Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 438



Từ trong lời nói của Huyện lệnh đại nhân, không khó để thấy rằng hắn ta hết sức coi trọng chuyện này.

Có câu nói quan mới nhậm chức có ba cây đuốc, có thể nhìn ra cây đuốc thứ nhất sẽ đốt Thôi gia của ông ta.

Xong rồi, xong rồi, lần này hoàn toàn xong rồi.

Ngay lúc Thôi lí chính đang lẩm bẩm trong lòng, Mạnh Hoài Ninh lại mở miệng.

"Người đâu, bắt Thôi lí chính lại cho bổn quan, tạm giải vào đại lao chờ thẩm tra xử lý."

Quan sai đáp một tiếng, không chút lưu tình trói Thôi lí chính ngay trước mắt mọi người.

Người Thôi gia thấy vậy, rối rít quỳ xuống, kêu oan uổng...

Mạnh Hoài Ninh nháy mắt với quan sai phía sau, quan sai lập tức tiến lên, hướng về mấy người Thôi gia kêu to nhất đá mấy đá.

"Dám lớn tiếng ồn ào trước mặt Huyện lệnh đại nhân, muốn vào nhà lao không hả..."

Người Thôi gia bị mấy đá, nhất thời im lặng, từng người quỳ tại chỗ, không dám thở mạnh một cái, rất sợ chuyện sẽ dính líu đến mình.

Thấy tình cảnh như vậy, người Triệu gia và Chu gia lập tức cảm thấy hả hê.

Bọn họ thấy được Huyện lệnh đại nhân quyết tâm muốn trừng trị Thôi gia. Sau này bọn họ không cần sống dưới sự chèn ép của người Thôi gia nữa.

Người đầu tiên thông suốt đạo lý này chính là Triệu Trạch Xuyên, hắn ta lớn tiếng hô: "Huyện lệnh đại nhân anh minh, xin người làm chủ cho bách tính thôn Tây Lĩnh."

Ngay sau đó, mấy người Triệu gia cũng phụ họa theo, tất cả đều lên án Thôi gia.

Người Chu gia thấy vậy, cũng bắt chước họ, to gan xin Huyện lệnh đại nhân làm chủ cho bách tích thôn Tây Lĩnh.

Hôm nay đã muộn, Mạnh Hoài Ninh chỉ định dùng Thôi lí chính g.i.ế.c gà dọa khỉ, mục đích chủ yếu là muốn nói cho người Thôi gia biết, Mặc gia không phải là người bọn họ có thể đụng đến.

Ai ngờ, hắn ta mới vừa sai người bắt Thôi lí chính lại thì thôn dân ở đây đã liên tục kêu than, cầu xin hắn ta đòi lại công bằng cho bọn họ.

Là quan phụ mẫu, hắn ta phải có trách nhiệm làm chủ cho những thôn dân này.

Đồng thời, Mạnh Hoài Ninh cũng muốn biết, trừ Thôi Văn ra, rốt cuộc người Thôi gia đã làm ra những chuyện gì.

"Mạnh An, bổn quan muốn lập tức thẩm tra xử lý vụ án của tộc Thôi thị, nói với những thôn dân kia, có oan khuất gì cứ việc bẩm báo."

Mạnh An nhận lệnh, nói to truyên đạt ý của Mạnh Hoài Ninh cho người Triệu gia và Chu gia.

Nghe thấy tin này, mới đầu người Triệu gia và Chu gia còn hơi m.ô.n.g lung.

Vừa rồi bọn họ dám lớn tiếng hô hoán, chủ yếu là bởi quá mức thống hận người Thôi gia.

Bọn họ không nghĩ rằng, Huyện lệnh đại nhân lại quyết định đòi lại công đạo thay bọn họ ngay lúc này.

Tin tốt đột ngột tới, khiến người hai nhà không kịp phản ứng.

Triệu Trạch Xuyên phản ứng nhanh nhất, kéo phụ thân nhà mình dẫn đầu đi ra khỏi đám người, quỳ trước mặt Mạnh Hoài Ninh.

"Xin Huyện lệnh đại nhân hãy đòi lại công bằng cho Triệu gia."

Tộc trưởng hiện tại của Triệu gia là phụ thân của Triệu Trạch Xuyên, lúc nghe được Huyện lệnh đại nhân muốn làm chủ cho bọn họ, vốn dĩ ông ta đang định quan sát một lúc, muốn nhìn xem Huyện lệnh đại nhân có phải là thanh quan hay không.

Nào ngờ, ông ta không để ý một chút đã bị đứa con trai nhỏ nhà mình kéo ra ngoài. Nếu đã quỳ ở trước mặt Huyện lệnh đại nhân, ông ta cũng không cần phải giấu diếm gì nữa.

Triệu tộc trưởng dập đầu với Mạnh Hoài Ninh.

"Huyện lệnh đại nhân, thảo dân là tộc trưởng Triệu gia tên Triệu Hoa, mấy đời sống ở thôn Tây Lĩnh. Ban đầu, ba gia tộc chúng ta sống chung, tuy có lúc lục đục nhưng cũng khá hòa thuận, cho đến khi Thôi Văn lên làm huyện thừa, ác mộng của Triệu gia và Chu gia đã bắt đầu."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.