Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 536



Hách Tri Nhiễm mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, số lông thỏ này được ta dùng thuốc nhuộm mua ở chỗ người nước ngoài kia nhuộm qua rồi, màu sắc cũng khá đẹp, ta liền nghĩ ra một kiểu con rối mới, muốn để các tẩu tẩu chế tác thử xem sao."

Mấy tẩu tẩu khác nghe thấy số lông thỏ màu sắc rực rỡ này là dùng để chế tác con rối đều dồn dập vây tới, ba chân bốn cẳng cầm lên xem xét.

"Cửu đệ muội, màu sắc xinh đẹp như vậy, nếu như chế tác thành áo lông cũng đẹp lắm nha." Đại tẩu không nhịn được nói.

Trong lòng của nàng ấy thậm chí đã sắp nghĩ xong dáng vẻ của lông thỏ lúc chế tác thành áo lông rồi.

Thất tẩu cũng phụ họa theo: "Màu sắc xinh đẹp như vậy, chế tác thành cái gì cũng đẹp hết."

Hách Tri Nhiễm đương nhiên biết dùng lông thỏ để chế tác thành áo lông sẽ đẹp như thế nào, có điều cũng không phải là loại lông thỏ trước mắt này, nếu như nàng nhớ không nhầm thì loại áo lông thỏ mà kiếp trước mọi người vẫn hay mặc đều được chế tác từ lông thỏ rex.

Nếu các tẩu tẩu đều đã thích chế tác áo lông, đợi đến lúc phòng ốc được xây dựng xong xuôi, nàng có thể suy xét tới việc nuôi thêm thỏ rex.

Trước mắt trong nhà còn chưa mở rộng được điều kiện để chăn nuôi, có thể chế tác một ít con rối lông thỏ cũng đã tốt lắm rồi.

Tuy rằng trong không gian của nàng có số ngân lượng xài mấy đời cũng không hết, nhưng Hách Tri Nhiễm cảm thấy nữ quyến ở trong nhà quá nhiều.

Bất luận từ cổ chí kim, nơi nào có nhiều nữ nhân thì liền dễ dàng lục đục với nhau, ngược lại, trong tay mọi người đều có việc cần phải làm, sẽ không có thời gian để suy nghĩ mấy việc không đâu, làm như vậy có lợi cho việc hòa thuận. Huống hồ nàng cũng hi vọng các tẩu tẩu tương lai có các nghề để tự nuôi dưỡng bản thân, cho dù có làm quả phụ cũng có thể độc lập sinh tồn, có thể làm môt quả phụ biết đảm đương.

Thu hồi dòng suy nghĩ, Hách Tri Nhiễm lấy ra một bản vẽ từ trong lòng.

"Các tẩu tẩu nhìn xem, đây chính là thiết kế cho trang sức làm bằng lông thỏ của ta, chúng ta có thể thử làm trước, không cần lo lắng lãng phí tài nguyên, lông thỏ đều là của nhà trồng được."

Lục tẩu khá là cẩn thận, liếc mắt một cái liền nhận ra bản vẽ có chút không giống với người thường.

"Cửu đệ muội, thiết kế của con rối trang sức này của muội, hẳn là chỉ to bằng lòng bàn tay thôi nhỉ?"

Hách Tri Nhiễm gật đầu: "Đúng vậy, trang sức mà, chính là để treo lên y phục hoặc là túi sách, đương nhiên không thể to quá."

Nghe Hách Tri Nhiễm giải thích xong, lục tẩu cầm lấy bản vẽ cẩn thận đoan trang đứng lên.

Các tẩu tẩu khác cũng vươn cổ qua cùng quan sát.

Qua vài phút, lục tẩu buông bản vẽ xuống.

"Cửu đệ muội, ta thử chế tác một thành phẩm trước xem sao nhé."

"Được, nhiều lông thỏ như vậy, các tẩu tẩu cứ tùy tiện thử xem." Hách Tri Nhiễm hào phóng đặt toàn bộ lông thỏ trước mặt các tẩu tẩu.

Tới lúc trời chạng vạng tối, lục tẩu liền chế tác ra một chiếc trang sức hình con thỏ tai dài màu đỏ hồng.

Mắt của con thỏ tai dài là thành phẩm được Hách Tri Nhiễm mua trên thương thành Tao Bao, hơn nữa bốn đầu ngón tay của con thỏ tai dài đều là màu trắng, nhìn qua đáng yêu vô cùng.

Hách Tri Nhiễm nhận lấy cẩn thận quan sát một phen, trong miệng không ngừng khen ngợi lục tẩu khéo tay. "Lục tẩu, chính là kiểu này đấy, về sau cứ dựa theo tiêu chuẩn này để chế tác là được rồi."

Thật sự là rất hoàn mĩ, giống y hệt như sản phẩm được bán ra trong thương thành Tao Bao, thậm chí chỉ có hơn chứ không có kém.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.