Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 747



Ban đầu Mạnh Hoài Ninh nhìn thấy thái độ của Mặc Hàm Nguyệt còn tưởng là nàng ấy không muốn gà cho hắn tai

Làm hắn ta bị dọa sợ đến độ sau lưng toát mồ hôi lạnh thấm ướt hết cả áo.

Lại không ngờ, yêu cầu của tiểu nha đầu này chỉ có một việc nhỏ như vậy.

Tức thời trong lòng hắn ta thở phào nhẹ nhõm, nhìn tới thấy mẹ vợ tương lai đang chuẩn bị trách mắng, hắn ta mới vội vàng đứng ra.

"Chuyện này không thành vấn đề, vừa hay ta đang có ý muốn một căn nhà, nếu như Mặc cô nương cảm thấy thích thôn Tây Lĩnh thì ta không ngại xây thêm sân sau giống như ở Mặc gia."

Đây cũng là chút tâm tư nhỏ của Mạnh Hoài Ninh.

Hôm nay, hắn ta đi dưới chân núi, thấy kết cấu trong nhà mới của Mặc gia khác với các nhà khác, hơn nữa khi nhìn vào còn mang tới cảm giác thoải mái.

Hơn nữa, hắn ta cũng không có họ hàng góc rễ gì ở Doãn Thành, không bằng tác thành với thê tử của mình.

Thực tế Mạnh Hoài Ninh vẫn chưa biết được dáng vẻ nhà mới của Mặc gia sau khi hoàn thành sẽ như thế nào.

Nếu như biết được rồi, chắc chắn hắn ta sẽ không cần kiếm nhiều lý do để xây nhà ở đây nữa, mà chỉ với hai từ "thoải mái" thôi thì hắn ta đã đưa ra quyết định không chút do dự.

Nhắc tới sân vườn giống nhau, người nhà họ Mặc đều biết, nhà mới xây tốt như thế còn khác với nhà khác tất cả đều là công lao của Hách Tri Nhiễm.

Vì vậy, tất cả ánh mắt đều đổ dồn trên Hách Tri Nhiễm.

Hách Tri Nhiễm không phản đối viện Nam Thụy muốn xây nhà giống nhau, dù sao Mạnh Hoài Ninh cũng là thân thích tương lai của nhà mình muốn xây nên nàng càng không có ý kiến. "Nếu Mạnh huynh đã có sắp xếp như vậy, không bằng để cho Mặc gia chúng ta tới xây đi, xem như là một phần của hồi môn cho Hàm Nguyệt."

Mấy ngày nay nàng luôn nghĩ nên tặng của hồi môn cho Hàm Nguyệt như thế nào thì thích hợp.

Nhưng vừa hay tới hôm nay nàng thấy được sính lễ Mạnh Hoài Ninh mang tới, ở Doãn Thành mà nói có thể xem như sính lễ giá trên trời, xem ra Mạnh Hoài Ninh cực kỳ coi trọng Mặc Hàm Nguyệt.

Nếu đã như vậy, thì Mặc gia bọn họ cũng không thể không phải phép.

Nàng có hỏi thăm qua các thôn dân, một số hộ gia đình giàu có khi gã con gái ở Doãn thành cũng thường hay tặng mấy cửa hàng, nhà hay điền trang làm của hồi môn gả đi.

Nếu Mạnh Hoài Ninh thích cuộc sống ở đây, thì sao không đưa cho họ một căn tứ hợp viện như của Mặc gia.

Đến lúc đó chuẩn bị thêm mấy món trang sức vậy thì đã đủ làm của hồi môn cho Mặc Hàm Nguyệt.

Trong không gian của nàng có rất nhiều cái này, nhưng dù sao đây cũng thuộc về "vật bẩn", lỡ như gây ra phiền phức không nên có thì cái được cũng không bù được mất, vậy nên Hách Tri Nhiễm quyết định không mua.

Dù sao còn tới gần hai tháng nữa mới tới ngày cưới của họ, cũng đủ cho nàng chuẩn bị.

Lấy hiểu biết của Mặc lão phu nhân với Hách Tri Nhiễm, con dâu thứ chín này là người rộng lượng lại biết lý lẽ, hôm nay nàng đứng ra làm chủ, chắc chắn sẽ không bạc đãi của hồi môn của Mặc Hàm Nguyệt, nhưng lão thái thái trăm triệu lần không ngờ tới, con dâu vừa mới miệng đã đưa thẳng một căn nhà giống nhau như đúc.

Phải biết, nhìn căn nhà kia bề ngoài thì chẳng có gì, nhưng chi phí lại cực kỳ cao, nhất là cửa sổ làm bằng thủy tỉnh kia, tất cả đều mua từ trong tay người phương Tây thì sao giá cả có thể thấp?

Huống chi thứ kia cũng chỉ có nhiêu đó, dùng xong có muốn lấy lại cũng không được. Nhà có chín con dâu, cho dù con dâu chín hào phòng, nhưng chuyện này cũng khó bảo đảm trong lòng mấy cô con dâu khác cảm thấy không thoải mái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.