh mối gì không?”

“Có.” Sa Ương mở chăn trên người cậu ra, xoay người đè lên, “Không cần lo lắng, nhiệm vụ sẽ hoàn thành nhanh chóng thôi, trước đó, ta cần chứng minh một chút chuyện.”

Diệp Chi Châu há hốc mồm, vội đẩy tay ngăn đón y, “Ngươi muốn chứng minh cái gì? Không không không, ta không cần ngươi chứng minh, chúng ta đi làm nhiệm vụ đi. Giới tính nhân vật chính đã thay đổi, ngươi không biết là lần này nội dung kịch bản thay đổi rất nghiêm trọng sao? Chúng ta phải coi trọng chứ!”

“Vận động hài hòa trên giường cũng cần được coi trọng.” Sa Ương cúi đầu hôn môi cậu, trong mắt hiện lên một tia sáng lạnh, “Yên tâm, nhân vật chính đổi tới đổi lui kia sống không lâu đâu.”

Đêm đó, Sa Ương mang theo Diệp Chi Châu đi Đức Lan điện, sau đó đưa cho Quân hậu cùng Hiền quý quân một thiệp mời ngắm trăng. Trong cung gần đây thường có các loại hoạt động ngắm cảnh, mấy người tề tụ cũng không khiến cho người bên ngoài chú ý.

Diệp Chi Châu có chút không hiểu người yêu muốn làm cái gì, liền ngồi đàng hoàng bên người Đức quý quân xem cuộc vui.

Sau khi vẫy lui hạ nhân, Sa Ương nhìn về phía Quân hậu mặt không đổi sắc, thản nhiên hỏi, “Suy xét như thế nào?”

Quân hậu nhìn Hiền quý quân một cái, không nói lời nào.

Sa Ương lại nhìn về phía Hiền quý quân, “Quý quân, ngài nói như thế nào?”

“Ta đồng ý đề nghị của ngươi.” Hiền quý quân diện mạo nhã nhặn thân thể gầy yếu đặt chén rượu xuống, trên mặt lộ ra một ý cười châm chọc, “Ta đã xác định, trong cơ thể Tuyết nhi quả thật có độc, nàng đời này đã định trước là vô hậu, vậy ngôi vị hoàng đế các ngươi ai thích thì cứ lấy, ta cùng Tuyết nhi không có hứng thú.”

“Độc ta có thể giúp nàng giải.” Sa Ương thản nhiên nói một câu, nhìn thẳng ánh mắt của hắn hỏi, “Suy nghĩ cho kỹ, ngươi cùng Lãnh Tuyết thật sự không thèm để ý ngôi vị hoàng đế kia?”

Hiền quý quân sửng sốt, ngay sau đó lại kinh hỉ kích động, “Quốc sư, ngươi nói thật sao? Độc trong cơ thể Tuyết nhi thật sự có thể giải?”

Sa Ương nhìn hắn không nói lời nào, chờ đáp án của hắn.

Hiền quý quân bị y dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn thì nhanh chóng tỉnh táo lại, biểu tình thay đổi mấy lần, kiên định nói, “Tính cách Tuyết nhi thiên về mềm yếu, nếu ngồi trên ngôi vị hoàng đế có khả năng sẽ trở thành con rối cho các đại thần, so với như thế, chi bằng để nàng làm Vương gia phú quý tự tại. Quân hậu xin yên tâm, Tuyết nhi quả thật vô ý với ngôi vị hoàng đế.”

Ánh mắt Quân hậu động động, hướng hắn gật gật đầu.

“Xem ra các ngươi đã có quyết định.” Sa Ương đứng dậy, đưa hai phong thư phân biệt cho hai người, “Đây là chân tướng các ngươi vẫn luôn muốn biết, trở về đi, về sau nên làm như thế nào ta sẽ thông tri cho các ngươi.”

Quân hậu cùng Hiền quý quân liếc nhau, cất kỹ thư, cáo từ rời đi.

“Đều là mệnh a.” Đức quý quân nhìn theo bọn họ rời đi, sau đó vẻ mặt cảm khái nhìn về phía Diệp Chi Châu, đưa tay sờ tóc cậu, “Yên nhi, bầu trời của Minh Nguyệt sắp thay đổi, ngươi nhất định phải sống tốt.”

“Quân phụ.” Diệp Chi Châu khẽ nhíu mày, trong lòng có chút phát trầm, “Quân hậu cùng Hiền quý quân bọn họ ….. Các ngươi đây là chuẩn bị ….. Tạo phản?”

“Không phải.” Đức quý quân lắc đầu, trong mắt hiện lên một tia sáng lạnh, “Là chuẩn bị giết nghịch tặc cướp quốc.”

Diệp Chi Châu cả kinh, ngẩng đầu nhìn Sa Ương.

Sa Ương cong môi, lộ ra một nụ cười không có độ ấm, “Cướp chính là cướp, sao có thể để hắn vẫn luôn tiêu dao khoái hoạt chứ.” Trước đó không động tới bọn họ là cảm thấy bọn họ còn có chút tác dụng, nhưng hiện giờ đối phương lại dám duỗi tay đến trên đầu Tiểu Châu, tự nhiên là không thể lưu lại.

Truyện được edit và post duy nhất tại: https://shiye91.wordpress.com/.

Cuộc sống tựa hồ khôi phục lại yên lặng vốn có, Diệp Chi Châu mỗi ngày nằm ở nhà làm heo, lúc nhàn đến không có chuyện gì liền lật xem tư liệu, cân nhắc nhân vật chính rốt cuộc là như thế nào lại nữ biến nam. Tuy rằng khẳng định người yêu biết nguyên nhân, nhưng vì tránh cho sinh hoạt nhàm chán, cậu không hỏi, quyết định tự mình suy nghĩ.

Nửa tháng sau, ngày hội mà hoàng nữ cùng nhân vật chính gặp nhau rốt cục đã đến.

Diệp Chi Châu ghé vào lan can lầu hai ở trà lâu cuối đường cẩn thận quan sát, lúc nhìn thấy một bóng người thon dài trên đầu có hồn kỳ đang đi theo dòng người thì vội kích động kéo kéo người yêu bên cạnh, “Đến rồi đến rồi, mau để Lãnh Nhã cùng Lãnh Tuyết đi tìm hắn.”

“Đã đi xuống.” Sa Ương ôm lấy thắt lưng cậu tránh cho cậu ngã xuống, theo tầm mắt của cậu nhìn về phía nhân vật chính, thản nhiên nói, “Cam đoan để hắn có một đêm khó quên.”

[Tỷ lệ yêu nhau của Ngu Song cùng nhân vật chính giảm xuống 0%, đã lấy được hồn kỳ thứ sáu, chúc mừng kí chủ, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]

Diệp Chi Châu sửng sốt, “Sao hồn kỳ của Ngu Song lại đột nhiên lấy được thế?”

Sa Ương nhéo nhéo lỗ tai cậu, không nói lời nào.

Đột nhiên nghĩ tới điều gì, cậu vội vàng nghiêng đầu nhìn hai vị hoàng nữ đã gặp được nhân vật chính, sốt ruột đếm lá cờ trên đầu của hắn, sau đó lấy Thông Thiên quét qua thân thể nhân vật chính, không thể tin thì thào, “Cư nhiên thật là nam ….. Lúc hắn vừa mới lại đây trên đầu có ba lá cờ, sau khi lấy được hồn kỳ của Ngu Song thì trên đầu của hắn vẫn là ba …..”

“Cho nên?” Sa Ương lại xoa bóp mặt của cậu, cảm thấy xúc cảm thực tốt, nhịn không được nhéo thêm vài cái.

“Cho nên nhân vật chính ở thế giới này kỳ thật có hai người đúng không?!” Diệp Chi Châu ngây ngốc một hồi liền vỗ mạnh lên lan can, rốt cục nghĩ thông suốt mấy chỗ cảm thấy không thích hợp trước đó, “Căn bản là không có cái gì nam nữ ăn thông cả, hồn kỳ của Ngu Song vẫn luôn ở trên người Lãnh Mị Nhi! Vậy, vậy kẻ dưới kia là …..”

“Đệ đệ song sinh của Lãnh Mị Nhi, là một hài tử khác bị Sa Nguyệt giấu đi.” Sa Ương tri kỷ giải thích nghi hoặc, rốt cục buông tha mặt của cậu, tiếp tục nhéo vành tai cậu, “Nhân vật chính ở thế giới này có hai người, hai người đó lấy Lãnh Mị Nhi làm chủ đạo, hiện giờ hồn kỳ trên người Lãnh Mị Nhi dần dần bị lấy đi sạch sẽ, lực ảnh hưởng yếu bớt, địa vị chủ đạo biến mất, nhân vật chính khác vẫn luôn bị nàng áp chế liền xuất đầu.”

Diệp Chi Châu gian nan tiêu hóa tin tức này, hỏi, “Vậy hiện tại Lãnh Mị Nhi đang ở nơi nào? Hồn kỳ của Ngu Song làm sao lấy được?”

“Lãnh Mị Nhi hẳn là đã bị Kha Tề giết, nhân vật chính đã chết, hồn kỳ tự nhiên biến mất.” Sa Ương nhẹ nhàng bâng quơ ném ra một quả bom, sau đó nhìn về phía nhóm hoàng nữ cùng nhân vật chính đã đi xa, “Cái này cũng sẽ nhanh thôi.”

[Tỷ lệ yêu nhau của Ngu Tư cùng nhân vật chính giảm còn 50%, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]

“Bị giết ……” Diệp Chi Châu ngây ngốc, nhịn không được đưa tay đè cái trán, “Nếu hồn kỳ Ngu Song vẫn luôn ở trên người Lãnh Mị Nhi, như vậy trong kịch bản mới người cùng Ngu Song gặp nhau hẳn cũng là Lãnh Mị Nhi, về sau Ngu Tư lại bị nhân vật chính hiện tại bắt giữ …… Khó trách ……” Trước đó cậu còn kỳ quái Ngu Song nói cong liền cong, lại cam nguyện cùng tỷ tỷ ruột chung người yêu, còn có sau khi hắn giết Lãnh Nhã lại tự sát …..

[Tỷ lệ yêu nhau của Ngu Tư cùng nhân vật chính giảm xuống 0%, đã lấy được hồn kỳ thứ bảy, chúc mừng kí chủ, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]

Cậu hoàn hồn, nhíu mày, “Đã lấy được hồn kỳ của Ngu Tư, sao lại nhanh như vậy chứ? Rõ ràng nhân vật chính vừa mới cùng Lãnh Nhã các nàng …..”

[Tỷ lệ yêu nhau của Lãnh Nhã, Lãnh Tuyết cùng nhân vật chính giảm xuống 0%, đã lấy được hồn kỳ thứ tám, thứ chín. Đang kiểm tra tiến độ hoàn thành nhiệm vụ …… Kiểm tra hoàn tất, không có bất thường. Đang kiểm tra trạng thái hồn kỳ ….. Không có bất thường. Nhiệm vụ ở thế giới này đã hoàn thành, có muốn tiến vào thế giới kế tiếp không?]

Cậu đang chuẩn bị nói chuyện đột nhiên hệ thống hiện ra nhắc nhở lại nghẹn trở về, sửng sốt một chút lại vội vàng quay đầu nhìn phương hướng ba người ly khai “Sao đột nhiên lại lấy được toàn bộ, chẳng lẽ …..”

Sa Ương nghiêng người qua ngăn trở tầm mắt của cậu, đưa tay sờ sờ mặt của cậu, ôn thanh hỏi, “Làm sao vậy?”

“Nhiệm vụ hoàn thành ……” Cậu ngây ngốc ngẩng đầu nhìn y, dùng sức túm y phục của y, “Đã xảy ra chuyện gì? Hồn kỳ sao đột nhiên lại lấy được? Chẳng lẽ Lãnh Nhã cùng Lãnh Tuyết …..”

“Đã giết nhân vật chính.” Sa Ương nghiêng người ôm lấy cậu, dùng tinh thần lực trấn an tâm tình của cậu, “Tiểu Châu, nơi này là cổ đại, cướp quốc chính là phải tru di cửu tộc. Lãnh Nhã cùng Lãnh Tuyết là chủ nhân tương lai của Minh Nguyệt quốc, đây là chuyện các nàng cần làm.”

Suy nghĩ hỗn loạn của Diệp Chi Châu dần dần bình tĩnh, mờ mịt gõ cái gương nhỏ trong tay, chôn mặt ở trong ngực của y thở dài, “Ta biết ….. Ta không có cảm thấy Lãnh Nhã các nàng giết người là không đúng, chỉ là …..” Chỉ là quá nhanh. Cậu vốn tưởng rằng người yêu nói nhân vật chính sống không được lâu chỉ là do loạn phóng sát khí, nhưng hôm nay …… Nhiệm vụ cư nhiên liền hoàn thành, cảm giác giống như đang nằm mơ vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.