Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 16



Trong lúc mọi người không biết phải làm thế nào cho phải, Hách Tri Nhiễm mở miệng.

"Mẫu thân, các vị tẩu tẩu, ta đề nghị mọi người may một cái túi lót thân, tìm một ít bông gòn bọc kỹ ngân phiếu để vào trong đó.

Bông gòn tương đối mềm, cho dù có người lục soát cũng không nhất định có thể sờ ra được, còn về những vật phẩm khác, thời gian còn lại mọi người hãy từ từ nghĩ cách."

Mặc lão phu nhân tán thành nói: "Ừm, Hách thị nói có lý, cứ làm theo lời nàng ấy, bây giờ mọi người hãy trở về chuẩn bị."

Theo lý, bà bà đều đã lên tiếng, mọi người nên lập tức quay về làm việc, thế nhưng, thái y chậm chạp chưa tới kiểm tra vết thương cho Mặc Cửu Diệp, bọn họ còn có phần lo lắng tình hình của Mặc Cửu Diệp không muốn trở về.

Bình thường Mặc lão phu nhân tội nghiệp những nhi tức này không có trượng phu, sẽ không dễ dàng bày ra cái giá bà bà gì đó với bọn họ.

Hiện giờ tình thế khẩn cấp, không phải lúc để bọn họ bướng bỉnh.

Vì thế, Mặc lão phu nhân lạnh lùng nói: "Tất cả các con đừng ngây người ra nữa, mau trở về chuẩn bị."

Tám vị tẩu tẩu thấy thế, chỉ đành một người đi theo một người rời khỏi.

Thấy những người này rời đi, ánh nhìn của Mặc lão phu nhân lần nữa hướng về Mặc Cửu Diệp.

"Người đi mời thái y đi ra ngoài đã bao lâu? Ta và các tẩu tẩu của con tới đây cũng gần một canh giờ, thái y lại còn chưa tới."

Bà vừa dứt lời, lần lượt có người sai vặt đi ra ngoài mời thái y quay về bẩm báo.

Tin tức mà bọn họ mang về đều là cái cớ của những thái y không thể tới xem vết thương giúp Mặc Cửu Diệp. Hách Tri Nhiễm bẻ ngón chân cũng có thể hiểu ngọn nguồn trong đó, đơn giản chính là hoàng thượng không muốn để Mặc Cửu Diệp sống tốt, thậm chí không muốn hắn sống sót rời khỏi kinh thành, mới cố ý dặn dò thái y làm như vậy.

Chuyện như vậy, dường như Mặc Cửu Diệp sớm đã dự đoán được, cũng không có biểu hiện ra bất kỳ khác thường nào.

Tuy nhiên, vì có thể khiến mẫu thân yên lòng hơn, hắn vẫn là nói: "Mẫu thân, vết thương của con không có gì đáng ngại, người không cần lo lắng."

Mặc lão phu nhân cũng không phải người trong lòng không tính toán được, chuyện đã đến nước này, mặc dù bà lo lắng cho tình hình vết thương của nhi tử, cũng vô kế khả thi.

Huống hồ, nhìn trạng thái trước mắt của Mặc Cửu Diệp, hẳn là vấn đề không lớn.

"Nếu như vậy, ta cũng trở về chuẩn bị."

Mặc cho như thế nào, dù sao Mặc Cửu Diệp cũng là thật sự chịu đòn năm mươi đại bản, muốn bước xuống đất đi lại vẫn hơi khó khăn.

Hách Tri Nhiễm chủ động tiễn Mặc lão phu nhân ra khỏi sân.

Sau khi nàng quay về phòng, mượn ống tay áo che lấp, nàng lấy hai tờ khế ước bán thân từ không gian ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.