Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 949



Chẳng những như vậy, sau khi l.ự.u đ.ạ.n nổ mạnh, còn sẽ b.ắ.n ra vô số tiểu thiết châu, những thiết châu đó mượn lực lượng nổ mạnh đẩy ra, có thể còn sắc bén hơn đao kiếm.

Tứ ca nhắc nhở, với Mặc Cửu Diệp mà nói quả thật chính là một ý nghĩ sáng lập hoàn toàn mới.

Chỉ là, trước mắt công tác chế tác b.o.m cũng không mượn tay người khác, toàn bộ là huynh đệ nhà mình tự tay làm lấy.

Các huynh đệ nhà mình giơ đao múa kiếm tuyệt đối không ở lời nói, đầu óc ngũ ca tốt lại cẩn thận, cầm phối phương nghiên cứu chế tạo hỏa dược cũng không thành vấn đề, mọi người cùng nhau học tập chế tác ống trúc b.o.m cũng không phải việc gì khó, chỉ là chuyện rèn sắt này, thật đúng là khó khăn.

Không hề nghi ngờ, muốn bọc sắt ở bên ngoài ống trúc, nhất định phải có thợ rèn hỗ trợ.

Thấy Mặc Cửu Diệp chậm chạp không đáp lại, Mặc Kình hỏi: "Cửu Diệp, con cảm thấy tứ ca con nói không có đạo lý?"

"Không phải phụ thân, đề nghị của tứ ca rất tốt, chỉ là thêm lớp sắt bên ngoài b.o.m này, phải có thủ công biết rèn sắt, trước mắt chúng ta chế tác b.o.m người biết đến càng ít càng tốt."

Với Mặc Cửu Diệp mà nói, chuyện chế tác b.o.m không phải là nhỏ, Mặc gia vốn là ở trên nơi đầu sóng ngọn gió, một khi bị người tiết lộ việc này ra ngoài, chắc chắn rước lấy phiền toái không nhỏ.

Hắn tình nguyện khoảng cách uy lực ném b.o.m nhỏ một ít, cũng không muốn có bất kì nguy hiểm gì tồn tại.

Điểm này, Mặc Kình nghĩ đến lâu dài hơn hắn một ít.

"Tuy nói hiện giờ chế tác b.o.m đều là các huynh đệ con làm, có thể sau này những b.o.m đó là phải phân phát đến trong tay những binh lính kia, con cảm thấy ở không lâu về sau b.o.m sẽ là bí mật sao?"

Điểm này Mặc Cửu Diệp xác thật không lo lắng, Mặc gia nuôi quân tự nhiên là muốn dưỡng người trung thành, giao b.o.m ở trong tay bọn họ mới có thể yên tâm.

Nguyên nhân hắn cẩn thận đơn giản chính là không muốn tiết lộ phương pháp chế tác b.o.m ra ngoài.

Như vậy, mặc dù là tương lai nhà mình dưỡng tư binh xuất hiện phản đồ, nhiều lắm hắn ta sẽ mang đi mấy thành phẩm bom, như vậy với uy h.i.ế.p Mặc gia sẽ giảm bớt tiết lộ phối phương rất nhiều.

Nhưng, nghĩ đến có thể chế tạo b.o.m ném ra khoảng cách xa hơn, hơn nữa ý tứ của phụ thân cũng rất rõ ràng, chính là muốn tìm người biết rèn sắt đáng tin cậy tới chế tác lớp sắt bọc ở bên ngoài ống trúc.

"Phụ thân, việc này nhắc đến phương pháp chế tác bom, nếu Đào Nhiên bọn họ có người có thể đảm nhiệm, cái này hoàn toàn không có vấn đề, dù sao trình độ trung thành của bọn họ với Mặc gia ta không thể nghi ngờ, nếu đổi là người ngoài, ta tình nguyện b.o.m của chúng ta ném ra khoảng cách ngắn còn hơn."

Ở trong lòng Mặc Cửu Diệp, cho dù là Hồ Thông, hắn đều không tín nhiệm hoàn toàn.

Mặc kình từ sau khi trở lại Mặc gia đã phát hiện Cửu Nhi tử này của mình không bình thường, hắn chẳng những võ công cao cường, hơn nữa tâm tư kín đáo.

"Chuyện con lo lắng không phải không có lý, một đám người Đào Nhiên bọn họ là một tay ta bồi dưỡng, với cách làm người của bọn họ ta lại hiểu biết, hiện giờ Mặc gia đã bị lưu đày đến tận đây, bọn họ nghĩa vô phản cố đi theo, trình độ trung thành tự không cần lo lắng."

"Phụ thân, ý của ngài là, trong bọn họ có người biết rèn sắt?" Mặc Cửu Diệp nghe hiểu ý tứ của phụ thân.

"Nếu ta nhớ không sai, năm đó Lâm Hồng chính là ta cứu được ở một trấn nhỏ cách Tây Cảnh không xa. Khi đó hắn ta ở cửa hàng thợ rèn làm học đồ, bởi vì ăn vụng một cái màn thầu nhà lão bản, ở đầu đường bị đánh đến c.h.ế.t khiếp, lúc ấy ta thấy hắn ta đáng thương, đã ra tay cứu hắn ta, không bằng gọi hắn ta tới hỏi một chút, ta cảm thấy hẳn là không có vấn đề gì."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.