Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 879



Nhị ca lúc này cũng không để ý tới lời dặn dò của Cửu đệ, cái gì mà Cửu đệ muội điều chế thuốc giải? Hiện giờ huynh ấy chỉ muốn biết liệu phụ thân còn sống hay không.

Hách Tri Nhiễm có thể hiểu được tâm tình của mấy vị huynh trưởng này, dù là ai đi nữa, khi người thân gặp nguy hiểm cũng không thể giữ được bình tĩnh, như vậy há chẳng phải họ là một người máy không có cảm xúc sao?

"Ta đang điều chế thuốc giải độc, nếu chế thuốc thành công thì có thể chữa khỏi bệnh cho cơ thể của phụ thân.”

Hách Tri Nhiễm không dám nói quá chắc chắn, dù sao thì ứng dụng mua sắm Taobao cũng không có loại huyết thanh đó để mua, lỡ như nhà sưu tập nhỏ ở đó cũng không mua nó ở đó, thì há chẳng phải mang lại cho mọi người hy vọng vô ích sao?

Mấy huynh đệ tuy không hiểu về y học nhưng từ tình trạng yếu ớt có thể thấy được tình trạng cơ thể của phụ thân quả thực không mấy lạc quan.

Cửu đệ muội tuy không có nói nhất định chữa khỏi bệnh cho phụ thân, nhưng họ đều biết nàng cũng đang cố gắng hết sức để tìm ra biện pháp.

Đại ca bước lên bước đầu tiên và cúi đầu thật sâu trước Hách Tri Nhiễm.

"Vất vả cho Cửu đệ muội rồi."

Các sư huynh trưởng khác nhìn thấy vậy cũng bắt chước Đại ca và chân thành hướng về Hách Tri Nhiễm mà hành lễ.

"Vất vả cho Cửu đệ muội rồi..."

Đồng thời, các huynh đệ Mặc gia đều cảm thấy áy náy trong lòng giống như Mặc Cửu Diệp.

Bây giờ Cửu đệ muội đang mang thai, mang theo niềm hy vọng của Mặc gia, vả lại nhìn dáng vẻ như sắp sinh rồi.

Người ta thân thể nặng nề như vậy mà lại đi xa như vậy tới Tây Vực giúp đỡ, Cửu đệ cưới được một nàng dâu chính nghĩa như thế là một điều may mắn cho cả nhà Mặc gia.

Bị nhiều huynh trưởng anh hùng bái tạ như vậy Hách Tri Nhiễm cũng có chút xấu hổ.

Nàng xua tay.

"Chúng ta đều là một gia đình, cứu mạng phụ thân là việc ta nên làm. Các vị sư huynh, xin đừng khách khí như vậy.

Hơn nữa, nếu ta đang nghiên cứu chế thuốc giải mà bị quấy rầy, mọi nỗ lực của ta đều sẽ uổng phí, vì vậy, làm phiền các vị sư huynh ở đây canh chừng cho thật tốt."

Hách Tri Nhiễm một lát còn phải sớm tiến vào không gian, vì vậy phải đem điều lợi và hại nói rõ ràng trước, nếu không, sẽ rất tệ nếu các vị sư huynh sốt sắng chịu không nổi sẽ lại gõ cửa.

Dù nàng không nói trắng ra là không muốn các sư huynh làm phiền nhưng lời nói như thế ai nghe đều có thể hiểu được.

"Cửu đệ muội đừng yên tâm. Có các huynh đệ ở đây, đừng nói có người quấy rầy, bảo đảm ngay cả một con ruồi cũng sẽ không bay qua được." Bát ca vỗ n.g.ự.c bảo đảm.

Lúc này Bát ca còn có chút áy náy, khi nhìn thấy Cửu đệ liền phát hiện mình bị Cửu đệ và Cửu đệ muội lừa gạt đến Tây Vực.

May mắn thay, Cửu đệ muội có xương cốt khỏe khoắn, không bị ảnh hưởng tới thai nhi dù hành trình gian nan mệt mỏi. Nếu không, hắn ta sẽ trở thành tội đồ lớn nhất của Mặc gia. Bây giờ Cửu đệ muội đã lên tiếng, không ai được phép đến gần xe ngựa, ngay cả Mặc Sơ Hàn đã không ngủ trong ba ngày ba đêm, cũng phải ra sức bảo vệ nơi này thật tốt.

Nhìn vẻ mặt ngu ngơ của Bát ca, Hách Tri Nhiễm liền nén nụ cười trên mặt.

"Được rồi, có huynh trưởng trông chừng ngươi, ta đã có thể bình tĩnh nghiên cứu thuốc giải rồi." Mặc Cửu Diệp đóng cửa xe lại. Cùng lúc đó, ý thức của Hách Tri Nhiễm tiến vào không gian để kiểm tra. Đã hai giờ trôi qua kể từ khi nàng liên lạc với nhà sưu tập nhỏ, định kiểm tra điện thoại của mình xem có tin vui gì không. Nàng vừa bật điện thoại lên, liền nhận được tin nhắn được gửi từ nhà sưu tập nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.