Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 866



Mặc Cửu Diệp thấy hắn quay trở lại, dò hỏi: "Lục ca, tình hình sao rồi?"

"Hoàn toàn không có vấn đề, lúc đi lên chỉ cần thi triển khinh công là được, vẫn là chỗ lúc nãy trước khi chúng ta tiến vào đây."

Lần này, mấy huynh đệ bọn họ trong lòng đều tin tưởng, lập tức định đưa phụ thân rời khỏi nơi này.

Cùng lúc đó, Lục ca cũng đến gần Mặc Cửu Diệp.

"Cửu đệ, giao phụ thân cho ta, ta vừa mới lên một lần, có kinh nghiệm nên sẽ dễ dàng hơn một chút."

Mặc Cửu Diệp không từ chối, khinh công của Lục ca cũng không thua kém gì chính mình, hơn nữa, hắn còn có những chuyện khác phải xử lý.

Nhìn thấy ba huynh trưởng dùng khinh công để đưa phụ thân lên, Mặc Cửu Diệp chỉnh lại vạt áo, sau đó vận sức cùng lên theo. Trước khi rời khỏi, hắn tiện tay cầm tất cả những viên dạ minh châu trong lăng mộ.

Đây là thói quen mà hắn đã học được từ phu nhân của mình, khi gặp được bảo bối, đặc biệt là của kẻ thù, tuyệt đối không được phép để lại.

Tuy rằng Mặc Cửu Diệp không có không gian như phu nhân của mình, nhưng có thể lấy đi mấy viên dạ minh châu cũng không thành vấn đề.

Những viên dạ minh châu dù được bao bọc lại nhưng ánh sáng của chúng cũng không thể như vậy mà bị ngăn chặn hoàn toàn.

Mặc dù bên trong lăng mộ khá tối, nhưng không hề ảnh hưởng đến tầm nhìn của Mặc Cửu Diệp.

Hắn lại liếc nhìn xung quanh một vòng, cũng tiện tay lấy luôn số vàng bạc lớn rải xung quanh ngôi mộ. Sau khi lấy sạch sẽ, hắn thả xuống một mồi lửa.

Ngọn lửa nhanh chóng lớn dần, nuốt hết mọi thứ như một con quái vật. Mặc Cửu Diệp đồng thời nhanh chóng rời khỏi. Không cần phải nói, đây chính là nơi mà Tư Manh lão hồ ly quan tâm nhất, hắn nhất định phải hủy bỏ, để cho đến c.h.ế.t lão ta cũng không thể nhắm mắt.

Khi Mặc Cửu Diệp xuất hiện trở lại trên mặt đất, mấy vị huynh trưởng đã nhanh chóng đặt phụ thân ổn định trên mặt đất.

Thông qua ánh sáng của dạ minh châu, vẫn có thể thấy được, phụ thân vẫn duy trì tư thế quỳ gối.

Đồng thời, tay phải của phụ thân vẫn tiếp tục lặp lại động tác lấy và đốt giấy tiền vàng mã.

Cách duy nhất để thay đổi tình trạng này là loại bỏ chất độc cổ trùng khỏi người phụ thân.

Hiện tại tình trạng cơ thể phụ thân yếu như vậy, muốn thành công loại bỏ chất độc cổ trùng trong người, Mặc Cửu Diệp cũng không hoàn toàn chắc chắn loại bỏ được hay không.

Nhưng nếu không giải độc, phụ thân hắn vẫn tiếp tục hành động như vậy sẽ không ổn.

Lục ca đã tận mắt chứng kiến Mặc Cửu Diệp loại bỏ độc cổ trùng trên người Đại ca và Nhị ca, tin tưởng rằng Cửu đệ nhất định có thể thành công loại bỏ độc cổ trùng dược trên người phụ thân mình.

"Cửu đệ, có phải nên giải độc cổ trùng cho phụ thân trước không?"

Mặc Cửu Diệp vẫn luôn do dự, dù sao hắn cũng không hoàn toàn chắc chắn, nhưng hắn cũng không muốn nhìn thấy phụ thân tự hủy hoại bản thân mình như thế này.

Hắn không có trả lời Lục ca, mà nói: "Trước tiên chúng ta đưa phụ thân trở về hang động, thuận tiện xem tình hình của Tam ca và những người khác, ở đây có rất nhiều dã thú, đặc biệt là vào ban đêm, và bầy sói có thể ra ngoài tìm thức ăn bất cứ lúc nào.

Tam ca và những người khác di chuyển khó khăn nên nếu gặp nguy hiểm thì sẽ mất nhiều hơn được."

Mấy huynh đệ ngầm hiểu ý gật đầu đồng tình, nhanh chóng bế Mặc Kình lên và vội vã đi về phía hang động. Khi còn cách hang động gần hai dặm, mấy huynh đệ nghe thấy tiếng của bầy sói. "Không được, ở chỗ Tam ca đang gặp nguy hiểm."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.