Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 469



Đâu nói chi xa, nói đến Mạnh Hoài Ninh kìa, ngoài mặt nói hắn ta được Phí Nam Vũ đưa tới nơi này nhậm chức để chú ý chăm sóc cả nhà bọn họ.

Nàng không tin Mạnh Hoài Ninh sẽ không báo cáo cho Phí Nam Vũ biết tình hình của bọn họ.

Hiện tại Phí Nam Vũ không có uy h.i.ế.p gì đối với bọn họ, nhưng đâu ai có thể hoàn toàn đoán được tâm tư của bề trên?

Vì vậy, Hách Chi Nhiễm dự định sẽ quan sát cẩn thận trước khi thực hiện bất kỳ kế hoạch nào.

Đương nhiên, hiện tại bên dưới là một đại gia đình như vậy, cũng khó có thể không làm gì. Chờ sau khi gia đình ổn định, nàng sẽ nghĩ ra một ý tưởng có lợi cho cả hai phía.

"Nhị tẩu, ta biết tẩu rất nóng lòng muốn kiếm tiền nuôi gia đình, nhưng trước hết tỷ phải xem xem những nguyên liệu mà chúng ta dùng hôm nay."

Hách Chi Nhiễm biết Nhị tẩu của mình là người thẳng thắn, nên khi nói chuyện với nàng ấy nàng không cần phải vòng vo.

Mặc lão phu nhân vốn là người hiếm khi bày tỏ quan điểm của mình trước mặt con dâu cũng lên tiếng.

"Tạ thị, nguyên liệu nấu ăn hôm nay là do Cửu đệ muội của con chuẩn bị, khoan nói đến những nguyên liệu khác, chỉ riêng gia vị cay này chúng ta còn không có được nhiều, không có nguyên liệu thì sao kiếm tiền đây?"

Sau khi nghe Mặc phu nhân nói, Hách Chi Nhiễm phải giơ ngón tay cái lên khen bà ấy.

Có thể nói, trong số tất cả nữ quyến của nhà họ Mặc, Mặc lão phu nhân là người thành công nhất trong lòng mọi người.

Bà nhìn thoáng qua một cái là biết được mấu chốt của việc không kinh doanh được.

"Mẫu thân nói rất đúng, loại ớt này là con mua được từ người nước ngoài. Tuy nhìn số lượng nhiều như thế nhưng chỉ đủ dùng trong nhà mình. Nếu dùng để kinh doanh thì e là chỉ trong vòng vài ngày sẽ dùng hết."

Nhị tẩu hiển nhiên rất thất vọng: "Đáng tiếc thật, cơ hội kiếm tiền như thế mà không làm được!"

"Không có gì đáng tiếc cả, ta đã mua rất nhiều hạt giống từ người nước ngoài, trong đó có ớt. Đầu mùa xuân năm tới, chúng ta sẽ trồng nó lên vài mẫu đất, đến lúc đó sẽ đủ ớt để dùng."

Nhị tẩu nghe được lời này thì lập tức tươi cười rạng rỡ.

"Thật không Cửu đệ muội, đến lúc đó ta nhất định sẽ không lười biếng mà trồng thật nhiều ớt."

Nói đến trồng trọt, Mặc Hàm Nguyệt cũng tỏ ra hứng thú: "Cửu tẩu, lúc ta đọc cuốn sách dược lý tẩu đưa cho ta, ta đã phát hiện ra một số dược liệu không chỉ dễ trồng mà còn rất có giá trị.

Ta tính một thời gian nữa sẽ vào trong thành xem thử, mua thêm vài hạt giống dược liệu để trồng vào mùa xuân năm sau, chắc chắn sẽ giúp gia đình mình có thêm một khoản thu nhập nhỏ."

Mấy vị tẩu tẩu khác hiển nhiên có hơi lo lắng khi thấy tiểu cô nghĩ ra cách giúp đỡ gia đình kiếm tiền.

Vì thời điểm các nàng ở kinh thành, các nàng đều được nuông chiều từ bé nên không có kỹ năng nào khác ngoài việc biết một ít nữ công gia chánh.

Đại tẩu ngập ngừng hỏi: "Cửu đệ muội, tẩu cũng không phải người có hiểu biết nhiều như muội. Sau này nếu muội có kinh doanh kiếm tiền thì chỉ cần gọi một tiếng là được, tẩu nhất định sẽ giúp sức."

Mấy vị tẩu tẩu khác thấy vậy cũng nhao nhao bày tỏ thái độ thiện chí, bọn họ cũng có ý nghĩ tương tự như Đại tẩu. Nói trắng ra là từ nay về sau bọn họ đều sẽ nghe lời Cửu đệ muội, Cửu đệ muội chỉ hướng Đông, các nàng tuyệt đối sẽ không đi hướng Tây.

Hách Chi Nhiễm rất thích không khí như vậy, dù có chuyện gì thì cả nhà cũng có thể cùng nhau giải quyết.

"Được rồi, chờ đến khi ta nghĩ xong kế hoạch kiếm sống, ta nhất định sẽ báo trước cho mấy tẩu biết."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.