Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 607



Nhưng khi họ mới đến đây, ngoại trừ hai nha hoàn thì căn bản không có tên thị vệ nào.

"Bây giờ thất ca của ta đang ở đâu?"

Nói đến tung tích của Mặc thất gia, Lan Nhi thật sự không biết, nàng chỉ biết từ khi công chúa bị đưa tới đây thì Mặc Nguyên Sách đã bị người của Thái tử mang đi.

Vấn đề này Lan Nhi không trả lời được, chỉ có thể nhìn Tứ công chúa đang nằm trên giường.

Vì mọi chuyện đều được nói ra nên Tứ công chúa cũng không giấu giếm.

"Hắn ta đang ở ngục tối trong phủ Thái tử."

Mặc Cửu Diệp nghe xong thì định đi vào ngục tối tìm thất ca, vừa quay lại kéo Hách Tri Nhiễm thì đã bị Tứ công chúa gọi lại.

"Đợi đã, các ngươi không thể đi cứu hắn ta."

Mặc Cửu Diệp không hiểu: "Tại sao?"

Tứ công chúa cố gắng tăng âm lượng lên.

"Hắn ta bị trúng thuốc độc con rối, mà Thái tử lại đang nắm mẫu cổ trong tay. Một khi Thái tử phát hiện hắn ta được cứu, Thái tử kích hoạt mẫu cổ g.i.ế.c c.h.ế.t tử cổ trong cơ thể hắn ta. Tử cổ chết, Mặc Nguyên Sách cũng không thể sống sót."

Không cần Tứ công chúa nói thì Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm cũng biết điều này, nhưng những gì nàng ấy nói cũng rất hữu ích, ít nhất cũng khiến bọn họ biết được vị trí của mẫu cổ.

Hiện tại nếu muốn cứu Thất ca thành công và giúp hắn ta giải trừ độc tố, việc đầu tiên phải làm chính là lấy mẫu cổ trong tay Thái tử, như vậy mới có thể đảm bảo không xảy ra tình huống xấu.

Thê tử của hắn có thể giải cổ, điều này Mặc Cửu Diệp không muốn giải thích quá nhiều với Tứ công chúa. "Tứ công chúa yên tâm. Ta muốn đi cứu thất ca thì tất nhiên ta sẽ phải cân nhắc kỹ"

Tứ công chúa không phủ nhận năng lực của Mặc Cửu Diệp, hắn có thể thành công giải cứu Mặc Nguyên Sách nhưng hắn không thể loại bỏ độc dược trên người Mặc Nguyên Sách.

"Các ngươi không thể tùy tiện đi vào ngục tối, nơi đó đều là người của Thái tử canh gác. Một khi phát hiện Mặc Nguyên Sách được cứu thì Thái tử sẽ bóp nát mẫu cổ, đến lúc đó hắn ta sẽ mất mạng."

Tứ công chúa nói một hơi nhiều lời như vậy, bỗng nhiên cảm thấy khó thở.

Lan Nhi sợ đến mức vội vàng tóm lấy Hách Tri Nhiễm: "Đại phu, ngài lại đây xem công chúa một chút. Lan Nhi cầu xin ngài, hãy cứu công chúa của chúng ta, nàng ấy là người tốt."

Điều Lan Nhi muốn nói là công chúa chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với Mặc gia, nếu công chúa không cố gắng hết sức giữ lại Mặc Nguyên Sách thì Mặc Nguyên Sách đã bị những người kia phái đi trở thành một người lính tay sai, giờ sống c.h.ế.t như nào còn không biết.

Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp đều có thể nghe ra hàm ý trong lời nói của nàng ấy, tục ngữ có câu oan có đầu nợ có chủ, hoàng hậu là người đã đầu độc nữ quyến của Mặc gia, chính Nam Hằng là người gây rắc rối cho Mặc gia, không liên quan gì tới Tứ công chúa.

Nhưng với tình trạng hiện tại của Tứ công chúa thì dù y thuật của Hách Tri Nhiễm có tốt đến đâu cũng không thể cứu được.

Lần đầu tiên kiểm tra nhịp đập của Tứ công chúa nàng đã thắc mắc tại sao cơ thể của một người trẻ mới ngoài đôi mươi lại kém như thế này.

Hiện tại nàng đã biết là do Thái tử ngược đãi, đồng thời cũng là do cổ trùng trong người nàng ấy.

Nghĩ tới đây, Hách Tri Nhiễm chợt nhận ra một vấn đề.

Mục đích bọn họ tìm Tứ công chúa là vì Đản Bì, Mặc Cửu Diệp mất đi chút lý trí vì biết được tin tức của thất ca, nàng cũng không thể hồ đồ theo như thế được. Thế là nàng dùng cùi chỏ chọc vào Mặc Cửu Diệp, nhẹ giọng nhắc nhở: "Đản Bì."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.