Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 962



Chuyện cổ trùng đã sắp xếp, hai phu thê đều tính để tiểu bạch ở không gian nghỉ ngơi một ngày lại rời đi.

Huống hồ bọn họ cũng phát hiện, tiểu bạch và Phan Đoàn Nhi tuy là hai giống loài nhưng hai tiểu gia hỏa ở trong không gian trong bất tri bất giác đã thành lập hữu nghị sâu đậm.

Tuy lúc chúng nó ở bên nhau nhìn thường xuyên đùa giỡn ai cũng đều không phục ai, nhưng thời gian lâu rồi không nhìn thấy sẽ nhớ lẫn nhau.

Tỷ như hiện tại, Mặc Cửu Diệp vừa mới thử cột hộp vào trên đùi tiểu bạch, vật nhỏ đã vẫy cánh chạy đi tìm Phan Đoàn Nhi chơi đùa.

Tiểu bạch dừng ở đỉnh đầu Phan Đoàn Nhi, còn thường sẽ mổ lông trên đỉnh đầu của nó.

Phan Đoàn Nhi lại phát ra vài tiếng kêu mị mị, ngay sau đó duỗi tay vỗ.

Tiểu bạch bay lên chạy trốn, Phan Đoàn Nhi bước chân ngắn nhỏ đuổi theo, hai tiểu gia hỏa ngươi chạy ta đuổi, ở trong mắt hai phu thê miễn bàn có bao nhiêu hài hòa.

Hiện tại thời gian còn sớm, Mặc Cửu Diệp tính tiếp tục đi trong thành tìm kiếm Đường Minh Duệ.

Hắn vội vã đi tìm Đường Minh Duệ, cũng không phải hoàn toàn là bởi vì chuyện buôn bán châu báu, mà là dưa hấu trong nhà đã lục tục chín, tới thời kỳ tốt nhất để hái.

Mấy ngày trước, Đường Minh Duệ buôn bán dưa gang rất tốt, sáng tạo vạn lượng bạc trắng thu vào cho chính hắn ta và Mặc gia.

Hắn ta hẳn là rõ ràng mấy ngày nay là mùa dưa hấu Mặc gia chín, lấy tính tình của Đường Minh Duệ, đã sớm nên dẫn người lại đây chuyển hàng.

Mặc Cửu Diệp đợi hai ngày, cũng chưa thấy Đường Minh Duệ có bất kì động tĩnh gì.

Nếu đổi là lúc trước, loại buôn bán có thể kiếm tiền này, mặc dù là chính Đường Minh Duệ bận đến thoát không thân, cũng sẽ phái người lại đây chuyển hàng. Kết quả lần này cực kỳ khác thường, chẳng những bản thân hắn ta không tự mình lại đây, thuộc hạ của hắn ta cũng không tới.

Xuất phát từ quan tâm với bằng hữu, Mặc Cửu Diệp cũng cảm thấy cần phải đi chỗ hắn nhìn một cái.

Hắn vừa mới vào Doãn Thành, đã nhìn thấy bát ca mang theo một đám người, trong đó có quan sai, còn có một nam nhân trung niên bị trói gô, đoàn người nhanh chóng đi đến một ngõ nhỏ.

Bát ca là bộ đầu nha môn, dẫn người phá án hết sức bình thường, chỉ là, nam nhân trung niên bị nhóm quan sai áp Mặc Cửu Diệp nhìn hơi quen mắt.

Hắn cẩn thận nhớ lại, nháy mắt nhớ được người kia là ai.

Chính là thủ hạ nhị gia ngày đó được Kim lão bản thuê kia.

Lẽ ra một đám côn đồ phạm tội thì rất bình thường, chỉ là Mặc Cửu Diệp nhìn vẻ mặt của bát ca cũng không lạnh nhạt như lúc trước như vậy, theo bản năng hắn cho rằng chuyện này hoặc nhiều hoặc ít có thể sẽ có quan hệ với Mặc gia hắn, cũng hoặc là liên lụy đến người nào đó có quan hệ với Mặc gia.

Nghĩ đến đây, Mặc Cửu Diệp đi nhanh lên.

Lúc này, một người quan sai đang dùng lực gõ vào cửa phòng một hộ bá tánh.

"Quan sai phá án, mau mở cửa..."

Mặc Cửu Diệp đi qua: "Bát ca, đã xảy ra chuyện gì?"

Mặc Sơ Hàn thấy là huynh đệ nhà mình, nhíu mày nói nhỏ: "Đường huynh đệ đã xảy ra chuyện."

Nghe được bát ca nói như vậy, trong lòng Mặc Cửu Diệp lập tức có loại dự cảm không ổn.

"Xảy ra mạng người sao?"

Bát ca gật đầu: "Ừ, sáng nay Kim lão bản bị người g.i.ế.c chết."

Tuy bát ca không nói rõ ràng, Mặc Cửu Diệp cũng có thể nghe ra đại khái từ trong đó. 

Kim lão bản đã chết, Đường huynh đệ xảy ra chuyện, quan sai lại dẫn tên côn đồ kia đi bắt người, không ngoài chính là bởi vì Đường Minh Duệ bán thỏ cay kết thù với Kim lão bản, sau đó thuê người đi g.i.ế.c ông ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.