Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 529



Mấy vị tẩu tẩu ngoài việc thu xếp chuyện cơm nước một ngày ba bữa ở trong nhà, cũng bắt đầu chế tác con rối nhung.

Việc chế tác con rối nhung Hách Tri Nhiễm không bỏ rơi người của Phương gia cùng Tạ gia, dù sao trên con đường này mọi người đều giúp đỡ lẫn nhau, lúc trước nàng nghĩ tới việc chế tác con rối nhung này, cũng là vì muốn giúp hai nhà bọn họ một tay.

Người của Tạ gia cùng Phương gia vì việc này mà càng thêm cảm kích Hách Tri Nhiễm, bọn họ cũng chưa từng nghĩ đến, sau khi tới Tây Bắc, Hách Tri Nhiễm vẫn bằng lòng mang theo bọn họ kiếm tiền.

May mắn thay lúc được phân thôn, bọn họ đã không chút do dự mà lựa chọn đi theo Mặc gia rời ra.

Hiện giờ ngồi ở trong nhà liền có thể kiếm được nhiều ngân lượng như thế, chuyện làm ăn như vậy nếu không phải là Hách Tri Nhiễm cho bọn họ, chỉ sợ cả đời này bọn họ cũng không tìm được.

Lần chế tác rối này, Hách Tri Nhiễm lại dựa theo thư sách mà vẽ thêm mấy kiểu dáng mới.

Kiểu dáng của con rối nhiều lên, lúc mọi người bắt tay vào chế tác cũng sẽ không cảm thấy nhàm chán.

Nhóm nữ quyến ở trong này bận rộn, ngũ tẩy đã chạy tới hỏi Hách Tri Nhiễm.

"Cửu đệ muội, ta phát hiện một nửa trong số những con thỏ trưởng thành đều là con đực, để duy trì nòi giống thì chỉ cần tám mười con thỏ đực là đủ rồi, những con còn lại có hơi lãng phí lương thực."

Thật đúng là đạo lý như vậy, thỏ đực dôi ra cũng không thể sinh sôi nảy nở giống như thỏ cái, hơn nữa đều đã trưởng thành rồi, cũng không có không gian để lớn thêm nữa, nếu nuôi tiếp chỉ khiến tốn thêm chi phí mà thôi. Điểm này lúc Hách Tri Nhiễm tính tới việc nuôi thỏ đã nghĩ tới, chẳng qua gần đây đang bận rộn những chuyện khác ở trong nhà, thế mà lại quên mất chuyện này.

"Ngũ tẩu, tỷ để ngũ ca g.i.ế.c thịt mười con thỏ đực trước đi, phải chú ý là phần lông thỏ phải lột được cả bộ đấy."

Ngũ tẩu không biết tại sao cửu đệ muội chỉ đồng ý g.i.ế.c mười con thỏ, có điều nàng đã tạo thành thói quen điều gì cũng nghe theo cửu đệ muội, đáp lại một tiếng liền đi ra phía hậu viện.

Hơn một canh giờ sau, ngũ tẩu lại đến nói với Hách Tri Nhiễm.

"Cửu đệ muội, ngũ ca của muội đã g.i.ế.c xong mười con thỏ đực rồi."

Hách Tri Nhiễm đang chơi đùa với Cơm Nắm, nghe thấy tiếng liền vội vàng đi ra khỏi phòng, đi theo ngũ tẩu ra hậu viện.

Trên phiến đá ở chỗ đó đã có mười con thỏ đực được lột da bày ra chỉnh tề, còn có số lông thỏ trắng muốt lại hoàn chỉnh, cũng được ngũ ca treo lên trên gậy trúc.

Bước đi này không hề sai, nàng biết được một cách để xử lý lông thỏ.

Đấy chính là phải phơi khô phần lông thỏ vừa mới được lột xuống, sau đó dùng một chiếc nạo cùn để nạo đi lớp dầu thừa cùng thịt dư đang bám ở trên da, rôi ngâm vào nước sạch trong hai ngày, làm như vậy có thể khiến cho lông thỏ khôi phục trạng thái tươi mới, cuối cùng lại phơi khô một lần nữa, lông thỏ sẽ trở nên vô cùng mềm mại.

Mắt thấy lông thỏ đã được ngũ ca treo trên gậy trúc, việc mà Hách Tri Nhiễm cần làm chính là xử lý đống thịt thỏ này.

Nuôi nhiều thỏ như vậy tất nhiên là vì muốn kiếm ngân lượng.

Nếu chỉ đơn giản đem số thỏ này bán cho mấy tửu lâu kia, cũng đã có lợi nhuận rồi, chỉ có điều sẽ ít hơn nhiều so với những gì mà Hách Tri Nhiễm dự tính.

Ngay vào lúc Hách Tri Nhiễm tính xách hai con thỏ đi vào bếp, ngũ ca mở miệng.

"Cửu đệ muội, trước đây thỏ ta săn b.ắ.n được đều đem tặng cho tửu lâu ở trong thành, lột da giống như vậy một con có thể bán một trăm ba mươi văn tiền."

Một trăm ba mươi văn sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.