Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 812



Vì vậy hắn bình tĩnh nói: "Những thứ này đều là người phương Tây đưa cho ta, ban đầu còn cảm thấy không có ích gì, là do đệ muội của huynh cẩn thận, lo lắng chúng ta sẽ cần đến trên đường, kiên quyết nhét vào trong túi của ta."

Nói tới người Tây phương, quả thật Ngũ ca tin tưởng không chút nghi ngờ.

Không nói tới cái khác, chỉ xét tới thủy tinh để xây phòng trong nhà, hắn ta nghe Bát đệ nói, đây là do hai phu thê Cửu đệ mua từ chỗ người phương Tây.

Thứ đặc biệt như thủy tinh mà người phương Tây cũng có thể chế tạo được, huống hồ những vật nhỏ như này!

Mặc Cửu Diệp không hề biết suy nghĩ trong lòng của Ngũ ca, hắn cũng biết mình giải thích quá qua loa, nhưng dù sao có cớ vẫn tốt hơn.

Lúc này, hắn đang tập trung toàn bộ tinh thần.

Hắn cầm d.a.o không chuyên nghiệp như Hách Tri Nhiễm, đặc biệt là hắn không thể làm tổn hại đến tánh mạng của Tư Manh tiên sinh, vì vậy, hiện tại hắn vô cùng khẩn trương.

Hắn cố gắng nhớ lại dáng vẻ lúc thê tử phẫu thuật cho người khác, tìm được đúng vị trí, d.a.o giải phẫu sắc bén rất nhanh liền cắt lên da thịt Tư Manh tiên sinh.

Ngũ ca nhìn động tác của Cửu đệ, trong lòng cũng thay hắn đổ mồ hôi hột.

Tuy rằng Mặc Cửu Diệp hiểu được một vài nguyên lý cơ bản, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên ra tay, tất nhiên thao tác sẽ hơi vụng về.

May mắn thay hết thảy đều tiến hành theo đúng kế hoạch, không xuất hiện bất cứ sai lệch gì.

Ngũ ca ở một bên chăm chú nhìn Mặc Cửu Diệp làm việc, chợt nghe hắn vội vàng nói: "Ngũ ca, chuẩn bị lấy máu."

Mặc Cửu Diệp đã nhanh chóng nhắm đúng động mạch chủ giữa tim Tư Manh tiên sinh, nơi đó chính là vị trí của m.á.u đầu tim. Ngũ ca vội vàng đưa bình sứ vào vị trí thích hợp, mở nắp bình ra.

Để phòng ngừa m.á.u độc văng tung tóe, thao tác của Mặc Cửu Diệp trở nên hết sức nhẹ nhàng.

Hắn dùng cái nhíp nhẹ nhàng cố định mạch máu, sau đó kéo một đoạn nhắm ngay miệng chai.

Lần nữa giơ tay cứa xuống, m.á.u đầu tim của Tư Manh tiên sinh thuận lợi chảy vào bên trong bình sứ.

Mặc Cửu Diệp làm việc ổn thỏa, m.á.u độc cũng không có dấu hiệu văng tung tóe, đây cũng là điều khiến mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Máu đen chậm rãi chảy ra, Ngũ ca lấy được gần nửa chai, màu m.á.u mới dần dần lui về bình thường.

Bởi vì Mặc Cửu Diệp đã đọc được chuyện này ở trong sách, cho nên không cảm thấy chấn động lắm.

Nhưng mà Ngũ ca lại không như vậy, hơn nửa chai m.á.u tim màu đen, hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của hắn ta.

"Cửu đệ, đây là gì?"

Lục ca canh gác ở ngoài xe nghe được hai huynh đệ nói chuyện, cũng tò mò tình huống bên trong.

Nếu không phải hắn ta phải tiếp tục giữ vững cương vị không dám lơ là thì hắn ta đã vào trong để hóng chuyện rồi.

Lấy m.á.u đầu tim của Tư Manh tiên sinh để hóa giải nguy cơ trước mắt, nhất định Mặc Cửu Diệp phải giải thích rõ chuyện này cùng hai vị huynh trưởng.

Vì vậy, hắn vừa động thủ vá lại vết thương giúp Tư Manh tiên sinh, vừa thuật lại những chuyện mình biết một lượt.

Hai huynh đệ nghe Cửu đệ giải thích, lập tức thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng thấy sợ hãi.

Nếu không phải lúc nãy Cửu đệ phản ứng mau lẹ, Tư Manh tiên sinh thật sự thúc giục bản mệnh cổ tự sát, sau đó sẽ nổ m.á.u độc trong tim, đến lúc đó đừng nói là cứu phụ thân huynh trưởng, ngay cả ba huynh đệ bọn họ cũng phải chôn theo.

Không ngờ rằng kiến thức Cửu đệ lại rộng rãi như vậy, còn hiểu được những thứ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.