Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 686



Trong mắt nàng, những tướng sĩ kia giờ phút này muốn nhất chính là đoàn tụ với người thân.

“Ta vừa mới nói ra kinh nghiệm của bọn họ, bọn họ liền cảm thấy thẹn với người nhà, dự định thân thể dưỡng tốt một chút mới trở về xem.”

“Trở về xem thử?” Hách Tri Nhiễm có chút khó hiểu.

“Chính là trở về nhìn xem, bọn họ nói tương lai dự định theo Mặc gia cùng nhau sinh hoạt ở Tây Bắc, Thuận Vũ Đế ngu ngốc như thế, bọn họ cũng không muốn lại vì quân chủ như vậy bán mạng.” Mặc Cửu Diệp nói.

Hách Tri Nhiễm hoàn toàn không có ý kiến gì về việc những người này định đến Tây Bắc sống cùng nhau.

Trước không nói bọn hắn đã từng đều là bộ hạ cũ Mặc gia, cho dù không phải, bọn họ tương lai phát triển tại Tây Bắc cũng cần một ít nhân thủ.

Như vậy vừa hay, Mặc Cửu Diệp cùng nàng hôm nay đều không có chí lớn gì, thầm nghĩ tương lai tìm về toàn bộ người nhà mất tích, trải qua cuộc sống cơm no áo ấm mà không có ai lừa gạt.

Những người này với nam nhi Mặc gia giống nhau, đừng thấy mấy vị huynh trưởng Mặc gia nhìn qua không có gì, nhiều năm như vậy bị người khống chế, tâm linh khẳng định bị không cách nào khép lại vết thương, tất nhiên mất đi lòng tin đối với triều đình.

Huống hồ những người này đều xuất thân từ quân lữ, sau khi không làm việc cho triều đình, phương diện sinh kế tương lai chắc chắn sẽ gian nan, không bằng đi theo nhà mình, tất cả mọi người vui vẻ sống những ngày tốt lành.

Hách Tri Nhiễm vô cùng sùng kính những quân nhân nhiệt huyết vì nước này, bất kể là hiện đại hay là cổ đại, nàng đều không thể ngồi yên không để ý tới những nam nhi hảo hán bảo vệ quốc gia này.

Đương nhiên, nàng cũng muốn những người đó cam tâm tình nguyện đi theo Mặc gia, sẽ không cưỡng cầu. Mấy huynh đệ Mặc gia đã thương lượng xong, tạm thời sẽ không nói việc này cho nữ quyến trong nhà, để tránh trong lòng các nàng sẽ không thoải mái, đợi những người đó thương thế dưỡng tốt, về sau xuất hiện đều là thân thể khỏe mạnh, làm cho người †a nhìn cũng bớt chút chua xót.

Liên tục ba ngày, mấy huynh đệ Mặc gia ban ngày đều ở trên núi chiếu cố bộ hạ cũ, Hách Tri Nhiễm thì ra sức nghiên cứu giúp Tứ ca trị liệu.

Thân thể Tứ ca hôm nay khôi phục không tệ, nhất là mỗi ngày Tứ tẩu chiếu cố tỉ mỉ, cả người nhìn qua đều béo lên một vòng.

Mặc Cửu Diệp không ở nhà, Hách Tri Nhiễm cũng chỉ có thể đi giúp hắn kiểm tra tình hình.

Bắt mạch xong có thể phán đoán sơ bộ, thân thể Tứ ca đã đạt tới tiêu chuẩn có thể phẫu thuật.

Đã như vậy, chuyện này cũng phải sớm đưa lên nhật trình, Hách Tri Nhiễm lo lắng bụng mình sau này sẽ càng lúc càng lớn, hành động không tiện không nói, chỉ sợ thời gian dài tập trung tinh thần đi phẫu thuật cho bệnh nhân sẽ chịu không nổi.

Tình hình của Tứ ca lại đặc biệt, chẳng những xương cốt bị vỡ, da thịt cũng có nhiều chỗ hoại tử, muốn phẫu thuật trị liệu cho hắn ta, là một chuyện vô cùng khiêu chiến sức chịu đựng của thầy thuốc.

Nàng dự định ngày mai không cho Mặc Cửu Diệp lên núi, trước tiên đưa Tứ ca vào không gian kiểm tra toàn diện một chút, toàn bộ chỉ tiêu đạt tiêu chuẩn liền lập tức phẫu thuật.

Sáng sớm hôm sau, Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm lại tới phòng Tứ ca.

"Tứ ca, Nhiễm Nhiễm nói tình hình trước mắt của huynh không tệ, định châm cho huynh một lần nữa."

"Được, vất vả cho Cửu đệ muội rồi." Trong lòng Tứ ca ít nhiều cũng có chút áy náy, chính mình được phu thê Cửu đệ cứu về lâu như vậy, cả ngày hắn ta chỉ tê liệt nằm ở trên giường, đã thành liên lụy đến mọi người trong nhà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.