Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 750



Dù là người ở đâu, thân phận gì mà người Mặc gia không chủ động giới thiệu thì hắn ta cũng không đi tìm tòi nghiên cứu làm gì.

Mặc gia có rất nhiều bí mật, chỉ nói riêng nhiều việc lục tục xuất hiện như vậy, cả huynh trưởng c.h.ế.t đi sống lại rất khó khiến cho người ta có thể tiếp nhận.

Nhất là lúc đầu, hắn ta nhận được sự giúp đỡ của Phí Nam Vũ tới đây, mang tin tức Bát ca của Mặc gia còn sống tới Phí Nam Vũ còn cho là hắn ta đang nói dối.

Ngược lại càng về sau, hắn ta phát hiện mình thích cô nương Mặc gia, còn biết những bí mật này của nhà họ không thể bị những quan lại trên kinh thành hay tin nên hắn ta mới cố ý giấu diếm xuống.

Hôm nay, hắn ta truyền tin tức cho Phí Nam Vũ, cũng chỉ nói Mặc gia an cư ở thôn Tây Lĩnh, cả nhà cùng bắt tay vào làm lụng đã tiếp nhận của sống như vậy chứ không có gì khác.

Mạnh Hoài Ninh không biết Nam Thụy, không đồng nghĩa với việc Tạ Thiên Hải và Phương truyền Châu cũng không biết.

Bọn họ làm quan trong triều nhiều năm, đối mặt với Nam Thụy là chuyện hiển nhiên.

Hôm nay hai người đặc biệt xin nghỉ với tư thục để tới tham gia tiệc thượng lương của Mặc gia, vừa mới mới quay đầu đã bắt gặp gương mặt quen thuộc.

Nhất thời hai người đều bị dọa sợ tới toát mồ hôi lạnh, thậm chí còn hy vọng mình hoa mắt nhìn lầm người.

Nhưng mà bọ họ không hề nhìn lầm người.

Nam Thụy dẫn theo Đức Phi tới hiện trượng yến tịêc, dẫn đầu đã quét mắt một vòng, mặc dù hắn ta sống ở thôn Tây Lĩnh đã lâu, nhưng chưa bao giờ gặp mặt hai người Tạ Thiên Hải với Phương Truyền Châu, hắn ta cũng dặn dò người Mặc gia không tiết lộ tin tức mình sống ở đây ra bên ngoài. Hôm nay, hắn ta chọn xuất hiện ở đây đã hoàn toàn nghĩ thông suốt, vì sau này hắn ta sẽ sống một cuộc sống bình thường như người Mặc gia nên không cần phải tiếp tục che giấu việc xuất hiện trước người ngoài nữa.

Tạ Thiên Hải và Phương Truyền Châu làm bộ tiến lại gần Nam Thụy muốn chào hỏi hắn ta một tiếng, ai ngờ lại bị Mặc Cửu Diệp nhanh tay lẹ chân tiến lên ngăn lại.

Mặc Cửu Diệp nhẹ giọng nói: "Hai vị thúc, hai người cứ coi như không quen biết người kia, sau này ta sẽ từ từ giải thích lại với hai người sau."

Hai người nghe thấy Mặc Cửu Diệp nói như vậy lập tức hiểu, nhưng mà trong lòng vẫn cảm thấy sợ hãi như cũ.

Chẳng qua trong lòng mỗi người đều tự có tính toán riêng, nên sẽ không thể hiện quá mức rõ ràng.

Rất nhanh hai người đã điều chỉnh xong cảm xúc của mình, không nhìn về hướng Nam Thụy nữa, mà rối rít ngồi xuống với các thôn dân.

Nam Thụy thấy vậy, gật đầu cảm kích với Mặc Cửu Diệp, ngay sau đó đã bị Mặc lão phu nhân gọi qua bàn của bà dùng cơm.

Tân khách rối rít ngồi xuống, sau một lúc Mặc Trọng Viễn thay người Mặc gia nói lời cảm tạ lần nữa, bữa tiệc mới chính thức bắt đầu.

Bởi vì có Mạnh Hoài Ninh ở đây, ít nhiều các thôn dân ở đây cũng có chút câu nệ, đồ ăn ngon bày ra trước mắt cũng không dám lớn tiếng khen ngợi, chỉ yên lặng cúi đầu gắp thức ăn.

Trái lại Tạ Thiên Hải và Phương Truyện Châu không sợ Mạnh Hoài Ninh, nhưng mà bọn họ lại cứ nhìn Thụy Vương không dứt, hai người ăn qua loa vài đũa rồi vội vã rời đi.

Về phần tại sao Thụy vương lại xuất hiện ở đây, với thân phận của họ cũng không nên hỏi thăm, vậy nên hai người chỉ có thể mang theo lòng hiếu kỳ rời đi.

Bữa tiệc còn tiếp tục đến đầu giờ Thân, khách khứa mới lục tục ra về.

Mạnh Hoài Ninh đã đạt được mục đích, người Mặc gia đang tất bật thu dọn tàn cuộc, hắn ta cũng không còn lý do ở lại nữa nên đành gọi đám quan sai và bà mối từ biệt rồi rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.