Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 554



Cá chẽm hấp, cua cay, tôm hùm tỏi nhuyễn, tôm tích cay, sò điệp hấp miến, tôm om dầu, mực xé sợi xào, hải sâm om.

Ở cạnh bờ biển rất tốt, cơm tất niên của Mặc gia có tám món được chế biến từ hải sản.

Ngoài ra, còn có tám món làm từ các loại thịt, cộng thêm rau trộn và một ít món chay, số lượng món ăn trong cơm tất niên Mặc gia đã lên tới hơn hai mươi món.

May mắn là bàn ăn mà Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm mua rất lớn, nên không đến nỗi bày biện không được.

Mặc dù vậy, chén đĩa cũng đều chồng lên nhau, không còn chỗ trống.

Hơn nữa, những món ăn này phần lớn đều do Trách Tri Nhiễm tự tay làm, hương vị chắc chắn không giống bình thường.

Để người nhà được ăn ngon, Hách Tri Nhiễm còn vắt nước chanh trong không gian, nam nhân thích uống rượu sẽ uống rượu Ngũ Lương, còn nữ quyến thì uống nước chanh.

Từ khi cả nhà bị lưu đày đến nay, họ đã nhìn thấy rất nhiều thứ hiếm lạ, thậm chí đối với lai lịch nước chanh ngọt thanh và ngon miệng này, cũng lười phải hỏi.

Có Cửu đệ và Cửu đệ muội ở đây, thứ gì hay ho bọn họ đều có thể làm ra...

Giờ phút này, mọi người tạm thời xem nhẹ tới Mặc Vân Phong, hoàn toàn đắm chìm trong mỹ thực.

Từ lúc truyền ra tin tức Mặc Vân Phong qua đời đến nay, đã gần bốn năm, một lần nữa đoàn tụ với người nhà, không ngờ đồ ăn trong nhà lại trở nên ngon như vậy.

Trong khoảng thời gian này hắn ở ngoài tìm kiếm tung tích của đại ca và nhị ca, cả ngày ăn gió nằm sương, chưa từng có một bữa ăn tử tế.

Đặc biệt là hôm nay, vì muốn đoàn tụ với người nhà càng sớm càng tốt, trời còn chưa sáng hắn ta đã bắt đầu thi triển khinh công lên đường. Cơm nước còn chưa ăn, thể lực tiêu hao quá nhiều, giờ phút này đã đói đến chịu không được.

Hắn bất chấp cùng mấy huynh đệ và đám Lương Hạo nói chuyện phiếm, cúi đầu không ngừng nhét đồ ăn vào miệng.

Lẽ ra là một thiếu gia xuất thân từ một gia đình giàu có, trên người chắc chắn phải có rất nhiều quy củ, hơn nữa phải là loại đã ăn sâu vào trong máu.

Nhưng đối mặt với nhiều món ngon như vậy, Mặc Vân Phong trực tiếp ném hết tất cả rụt rè lẽ ra phải có vào sau đầu.

Vốn tưởng rằng mình như vậy vậy sẽ rất mất mặt, nhưng khi ăn đến năm phần no ngẩng đầu lên, thấy mấy tên đệ đệ cũng có tình trạng giống hắn, thậm chí cả đám người Lương Hạo luôn dè dặt trước mặt bọn họ cũng thế.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Mặc Vân Phong liền hiểu.

Không phải là hắn không dè dặt, mà là tất cả mọi người đều giống hắn.

Vì vậy, trong lòng Mặc Vân Phong không còn băn khoăn nữa, tiếp tục ăn uống thỏa thích như các huynh đệ.

Vấn đề này không chỉ riêng mình Mặc Vân Phong, mà Mặc Trọng Viên, Mặc Sơ Hàn và Mặc Cửu Diệp đều như vậy tự hỏi bản thân.

Sau đó mấy người huynh đệ hoàn toàn phát hiện ra nguyên nhân tại sao hiện tại bọn họ ăn cơm lại không dè dặt, chính là vì đồ ăn trong nhà quá ngon miệng, hoàn toàn phá hủy cái gọi là rụt rè trong lòng bọn họ.

Các nữ quyến trong nhà thật ra đều tao nhã hơn rất nhiều, động tác dùng cơm không nhanh bằng nam nhân, mặc dù vậy, khi cơm tất niên kết thúc, đồ ăn trên bàn chỉ còn lại một ít.

Các nữ quyến chủ động đứng dậy dọn dẹp bát đĩa, lúc này Mặc lão phu nhân mới nhìn vê phía Mặc Vân Phong.

Quần áo tối màu của Mặc Vân Phong đã bẩn đến không nhìn được gì, tuy tóc không bị rối bù như lần đầu nhìn thấy ở hồ nước mặn, nhưng vẫn phủ một tầng tro bụi. Bộ râu quai nón trên mặt đặc biệt rõ ràng, có thể thấy hắn ta đã lâu không chăm sóc bản thân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.