Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 366



Trong lòng Hách Tri Nhiễm biết Đường Minh Duệ là chuyên gia kinh doanh nên nàng quyết định tạm thời nhường thế chủ động cho đối phương, nghe ý kiến của hắn ta trước.

"Nói tới việc kinh doanh thì Đường huynh vẫn giỏi hơn ta. Không bằng huynh đưa ra ý kiến trước?"

Đường Minh Duệ cũng không từ chối.

"Mặc tẩu, ta nghĩ tiệm thêu bán con búp bê này với giá ba mươi lượng bạc một con, khá thích hợp, chỉ là ta không muốn bán với giá như vậy."

"Suy cho cùng, nguyên liệu mà Mặc tẩu sử dụng để làm búp bê đều là từ nước ngoài nên số lượng phải có hạn, nói cách khác, số lượng búp bê tẩu có thể cung cấp cho ta cũng có hạn."

"Khi hết nguyên liệu, đồng nghĩa với việc những con búp bê này sẽ không còn nữa nên ta nghĩ phải bán chúng với giá cao hơn."

Hách Tri Nhiễm cũng cảm thấy Đường Minh Duệ nói có lý.

Mặc dù nàng có thể mua vải làm búp bê không giới hạn trên ứng dụng mua sắm Taobao nhưng nàng không thể giải thích cho người ngoài về việc này.

Hơn nữa nàng cũng biết một điều, đó là việc kinh doanh búp bê kiểu này không thể tiếp tục lâu được.

"Theo ý kiến của Đường huynh thì giá búp bê bao nhiêu là phù hợp?”

Đường Minh Duệ duỗi tay: "Tiểu đệ muốn bán con búp bê này với giá mười lạng bạc mỗi con."

Mười lượng?

Hách Tri Nhiễm thực sự rất bái phục Đường Minh Duệ, nếu mười lượng bạc được quy đổi thành tiền hiện đại thì nó sẽ là mười nghìn nhân dân tệ. Một con búp bê nhỏ vậy mà lại có giá trị cao tới vậy...

Đường Minh Duệ thấy Hách Tri Nhiễm không lên tiếng, tưởng nàng bị cái giá mà hắn ta nói ra dọa sợ nên vội vàng giải thích: "Mặc tẩu, số lượng búp bê có hạn nên chúng ta chỉ có thể chọn người giàu để kinh doanh. Nếu làm như vậy, doanh số bán hàng có thể không nhanh lắm nhưng lợi nhuận chắc chắn sẽ rất đáng kể. Hơn nữa, từ đây chúng ta sẽ đi qua một số thành phố về phía Tây Bắc, ta tin rằng những con búp bê tốt và độc đáo như vậy sẽ thành hàng hiếm."

Hách Tri Nhiễm mặc dù không biết nhiều về kinh doanh nhưng vẫn có thể hiểu rõ ràng những phân tích của Đường Minh Duệ.

Mà nàng cũng rất đồng tình với ý kiến thứ hai.

"Không có vấn đề gì cả, chỉ cần Đường huynh cảm thấy hợp lý là được." Hách Tri Nhiễm nghĩ, dù sao nàng cung cấp búp bê cho hắn theo giá nhập, thậm chí nếu hắn bán với giá hai mươi lạng thì nàng cũng không ghen tị.

Nhưng ai ngờ, sau khi Đường Minh Duệ nói ý kiến của mình, hắn ta lại trở nên hơi ngượng ngùng. Hắn ta xoa xoa hai tay một cách không thoải mái, có vẻ như muốn nói nhưng lại ngần ngại.

Hách Tri Nhiễm chỉ cần nhìn một cái đã nhận ra sự không bình thường của Đường Minh Duệ, nàng hỏi: "Đường công tử có khó khăn gì không?”

Sau khi thấy đối phương hỏi, Đường Minh Duệ ho vài tiếng để che giấu sự ngượng ngùng của mình.

Hắn ta nói: "Không giấu gì Mặc tẩu, thời gian gần đây ta hơi bí tiền nên không thể trả tiền hàng cho tẩu trước được."

Hách Tri Nhiễm thì không bao giờ lo lắng về vấn đề này, nàng không phải là người tiếp xúc với Đường Minh Duệ một cách chóng vánh. Với tiềm năng phát triển trong tương lai của hắn ta, hắn ta nhất định sẽ không lừa dối nàng chỉ vì một ít lợi nhuận nhỏ nhoi hiện tại.

"Đường huynh không cần lo lắng, sau khi hàng bán được thì có thể thanh toán tiền hàng cho ta cũng không sao." Đường Minh Duệ không ngờ nàng lại tin tưởng mình như vậy. Hách Tri Nhiễm càng thể hiện sự rộng lượng, hắn ta càng cảm thấy ngượng ngùng.

"Tạ ơn Mặc tẩu đã tin tưởng."

Trong khi nói chuyện, Đường Minh Duệ đã đứng dậy và hành lễ thật sâu về phía Hách Tri Nhiễm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.