Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 770



Nhắc đến Cửu vương gia, tất cả huynh đệ Mặc gia đều không xa lạ gì.

Cửu vương gia là hoàng tử duy nhất ở Đại Thuận ngang hàng với Thuận Vũ Đế, đồng thời cũng là huynh đệ ruột của Thuận Vũ Đế.

Ông ta lúc đầu cũng giống như Thuỵ Vương hiện tại, chưa từng tham gia tranh đấu trong triều đình, vì vậy đã xua tan rất nhiều mối nghi hoặc của Thuận Vũ Đế, bọn họ là huynh đệ ruột thân thiết nên Thuận Vũ Đế không g.i.ế.c ông ta mà phong cho ông ta làm Cửu vương gia và giữ lại ở kinh thành.

Cửu vương gia thường sống ẩn dật, cho dù trong triều có náo loạn cỡ nào thì cũng không bao giờ xuất đầu lộ diện.

Thuận Vũ Đế cũng coi ông ta như huynh đệ ruột có nhiều tình cảm, ngày thường đều cấp lương bổng đầy đủ cho ông ta, để cho ông ta có một cuộc sống an nhàn sung sướng.

Đoạn ghi chú trên tờ giấy vừa rồi căn bản có thể kết luận là do Tư Manh tiên sinh viết ra.

Điều mà ba huynh đệ họ không ngờ tới là Cửu vương gia thường ngày trầm lặng lại dám đi cấu kết với Tư Manh tiên sinh.

Có vẻ như Đại Thuận sẽ sớm phải đối mặt với một cơn mưa gió m.á.u tanh.

Những điều này đối với huynh đệ Mặc gia mà nói, tất nhiên là quá khó tin, nhưng trong lòng bọn họ cũng đều biết rõ rằng, chuyện này không liên quan gì đến bọn họ.

"Cửu đệ, chúng ta có nên lập kế hoạch đi đến phủ Cửu vương gia tìm người không?" Ngũ ca hỏi.

Cửu vương gia tuy tỏ ra không quan tâm tới thế sự nhưng dù có ẩn dật đến đâu thì vẫn là vương gia, phụ đệ tất nhiên phải được canh phòng nghiêm ngặt, nếu muốn đến đó tìm người thì phải chuẩn bị kế hoạch thật kỹ lưỡng.

"Nhất định phải đi tới phủ Cửu vương gia, nhưng chúng ta nhất định phải thật cẩn thận. Nếu như chúng ta đến đó một cách khinh suất, một khi đánh động tổ rắn nó sẽ bỏ chạy, chúng ta sẽ mất nhiều hơn được." Mặc Cửu Diệp phân tích.

Lục ca cũng nói theo: "Đúng vậy, cuối cùng chúng ta cũng tìm được manh mối rồi, nhất định phải tìm được người."

Mặc Cửu Diệp không lập tức phản ứng, hắn liếc nhìn chiếc lồng mà Ngũ ca đang ôm.

Hắn lấy chiếc lồng lại và nhấc tấm vải đen chùm lên trên.

"Tiểu Bạch, chúng ta có thể thành công hay không đều phụ thuộc ngươi."

Tiểu Bạch tựa hồ có thể hiểu được lời nói của chủ nhân, nhẹ nhàng kêu đáp lại.

Ngũ ca và Lục ca đều không hiểu được hành động của Cửu đệ, bọn họ không tin tiếng kêu vừa rồi của Tiểu Bạch có thể coi là đáp lại?

Họ thậm chí không tin việc rõ ràng Tiểu Bạch là sủng vật của Tư Manh tiên sinh, sao có thể trở thành sủng vật của Cửu đệ sau khi được Cơm Nắm thuần hóa?

Dù sao con vật nhỏ này cũng đã ở cùng Tư Manh tiên sinh lâu hơn với bọn họ, nếu gặp được chủ nhân cũ, không có gì đảm bảo rằng nó sẽ không quay về nhận ông ta là chủ nhân của mình.

Mặc Cửu Diệp không biết việc hai ca ca của mình đang lo lắng, lúc này trong đầu hắn cũng đang tính toán lại thời gian.

Họ đến kinh thành từ phía Tây Bắc và đi liên tục trong nửa tháng.

Nếu như hai người Nam Cương kia thuận lợi đến Tây Bắc, thành công tìm được Tiểu Bạch, bọn họ nhất định sẽ nhanh chóng trở về kinh thành.

Tất nhiên, những gì hắn tính toán là khoảng thời gian ngắn nhất.

Khi hai người Nam Cương đến Tây Bắc, cho dù mọi việc có suôn sẻ cũng không thể tìm được Tiểu Bạch ngay lập tức, vì vậy hắn dự định lùi thời gian lại một chút, tránh để đối phương nghi ngờ.

"Ngũ ca, Lục ca, mấy ngày tới chúng ta tạm dừng hành động đi. Trước tiên chúng ta tìm một địa phương ổn định để ở lại, sau đó cùng nhau quan sát xem phủ Cửu vương gia đang xảy ra chuyện gì." Lục ca rõ ràng không thể nghĩ nhiều như Mặc Cửu Diệp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.