Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 547



Mặc dù nói hắn ta vẫn phải bỏ tiền để mua lại ở nơi này, nhưng mà hắn ta đã ghé thăm cửa tiệm này rất nhiều lần, giá của đồ cổ thật sự thấp hơn thị trường rất nhiều.

Nếu đã như vậy, hắn ta bỏ ra giá thấp để mua về, tính thế nào cũng sẽ có lợi hơn việc phải bồi thường hơn một nửa cho bạn của hắn ta.

Đến lúc đó, nam châu lại một lần nữa được bày ra, bán đi với giá cao, mối làm ăn mà hắn ta trông chờ nhiều lần này chẳng phải kiếm được tiền rồi sao.

Trước mắt không còn biện pháp nào khác, hoặc là bồi thường tổn thất cho bạn, hoặc là đặt cược vào lão bản ở cửa tiệm này một phen.

[Một khi đã như vậy, vậy thì đành nhờ ngài giúp đỡ tìm kiếm viên nam châu kia một chút rồi.]

Hách Tri Nhiễm cũng không đi đoán tâm tư của nhà sưu tầm nho nhỏ kia, dù sao nàng lại không nói dối, về phần có tìm được viên nam châu kia nay không cũng chỉ có thể xem vận khí.

Huống hồ gì nàng lựa chọn đem chuyện bản thân xuyên không nói ra cũng không phải chỉ vì kiếm thêm một khoản tiền của minh châu, nàng bày bán nhiều đồ cổ ở trong cửa hàng như vậy, cho dù không có viên minh châu kia, nàng vẫn có thể kiếm được rất nhiều tiền.

Mục đích chủ yếu của Hách Tri Nhiễm chính là sau này một số đồ ở hiện đại mà nàng không thể mua được ở trên thương thành Tao Bao, nếu như nhà sưu tầm nho nhỏ có thể giúp đỡ nàng, giữa hai người bọn họ cũng có thể nói là có chút ân huệ giúp đỡ lẫn nhau.

[Bây giờ khoảng cách từ ta tới Nam Cương rất xa, hơn nữa lại sắp đón tết rồi, cho dù có đi cũng phải là một tháng sau, thời gian có kịp hay không?]

Nhà sưu tầm nho nhỏ: [Người bạn kia của ta cho ta thời gian ba tháng để xoay tiền, trong vòng ba tháng có thể tìm được là tốt nhất. ]

Hách Tri Nhiễm: [Thời gian ba tháng là đủ rồi, bất luận có thể tìm thấy được nam châu hay không, ta đều sẽ thông báo cho ngươi qua đây. ]

Nhà sưu tầm nho nhỏ: [Được, ta đợi tin tốt của ngươi. ]

Hách Tri Nhiễm: [Có điều, có thể ta sẽ cần ngươi giúp đỡ. ]

Nhà sưu tầm nho nhỏ: [Cần ta làm việc gì?] Hắn ta thật sự không nghĩ ra một người sinh sống ở hiện đại như mình, có thể làm gì cho đối phương.

Hách Tri Nhiễm: [Ta đi Nam Cương đường xá xa xôi, nếu như có phi cơ trực thăng hoặc xe việt dã là tốt nhất. ]

Nàng đã từng nghĩ qua, quãng đường từ Tây Bắc tới Nam Cương cùng từ đây tới kinh thành cũng chẳng khác là bao, cho dù có ra roi thúc ngựa lên đường ngày đêm, cũng phải đi mất hai mươi mấy ngày, chậm trễ nhiều thời gian ở trên đường như vậy thật sự là có chút lãng phí.

Vốn tưởng rằng nàng có thể mua một chiếc phi cơ trực thăng hoặc là một con xe việt dã ở trên thương thành Tao Bao, nhưng mà nhiên liệu lại là vấn đề lớn.

Kiếp trước lúc nàng xem các loại trang web mua sắm, quả thực không thấy nơi bán xăng và dầu ma dút.

Yêu cầu này đối với nhà sưu tầm nho nhỏ mà nói cũng không phải là vấn đề gì lớn.

Mặc dù hiện giờ việc quay vòng vốn có chút khó khăn, nhưng mà hai chiếc phi cơ cùng hơn mười chiếc xe sang mua trước kia vẫn còn ở đó.

[Phi cơ trực thăng cùng với xe ở chỗ ta đều có cả, nhưng mà, ta phải đưa cho ngươi như thế nào?]

Hách Tri Nhiễm nghĩ một lúc rồi trả lời: [Trước kia ta mua đồ ở thương thành Tao Bao đều là cửa hàng trực tiếp gửi sản phẩm, phi cơ trực thăng cùng với xe việt dã ta đều có thể tự mình mua, thứ duy nhất còn thiếu chính là nhiên liệu.

Nếu như có thể thì ta hi vọng ngươi có thể mở một cửa hàng ở trên thương thành Tao Bao, bán nhiên liệu cho ta. ]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.