Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 811



Mặc Cửu Diệp đi tới đi lui, âm thầm lên kế hoạch hồi lâu, cảm thấy không có gì sai sót, hắn mới mở cửa buồng xe ra.

"Lục ca, tìm một chỗ yên tĩnh dừng lại trước."

Lục ca theo bản năng nghiêng đầu qua nhìn Tư Manh tiên sinh, cứ tưởng hắn ta đã xảy ra chuyện gì.

Kết quả Lục ca nhìn thấy Tư Manh tiên sinh vẫn ngủ mê man như cũ.

Hắn ta hơi nghi ngờ hỏi: "Cửu đệ, lão hồ ly sao vậy?"

Vừa rồi lúc hắn ta và Ngũ ca hạ thủ đã khống chế lực đạo, nhưng hắn ta vẫn không yên tâm, nhỡ đâu xuống tay quá nặng tiễn lão quỷ này về tây thiên luôn rồi.

"Lục ca, huynh đừng lo lắng, ta đã nghĩ ra biện pháp thu thập lão hồ ly này rồi." Mặc Cửu Diệp giải thích.

Lục ca nghe vậy, dường như những lo lắng tích tụ trong lòng nháy mắt tan đi hơn một nửa.

Mặc dù hắn ta và Cửu đệ nhiều năm không gặp, nhưng thông qua tiếp xúc trong khoảng thời gian này, hắn ta phát hiện, Cửu đệ đã không còn là tên tiểu tử trước kia nữa.

Có thể là do biến cố gia đình trong những năm này, Cửu đệ đã trở nên thành thục hơn, ngay cả trí tuệ cũng vượt trội hơn những huynh đệ khác.

Vì vậy, chỉ cần Cửu đệ nói, hắn ta sẽ tin tưởng vô điều kiện.

"Được, ta sẽ tìm một chỗ yên tĩnh."

Cuộc đối thoại của hai huynh đệ không thoát khỏi lỗ tai của Ngũ ca.

Mặc dù hắn ta không nói chen vào, nhưng trong lòng cũng có cùng suy nghĩ với Lục đệ, Cửu đệ nói nghĩ ra biện pháp, thì nhất định sẽ không có bất cứ sai lầm nào.

Ba huynh đệ đánh xe ngựa tới một chỗ vừa kín đáo vừa bằng phẳng trong rừng, Lục ca siết dây cương.

"Cửu đệ, ta thấy nơi này cũng được."

Kỳ thực Mặc Cửu Diệp cũng không quá lo lắng, chẳng qua là nghĩ đến thân phận ba huynh đệ bọn họ tương đối đặc thù, lại mang thêm một Tư Manh tiên sinh, cho nên hắn muốn cố gắng tránh khỏi phiền toái không cần thiết.

Hắn mở cửa buồng xe kiểm tra một lượt.

"Lục ca, chỗ này không tệ, ở đây đi."

Việc này không nên chậm trễ, hắn định nhân lúc Tư Manh tiên sinh chưa tỉnh lại để lấy m.á.u đầu tim của hắn ta.

"Lục ca, huynh ở bên ngoài canh gác giúp chúng ta, nếu gặp nguy hiểm sẽ kịp thời ứng phó, Ngũ ca, huynh lên xe hỗ trợ ta."

Ngũ ca cùng Lục ca trịnh trọng gật đầu một cái, tất cả đều thực hiện nhiệm vụ của mình.

Ngũ ca tiến vào buồng xe, không kịp đợi hỏi: "Cửu đệ, cần Ngũ ca làm gì?"

Mặc Cửu Diệp không lập tức giải thích, mà lấy ra hai con d.a.o giải phẫu thê tử đưa cho hắn.

"Ngũ ca, huynh cởi áo lão quỷ này xuống."

Ngũ ca không biết rốt cuộc là Cửu đệ muốn làm gì, nhưng mà, hắn ta chỉ ngẩn người trong một cái chớp mắt, lập tức bắt đầu động thủ.

Tuy rằng bỏ qua bước khử trùng, nhưng yêu cầu về ánh sáng để làm phẫu thuật là cực cao, dẫu sao vẫn chưa tới lúc để kết thúc sinh mạng của Tư Manh tiên sinh.

Mặc Cửu Diệp trầm tư một lát, bất đắc dĩ từ trong túi lấy ra một cái đèn pin nhỏ nhắn nhưng rất sáng, còn lấy ra một cái bình sứ nhỏ màu trắng.

Ngoài ra, nghĩ đến trong m.á.u Tư Manh tiên sinh có chứa kịch độc, hắn cũng không thể mang tánh mạng của huynh đệ mình ra làm trò đùa.

Mặc Cửu Diệp lại lấy cho bản thân và Ngũ ca mỗi người một bộ găng tay cao su y tế.

Ngũ ca thấy hắn lấy ra nhiều món kỳ quái như vậy, hắn ta thấy vừa kinh ngạc vừa thắc mắc.

"Cửu đệ, những thứ này là gì?"

Mặc Cửu Diệp đã nghĩ đến việc mình lấy những thứ này ra trước mặt các vị huynh trưởng, nhất định sẽ bị thắc mắc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.