Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 533



Biểu hiện của hắn ta giống hệt với người Mặc gia tối hôm qua, miệng bị cay tới nỗi run lên, nhưng vẫn muốn ăn tiếp như cũ.

Ăn liền tù tì ba miếng, Đường Minh Duệ mới dừng động tác lại, hắn ta biết cửu tẩu Mặc gia nói là tính, liền trực tiếp xem nhẹ Mặc Cửu Diệp.

“Cửu tẩu, thịt thỏ này ăn ngon quá đi mất, chi bằng hợp tác với huynh đệ chúng ta đi?”

Hách Tri Nhiễm không ngờ là Đường Minh Duệ lại cảm thấy hứng thú với loại đồ ăn này.

Mặc kệ như thế nào, có thể hợp tác với đại hoàng thương tương lai, sẽ luôn thuận tiện hơn so với việc tự nàng chạy tới chạy lui để tiêu thụ ở trong thành.

"Đường huynh đệ mời vào, chúng ta có thể thương lượng chi tiết một chút về việc hợp tác."

Đường Minh Duệ lúc này mới ý thức được bản thân lúc nãy đã thất lễ, chặn ở trước cửa nhà người ta để nhấm nháp mỹ thực.

Mặt hắn ta có chút ửng đỏ nói: "Được."

Mặc Cửu Diệp đánh xe la quay vào sân, mang theo Đường Minh Duệ cùng nhau tiến vào phòng của mình.

Có hắn ở đây cũng không cần lo lắng vấn đề gì mà nam nhân ở ngoài hay không, nhất là mấy ngày nay, hắn đã phát hiện ra, mấy thôn dân ở thôn Tây Lĩnh rất chú ý về những việc này, hắn phải làm một người biết nhập gia tùy tục.

Mấy người lần lượt ngồi xuống, Đường Minh Duệ vội vàng hỏi: "Cửu tẩu, món ăn này có tên là gì?”

"Thịt thỏ làm theo cách này nếu như để lạnh thì sẽ ăn ngon hơn một chút, ta liền lấy tên là thịt thỏ đông." Hách Tri Nhiễm giải thích nói.

"Thịt thỏ đông... Tên rất hay, đơn giản dễ hiểu lại không mất đi sự tao nhã." Đường Minh Duệ khen cái tên này không dứt miệng.

Ngay sau đó hắn ta liền hỏi tới giá cả.

Hách Tri Nhiễm không có khả năng vì hợp tác cùng người quen mà hạ thấp giá của thịt thỏ đông, cùng lắm thì nàng bán ở nhiều nơi là được rồi.

"Toàn bộ số thịt thỏ này đều được ta đóng gói trong giấy dầu, cái vừa rồi mà Đường huynh đệ cầm được tính là một phần, một phần như vậy có giá là một trăm văn tiền."

Nếu như Đường Minh Duệ cảm thấy đắt, nàng liền tự mình vào thành kiếm người mua, tóm lại, một phần thịt thỏ đông không thể thấp hơn cái giá này.

Đường Minh Duệ theo bản năng nhìn vào bao đồ ăn trong tay kia.

Nhìn qua hẳn là đựng đầy một đĩa không thành vấn đề.

Nghĩ đến những thành trì phồn hoa mà hắn ta từng đi qua, một món ăn chiêu bài ở trong tửu lâu cũng có thể bán được vài lượng bạc.

Nếu như một đĩa thịt thỏ đông này được bày ra, chỉ sợ giá thấp nhất của một đĩa cũng phải hơn một lượng bạc rồi.

Vụ mua bán này có lời.

Gia đạo của Đường gia mặc dù sa sút, thế nhưng lại quen biết với rất nhiều thương nhân mở tửu lâu, tỉ như nơi cách Doãn thành gần nhất là Châu phủ, ông chủ của tửu lâu lớn nhất ở nơi đó có giao tình với phụ thân của hắn ta.

Mỹ thực ngon như vậy, tin chắc là loại thiên hạ độc nhất vô nhị, hắn ta mang qua cho đối phương, chỉ sợ còn cung không đủ cầu.

"Được, vậy thì cứ theo như Mặc đại tẩu nói một trăm văn tiền một phần, nơi này của ngươi có bao nhiêu ta lấy bấy nhiêu."

Hách Tri Nhiễm cũng không biết rõ nguồn tiêu thụ của Đường Minh Duệ, nàng cũng không quan tâm đến mấy thứ này.

Lúc trước nàng cố ý để Mặc Cửu Diệp ra tay cứu người, chính là vì chuyện hợp tác làm ăn sau này. "Hôm nay chúng ta chuẩn bị tám mươi phần thịt thỏ đông, vừa mới đưa cho Đường huynh đệ nếm thử một phần, cái này tính cho chúng ta."

Mặc dù chỉ là một trăm văn tiền, nhưng đối với người làm ăn như Hách Tri Nhiễm mà nói, cái này phải nói rõ ràng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.