Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 479



Nàng có thể chắc chắn rằng việc sử dụng lông thỏ làm con rối sẽ kiếm được lợi nhuận chứ không lỗ vốn, càng không cần phải lo lắng về việc chất liệu bị lộ.

Nói đến thịt thỏ, cách đơn giản nhất chính là làm thành món thỏ ăn lạnh rồi đem bán, lợi nhuận sẽ tăng gấp mấy lần.

Nếu bọn họ lười thì cũng có thể bán thịt thỏ tươi, đó cũng là một khoản thu nhập lâu dài.

Vì vậy, kế hoạch của Hách Chi Nhiễm chắc chắn sẽ mang lại rất nhiều lợi nhuận cho gia đình.

Nhìn thấy Bát ca bị mấy vị tẩu tẩu nói, nhất thời không biết phản bác thế nào, cuối cùng Hách Chi Nhiễm cũng lên tiếng.

"Mấy tẩu tẩu, Hàm Nguyệt, ta cũng nghĩ không cần thiết phải nuôi những con thỏ này."

Nàng vừa nói xong thì ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía nàng.

"Cửu tẩu, vậy tẩu đồng ý để Bát ca bán mấy chú thỏ dễ thương kia đi hả?" Mặc Hàm Nguyệt có chút nghẹn ngào hỏi.

Hách Chi Nhiễm bước tới vỗ nhẹ vai Mặc Hàm Nguyệt vài cái, dịu dàng giải thích: "Hàm Nguyệt à, Cửu tẩu từng đọc trong sách rằng thỏ rừng trong tay chúng ta rất khó nuôi, thay vì làm như vậy thì tốt hơn hết là để đổi để lấy tiền."

Trước giờ các nữ gia nhân vẫn luôn tin tưởng vào lời nói của Hách Tri Nhiễm.

Nghe thấy Cửu đệ muội đã lên tiếng như vậy rồi, tất cả mọi người liền ngậm miệng, dừng buộc tội Mặc Sơ Hàn lại.

Hách Tri Nhiễm tiếp tục an ủi Mặc Hàm Nguyệt: "Ta vừa mới về đến, còn chưa kịp nói cho mọi người biết. Ngoài việc mua một số vật phẩm mới lạ từ phương Tây, ta còn mua rất nhiều thỏ sống nữa.

Những con thỏ này khác biệt so với thỏ rừng, chúng đã được nuôi nhốt từ khi còn nhỏ nên sẽ không có chuyện bỏ chạy."

Vừa nói, nàng vừa nắm lấy tay Mặc Hàm Nguyệt: "Đợi đến ngày mai, Hàm Nguyệt sẽ có rất rất nhiều thỏ. Hơn nữa, những con thỏ đó có màu trắng như tuyết, xinh đẹp hơn thỏ rừng rất nhiều."

Mặc Hàm Nguyệt là một đứa trẻ ngây thơ, khi nghe cửu tẩu nói như vậy, nét mặt liền lập tức trở nên rạng rỡ.

"Cửu tẩu, tẩu không có đang lừa gạt Hàm Nguyệt đúng không?"

"Ta có khi nào lừa muội chưa?" Hách Tri Nhiễm giả vờ tỏ ra không được vui.

Lúc này, Mặc Hàm Nguyệt đã hoàn toàn quên đi những con thỏ rừng kia.

"Cửu tẩu thực sự chưa bao giờ lừa dối ta, từ nay về sau ta sẽ phục trách việc nuôi thỏ tại nhà."

Nuôi thỏ tại nhà, sau này cũng phải mang ra ngoài để đổi tiền, thậm chí còn phải tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t chúng.

Đến lúc đó, Hách Tri Nhiễm không mong muốn Mặc Hàm Nguyệt lại ra mặt cản trở mình như ngày hôm nay.

Cho nên, nàng đã quyết định lên trang Taobao để đặt mua những con thỏ đặc biệt để tự nuôi riêng trong nhà.

Chẳng hạn như thỏ Angora khổng lồ và thỏ tai cụp nhỏ.

Kiếp trước nàng cực kỳ thích hai loại thỏ này, đó là loại mà chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta không thể rời mắt được.

Việc mua những con thỏ này, tất nhiên không phải chỉ vì Mặc Hàm Nguyệt thích, mà còn là nếu những con thỏ này có thể được nhân giống thành công, thì có thể đem bán cho các đại gia làm thú cưng. Đó cũng là một nguồn thu nhập, quả thật là một mũi tên trúng hai con nhạn mà.

Mọi kế hoạch đều đã được chuẩn bị ổn thỏa, Hách Tri Nhiễm nhìn thấy Mặc Hàm Nguyệt đã ngoan ngoãn nghe lời nhường chỗ ở cửa ra vào.

Nghĩ đến trong phòng vẫn còn có Cơm Nắm, Hách Tri Nhiễm quyết định tự mình đẩy cửa vào. Khoảnh khắc cánh cửa được đẩy ra, mọi người đều choáng váng. Chỉ nhìn thấy bảy con thỏ rừng được xếp gọn gàng dọc theo tường và đang run rẩy. Cơm Nắm đang ngồi trước mặt chúng với vẻ mặt đắc chí, giống như một trưởng khoa kỷ luật, chân trước hung hăng nhịp nhịp vài cái xuống đất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.