Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 1019



Có lời nhắc nhở của Hách Tri Nhiễm, cho dù các dân làng không nỡ, cũng sẽ không bán rau dưa vào trong thành.

Hách phu nhân thấy các dân làng đều đã rời đi, thúc giục Hách Tri Nhiễm: "Nhiễm Nhiễm, hôm nay con đã ra ngoài cả ngày, e là thân thể không chịu nổi, hãy về nghỉ ngơi sớm."

Bà ấy đến Tây Bắc đúng là đã mở mang kiến thức, chẳng những ăn được vô số món ngon, còn có thể nhìn thấy nhiều rau dưa chưa từng thấy như thế.

Nếu không phải suy xét đến sức khỏe của nữ nhi, Hách phu nhân ở dưới ruộng cũng không đành lòng rời khỏi.

Cuộc sống như vậy tốt hơn kinh thành nhiều, cũng chẳng hề buồn tẻ.

Thậm chí Hách phu nhân còn nảy sinh ý nghĩ không muốn rời khỏi nơi này.

Hôm nay Hách Tri Nhiễm quả thật vất vả hơn mọi ngày, tuy nàng cũng không làm gì, lúc mệt còn có Ngọc Nhi khiêng ghế nhỏ để ngồi, nhưng không hiểu sao nàng cảm thấy bụng có cảm giác trụy xuống.

Mặc dù kiếp trước nàng là bác sĩ, nhưng cũng không phải bác sĩ của khoa phụ sản, lại là đại cô nương chưa từng kết hôn, thật sự không có quá nhiều hiểu biết về dấu hiệu trước khi sinh đẻ của nữ tử.

"Nương, hôm nay bụng con có cảm giác đau quặn."

Hách phu nhân nghe xong lập tức thay đổi sắc mặt.

"Nhiễm Nhiễm, chắc là con sắp sinh rồi thì phải?"

Bà ấy là người đã từng sinh hai lần, trước khi sinh xác thực sẽ có cảm giác đau quặn bụng dưới.

Nhưng điều này cũng không phải một phần không thay đổi, ví dụ như khi bà ấy sinh đại nhi tử, thân thể xuất hiện tình hình này được hai ngày mới sinh.

Mà lúc bà ấy sinh Hách Tri Nhiễm, buổi sáng xuất hiện tình trạng này, trời vẫn chưa tối thì đã đẻ ra. -

"Nhiễm Nhiễm, đây là thai đầu tiên, hài tử đi ra sẽ không nhanh lắm, con khoan đừng hồi hộp, để nương đỡ con, chúng ta từ từ đi về, nếu chỗ nào không thoải mái, con nhất định phải nói cho nương biết."

Hách phu nhân vừa dứt lời thì đã dặn dò Lan Nhi mau đi tìm Mặc Cửu Diệp trở về.

Trương Tam đi kinh thành mời thánh thủ phụ khoa vẫn chưa trở về, lúc này Nhiễm Nhiễm chuẩn bị đẻ, Hách phu nhân cũng chỉ đành đặt niềm hy vọng cuối cùng lên trên người Mặc Cửu Diệp.

Đúng là sợ gì thì xảy ra chuyện đó, vốn tưởng rằng mấy ngày nay Nhiễm Nhiễm đều rất ổn định, không có dấu hiệu sinh non.

Nhưng xét theo tình hình trước mắt, vẫn là bà ấy đã suy nghĩ quá tốt.

Thật ra, Hách Tri Nhiễm không hề khẩn trương, bản thân nàng cũng biết rõ mang thai song sinh nhất định sẽ đẻ sớm hơn.

Nàng tự tính ngày sinh là giữa tháng bảy, bây giờ là mùng năm tháng bảy, chỉ là sớm hơn mười ngày.

Bị Hách phu nhân lôi kéo, Hách Tri Nhiễm có thể cảm nhận được rõ rệt lòng bàn tay nàng đã ướt đẫm mồ hôi.

"Nương, người đừng khẩn trương, con có thể thuận lợi sinh con mà."

Tuy trong lòng Hách phu nhân hết sức hồi hộp, nhưng nàng cũng không muốn bày tỏ loại cảm xúc tiêu cực này.

"Nương không khẩn trương, Cửu Diệp học cách đỡ đẻ lâu như thế kia, con nhất định sẽ không có chuyện gì đâu, nương chỉ là nghĩ tới chẳng mấy chốc thì có thể gặp mặt hai tiểu ngoại tôn của ta, vui mừng quá mức mà thôi."

Hai mẫu nữ an ủi lẫn nhau đi về nhà, Mặc Cửu Diệp còn đang bận rộn dưới ruộng nghe Lan Nhi nói tức phụ không thoải mái, có thể nói hoàn toàn không quan tâm thi triển khinh công đến cực hạn, chỉ trong nháy mắt thì đã xuất hiện ở trước mặt Hách Tri Nhiễm. "Nhiễm Nhiễm, Lan Nhi nói nàng không khỏe, rốt cuộc nàng có chỗ nào không thoải mái?"

Nhìn dáng vẻ khẩn trương của hắn, chỉ có thể nói còn nghiêm trọng hơn Hách phu nhân.

"Phu quân, chàng đừng khẩn trương, vừa rồi ta chỉ là cảm thấy phần bụng hơi đau quặn mà thôi!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.