Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 1039



Nàng muốn nói đi vào không gian, nhưng liếc mắt thấy mẫu thân, bà bà, đại tẩu và huynh trưởng đều ở trong phòng, nàng mới lập tức đổi lại.

Lúc này, đại tẩu cũng tiến lại gần.

"Cửu đệ muội, ta đi cùng muội."

Nàng ấy và Mặc Cửu Diệp một trái một phải dìu đỡ Hách Tri Nhiễm đi vào nhà xí riêng trong phòng.

Vì Hách Tri Nhiễm bị ngân châm của Hách Tử Minh đ.â.m vào huyệt hôn mê, lúc này nàng còn hơi choáng váng, may mắn có người đỡ nàng, nàng cũng không cậy mạnh, mượn sức lực của hai người từ từ đi về phía trước.

Từ nhà xí trở về, Hách Tri Nhiễm vẫn còn buồn ngủ, chỉ là, cảm giác cứ muốn đi nhà xí khiến nàng căn bản không thể ngủ lâu.

Đêm đó, nàng đi nhà xí hết vô số lần.

Mặc Cửu Diệp hơi sốt ruột, cho rằng thân thể của tức phụ đã xảy ra tình trạng gì.

Mặc lão phu nhân thấy hắn nhíu mày lo lắng, bà giải thích: "Cửu Diệp con đừng lo lắng, trước khi phụ nhân sinh đều sẽ như vậy."

"Nhưng Nhiễm Nhiễm như thế nghỉ ngơi không tốt, ngày mai làm sao có sức lực sinh hài tử?" Mặc Cửu Diệp lo lắng hỏi.

Tuy hắn là lần đầu tiên nhìn thấy phụ nữ có thai trước khi sinh, nhưng khi hắn nhàn hạ có đọc những quyển sách kia cũng không phải vô ích.

Trong sách nói, trước khi sản phụ sinh cần chú ý giữ thể lực và tinh lực, như vậy mới có thể thuận lợi sinh hài tử.

Mặc lão phu nhân cũng không biết nên làm sao với chuyện này lắm, sự việc này đều là bà đã trải qua vô số lần, chỉ có thể dựa vào nghị lực của chính mình để kiên trì.

Đến lúc trời sáng, Hách Tri Nhiễm vẫn cứ cách một lát lại chạy vào nhà xí một chuyến, bụng dưới cũng bắt đầu xuất hiện cảm giác đau nhẹ. Hách Tử Minh thấy vẻ mặt của nàng không ổn, hỏi: "Nhiễm Nhiễm, có phải muội đau bụng dưới rồi không?"

Hách Tri Nhiễm đưa một tay đỡ lấy bụng to, cau mày nói: "Vừa rồi có đau một hồi, chẳng mấy chốc thì hết rồi."

Nàng vừa dứt lời, lông mày của nàng càng nhíu chặt hơn, vì cảm giác đau đớn này lần nữa xuất hiện.

Hách Tử Minh đi nhanh vài bước tới gần nàng, đưa tay đặt lên mạch đập của nàng.

"Đã phát động rồi, mời bà đỡ đẻ lại đây trông coi đi!"

Sắc mặt của Hách Tử Minh rất khẩn trương, bởi sản phụ là muội muội của mình, hắn không thể lạnh nhạt như đối mặt với những người khác.

Lúc này Mặc Cửu Diệp không muốn rời khỏi bên cạnh Hách Tri Nhiễm một bước nào, hắn hô to về phía cửa.

"Lan Nhi, đi mời bà đỡ đẻ Triệu sang đây."

Tối qua bà đỡ đẻ Triệu ăn ngon ngủ ngon, trong số tất cả mọi người, trông bà ấy là có tinh thần nhất.

Giờ phút này bà ấy cảm thấy, nếu không ra sức nhiều hơn đều là có lỗi với nhiều món ăn như thế kia của người ta cho vào đêm qua.

"Đều đừng nóng vội, vừa phát động sẽ không lập tức sinh đâu, các người ra ngoài chờ đợi, ta kiểm tra thử giúp nàng ấy trước."

Kiểm tra sau khi phát động khác với ngày hôm qua, người không có việc không được ở lại hiện trường.

Đương nhiên Hách Tri Nhiễm biết bà đỡ đẻ Triệu muốn làm kiểm tra gì cho nàng, chẳng qua chính là muốn xem khe hở xương của nàng đã mở ra bao nhiêu.

Lần kiểm tra này không sao, bà đỡ đẻ Triệu vô cùng kinh ngạc.

Bà ấy nhìn Hách Tri Nhiễm với ánh mắt đầy chất vấn.

"Lão Cửu gia, tối qua bụng của người đều không đau sao?" Hách Tri Nhiễm lắc đầu: "Lúc mới bắt đầu có đau." "Đúng là quái lạ, rõ ràng đều đã mở hết tám ngón, sao lại mới cảm thấy đau?" Trong mắt bà đỡ đẻ Triệu toàn là không thể tưởng tượng nổi, tự mình lẩm bẩm nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.