Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 539



Nghe tới việc hắn ta vẽ tranh ông công ông táo cho nhà mình, Mặc Trọng Viễn theo thói quen mà muốn nhớ lại.

Gần đây hắn ta không biết vì sao, bất kể ai nhắc tới những chuyện đã xảy ra với hắn ta, chỉ cần hắn ta cố gắng hồi tưởng sẽ cảm giác đầu đau như muốn nứt ra.

Hơn nữa nếu hắn ta càng cố gắng suy nghĩ, loại cảm giác này sẽ càng nghiêm trọng.

Thấy tình huống như vậy, ngũ tẩu liền chạy đi tìm Hách Tri Nhiễm.

Với trạng thái thanh tỉnh hiện giờ của ngũ ca, Hách Tri Nhiễm chỉ có thể bắt mạch kiểm tra giúp hắn ta.

Sau khi kiểm tra, Hách Tri Nhiễm cũng không phát hiện ra ngũ ca có điểm gì dị thường, hơn nữa lấy kinh nghiệm hành y kiếp trước của nàng, ngũ ca xuất hiện tình huống như vậy hẳn là không phải chuyện xấu, đại khái là khối m.á.u đông ở trong đầu hắn ta đang chậm rãi bị hấp thu, có dấu hiệu khôi phục lại trí nhớ.

Cho dù như vậy, Hách Tri Nhiễm vẫn dặn dò bảo ngũ ca cứ bảo trì tâm thái thuận theo tự nhiên, chuyện gì cũng không cần cố ý cưỡng cầu, sớm muộn gì cũng sẽ khôi phục được trí nhớ.

Ngũ ca quả thực cũng làm theo những gì mà nàng nói, một khi cảm giác bản thân không thoải mái sẽ tận tực khắc chế không tiếp tục hồi tưởng nữa.

Nhưng mà tình huống hôm nay lại hoàn toàn bất đồng so với lúc trước, Mặc Trọng Viễn chỉ theo bản năng hồi tưởng một chút bức tranh ông công ông táo trước đây, đầu của hắn ta liền cảm thấy đau đớn.

Lần đau đầu này không giống như những lần trước, lúc trước đau đầu đều là đau từ từ, còn sự đau đầu của hôm nay lúc nghĩ về tranh của ông công ông táo đau giống như muốn nứt ra.

Loại đau đớn này khiến cho Mặc Trọng Viễn có hơi không chịu đựng được, ngũ quan tuấn lãng đại khi gắt gao nhăn nhúm lại một chỗ. Mặc lão phu nhân nhìn thấy nhi tử như thế, liền vội vàng quan tâm hỏi: "Trọng Viễn, có phải con lại đau đầu rồi không?"

Mấy tẩu tẩu cũng hoảng sợ nhìn hắn ta, bởi vì trạng thái lúc này của hắn ta quả thực có hơi dọa người.

Gân xanh trên trán của hắn ta nổi hết lên, cho dù như vậy, vì để tránh mẫu thân cùng các nữ quyến trong nhà phải lo lắng, Mặc Trọng Viễn vẫn khó khăn lên tiếng: "Ta không sao."

Mặc Trọng Viễn đã cố gắng để không nhớ lại hình của tranh ông công ông táo nữa, nhưng đầu vẫn đau đớn như cũ khiến hắn ta có chút muốn bùng nổ.

Nhị tẩu thất kinh chạy ra ngoài: "Ta đi mời cửu đệ muội tới đây."

Hách Tri Nhiễm bị nhị tẩu kéo tới, lọt vào mắt chính là hình ảnh Mặc Trọng Viễn hai tay ôm đầu, thân mình đã đau tới nỗi co rút lại.

Không quan tâm được quá nhiều, Hách Tri Nhiễm vội vàng lấy ngân châm ở trong lòng ra, châm lên mấy huyệt vị ở trên người Mặc Trọng Viễn.

Không lâu sau, Mặc Trọng Viễn liền an tĩnh lại, đồng thời lâm vào hôn mê.

Mặc lão phu nhân vừa mới nhìn thấy tình trạng của nhi tử, trong lòng vẫn còn sợ hãi như cũ, bà lo lắng hỏi.

"Hách Thị, ngũ ca của con rốt cuộc ra làm sao?"

Trạng thái trước mắt của Trọng Viễn, chỉ dựa vào việc bắt mạch chỉ sợ không đủ để kết luận.

"Nương, tình trạng của ngũ ca con phải kiểm tra thêm một bước, con sẽ đi gọi phu quân tới đây giúp đỡ."

Đương nhiên, mục đích chủ yếu mà nàng gọi Mặc Cửu Diệp tới chính là vì đánh yểm trợ cho nàng mang Mặc Trọng Viễn vào không gian.

Mặc Cửu Diệp đang nhận vật liệu xây dựng ở dưới chân núi, thấy tức phụ đi tới, hắn buông chuyện đang làm trong tay để qua đón.

"Nhiễm Nhiễm, có việc gì sao?" Hách Tri Nhiễm kéo lấy cánh tay Mặc Cửu Diệp: "Theo ta về nhà trước đã, tình huống hiện tại của ngũ ca không được tốt cho lắm, ta tính mang huynh ấy tiến vào không gian để tiến hành kiểm tra,"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.