Lưu Hương

Chương 19: 19: Dạy Bạn 99 Cách Yêu




« Có điều...!» Dịch Bạch Đường suy nghĩ một chút: « Anh định thử như thế nào? »
Thương Hoài Nghiên còn tưởng rằng đối phương sẽ hỏi « Hai người đàn ông làm sao có thể thử cùng nhau »...!Trong lòng Thương Hoài Nghiên nhất thời cảm thấy phức tạp, nghĩ thầm, người đàn ông này có vẻ như khác với tất cả mọi người, mỗi lần ra bài đều khác với dự định của y, khiến cho y hơi hoang mang.
Dịch Bạch Đường hiểu lầm sự im lặng của Thương Hoài Nghiên.
Hắn suy nghĩ, sau đó quay người đi vào trong nhà, chỉ trong chốc lát đã đi ra, trên tay cầm một quyển sách, nghiêm túc đặt giữa hai người: « Được rồi, chúng ta cùng nhau nghiên cứu cái này đi! »
Thương Hoài Nghiên: "?"
Y cúi đầu liếc mắt nhìn trang bìa, nhìn thấy trên mặt là dòng chữ sắc màu rực rỡ, tiêu đề dùng kiểu chữ đại triện 【DẠY BẠN 99 CÁCH YÊU】
Lúc cái tiêu đề này đập vào mắt, Thương Hoài Nghiên rất xem thường, thầm nghĩ, cũng chỉ là một bản tích góp lại của nhiều tác giả được xuất bản ra mà thôi, làm sao có thể phong phú bằng sự từng trải và kiến thức phong phú, rộng rãi của bản thân! Lời này đã đến bên mép Thương Hoài Nghiên nhưng khi nhìn đến Dịch Bạch Đường ngồi bên cạnh mình y lại hậu tri hậu giác nghĩ: Khoan đã, nếu như vậy sẽ khiến cho đối phương cảm thấy kinh nghiệm của mình tăng vọt quá nhanh, đối phương nhất định sẽ đề cao cảnh giác, nhất định sẽ khiến cho đối phương nghĩ mình là một tên công tử nhà giàu không chung thuỷ?
Nghĩ như vậy, Thương Hoài Nghiên lập tức cắn vào đầu lưỡi, đem những lời vốn định nói ra nuốt trở lại.
Cũng đúng lúc này, Dịch Bạch Đường đã ngồi xuống, mở sách ra, đầu tiên là đọc lời tựa, chỉ thấy viết: «...!giống như mở ra một cánh cửa mới của thế giới, bầu trời giống như được gột rửa hoàn toàn, cỏ cây ngát hương, bạn mới tỉnh lại từ trong giấc mộng, nhớ lại cảnh tượng trong mơ, nhận ra rằng, bất kể là trong giấc mơ hay hiện tại tỉnh táo, bạn đều có thể nhớ lại người thuộc về mình.

»
Dịch Bạch Đường đọc một đoạn ngắn này.
Vừa đọc vừa nhìn về phía Thương Hoài Nghiên, cân nhắc.
Bầu trời giống như được gột rửa hoàn toàn, cỏ cây ngát hương gì đó hắn chưa bao giờ cảm nhận được, ngược lại, mỗi lần hắn nấu ra được một món ăn khiến cho bản thân hài lòng thì lập tức cảm thấy thế giới cũng trở nên tốt đẹp hơn.

Ồ, vậy từ lời nói này mà suy ra thì hắn đúng là rất yêu thích nấu ăn.
Dịch Bạch Đường tiếp tục đọc sách, liếc mắt nhìn thấy từ ngữ mấu chốt trong phần mục lục: « Có liên quan đến ái tình cùng hữu tình.

»
Tinh thần hắn lập tức rung lên, cảm thấy phần này chính là siêu cấp thích hợp với bản thân và Thương Hoài Nghiên, vội vã lật đến trang sách kia, đọc được: « Ái tình vốn dĩ vô cùng phong phú, trong đó, có một loại là do hữu tình chuyển thành.

Bên trong tình cảm thân mật, có rất nhiều người không phân biệt được thế nào là ái tình, thế nào là hữu tình ; mà nếu như muốn phân biệt hai điều này thật ra lại vô cùng đơn giản, bởi lẽ, đối với ái tình, chỉ cần một hành động cũng đủ để bạn nhận ra được sự khác biệt.


»
Tinh thần trong đầu Dịch Bạch Đường quả thật giống như một chiếc bóng đền tròn đang phát sáng, ánh mắt của hắn lấp lánh, đọc thật kĩ: « Bạn cầm lấy tay người ấy.

»
Dịch Bạch Đường hành động chính xác, nắm lấy tay Thương Hoài Nghiên!
Thương Hoài Nghiêm cảm thấy hơi bối rối.
« Bạn có cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp của người ấy không? »
Dịch Bạch Đường âm thầm cảm nhận một chút, lại dùng tay mình ấn lên lòng bàn tay của đối phương, ừm, tay của mình là ấm áp, còn tay của đối phương lại lành lạnh.
Điều này nói lên cái gì? Chẳng lẽ là mình đối với Thương Hoài Nghiên có cảm giác, còn Thương Hoài Nghiên đối với mình lại không có cảm giác gì?
Suy nghĩ vẫn còn đang loanh quanh trong đầu Dịch Bạch Đường thì hắn lại đột nhiên phát hiện bên phía Thương Hoài Nghiên có biến hóa mới!
Thương Hoài Nghiên phục hồi lại tinh thần, nhảy dựng lên giống như trúng đạn, lòng bàn tay vốn dĩ lành lạnh lại dần nóng lên bằng tốc độ có thể cảm nhận được, còn có chút ẩm ướt.
« Nếu như bạn có thể cảm nhận trái tim qua nhiệt độ của lòng bàn tay, như vậy chứng tỏ bạn cùng người ấy có một loại tình cảm chôn sâu dưới đáy lòng, không có cách nào dùng ngôn từ để diễn tả tình cảm này.

»
Có phải như vậy không?
Dịch Bạch Đường nửa tin nửa ngờ, cảm thấy cái này có chỗ nào đó không đúng.

Mà đây lại giống như cũng chỉ là bước đầu tiên, tiếp theo vẫn còn nội dung khác, hắn tiếp tục đọc thì thấy « 99 cách yêu » đưa ra phương pháp thứ hai: « Bạn ôm chặt lấy người ấy.

»
Dịch Bạch Đường quay người lại ôm lấy Thương Hoài Nghiên.
Thương Hoài Nghiên vừa mới lấy lại tinh thần, còn chưa kịp chỉnh lý lại suy nghĩ của mình, cũng chưa kịp lau đi tầng tầng lớp lớp mồ hôi hột toát ra trong lòng bàn bàn tay đã lại bị hành động tiếp theo của Dịch Bạch Đường dọa cho sợ hãi!
Khoan đã, chờ đã, đây tuyệt đối không phải tình huống nằm trong kế hoạch của y!

Tình huống trong kế hoạch của y chính là – tất cả những chuyện này – người chủ động hẳn phải là y mới đúng?!
Dịch Bạch Đường cũng không biết Thương Hoài Nghiên nghĩ gì.
Hắn ôm lấy cơ thể của Thương Hoài Nghiên, đầu tiên là vỗ vỗ sống lưng Thương Hoài Nghiên...!Ừm, có thể cảm nhận được xương sống lưng thông qua lớp quần áo dày.
Hắn suy nghĩ thêm về những điều được viết trong cuốn sách kia:
"Tai của bạn có thể nghe thấy tiếng tim đập của bản thân."
Hắn phân biệt một chút, dường như có thể nghe thấy.
"Tim của bạn đập càng nhanh thì càng chứng minh được một điều rằng, tình cảm trong lòng bạn vô cùng mãnh liệt; bạn đã không còn cách nào có thể khống chế được suy nghĩ của mình, hooc-môn sinh lý chiếm cứ đầu óc của bạn, ý thức của bạn vẫn chưa rõ ràng mọi thứ, chỉ có thân thể của bạn là thành thật nhất.

Rất nhiều lúc, mọi người bị ý chí của mình lừa gạt, chỉ có thân thể trung thành theo bản năng..."
"..." Dịch Bạch Đường vẫn duy trì tư thế im lặng ôm lấy Thương Hoài Nghiên một lúc lâu.
Hắn không những nghe thấy được tiếng đập của trái tim mình mà còn nghe thấy được cả tiếng trái tim đang đập của Thương Hoài Nghiên.
Theo như logic trong sách thì, tình bạn thuần khiết giữa hắn và Thương Hoài Nghiên đã xảy ra phản ứng hóa học, trở thành tình yêu chớm nở.
Thế nhưng hắn vẫn cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm!
Tuy rằng nắm lấy bàn tay của Thương Hoài Nghiên hắn không cảm thấy khó chịu, cảm giác ôm cũng vừa vặn thích hợp, thế nhưng từ trước đến giờ, tay của hắn vẫn nóng như vậy, hắn cũng vẫn luôn nghe được tiếng đập của trái tim mình, cho nên căn bản là không có cách nào để chứng minh tay của mình vì Thương Hoài Nghiên mà nóng, tim vì Thương Hoài Nghiên mà đập cả!
Quan trọng nhất là, giả như hắn đối với Thương Hoài Nghiên chính là từ tình bạn chuyển thành tình yêu, vậy chẳng lẽ cảm giác yêu đương chính là cảm giác về Thương Hoài Nghiên sao?
Còn cảm giác của Thương Hoài Nghiên đến cùng là cảm giác gì...!Thật sự là hơi đau đầu.
Dịch Bạch Đường một mình suy nghĩ một lúc lâu, cũng không nghĩ ra cách gì thích hợp, không còn cách nào khác đành phải dời lực chú ý lên người mình đang ôm.
Đầu tiên, hắn dùng hai tay đo bả vai của đối phương, ừm, cũng không khác biệt lắm so với mình.
Bàn tay tiếp tục đi xuống, đến phần eo, lại tiếp tục vỗ vỗ.
Rất rắn chắc, cũng rất gầy.
Đến lúc này, hắn cũng không cảm thấy có cảm giác đặc biệt gì, vẫn là cảm giác giống như bình thường đối với Thương Hoài Nghiên.
Hắn không thể không nghĩ đến: Chẳng lẽ mình lại dùng biện pháp cuối cùng kia? Trong sách nói, nếu như hai thí nghiệm trước đó bạn còn chưa thể xác định được, vậy thì chỉ có thể dùng phương pháp án thứ ba.

"Bạn hôn môi người ấy."
« Nếu như bạn dành đủ tình yêu cho người ấy.

»
« Vậy bạn sẽ hiểu được, vào đúng lúc này, trái tim của bạn vì người ấy mà đập.

»
Dịch Bạch Đường thoáng kéo ra khoảng cách giữa mình và Thương Hoài Nghiên.
Đối với những động tác vừa rồi của hắn, Thương Hoài Nghiên vô cùng ngoan ngoãn phối hợp, giống hệt như một em bé ngoan.
Nhất định là vì muốn giúp đỡ mình cảm nhận được cảm giác về tình yêu chân thật.
Dịch Bạch Đường hơi thấy cảm động, quyết định sau này nhất định sẽ làm thêm nhiều đồ ăn ngon cho cây non, che chở thật tốt cho cây non, không đem cây non thành một cây đại thụ che trời thì nhất định không dừng lại!
Tiếp theo đó, hắn hít vào một hơi thật sâu, nhìn khuôn mặt anh tuấn của Thương Hoài Nghiên.
Thương Hoài Nghiên đang nhìn chằm chằm vào Dịch Bạch Đường.
Tiến độ quá nhanh, bước ngoặt quá nhiều, y thật sự không theo kịp tiết tấu!
Ánh mắt của Dịch Bạch Đường cùng đối phương chạm nhau, từ trong đôi mắt mơ hồ của đối phương hắn có thể nhìn thấu một tia mờ mịt cùng vô tội nhẹ nhàng.
Thật giống như đột nhiên có một mảnh lông chim mềm mại chạm nhẹ vào Dịch Bạch Đường.
Dịch Bạch Đường bắt đầu cảm thấy việc thực hiện phương án thứ ba kia cũng không có khó khăn gì, vì vậy, hắn nhìn vào gương mặt của Thương Hoài Nghiên, hơi nghiêng người, nhưng đáng tiếc là còn chưa thật sự chạm vào đối phương thì đã nghe thấy một giọng nói lắp bắp truyền đến từ phía nhà bếp: « Kia, cái kia, các người đang làm gì vậy? »
Dịch Bạch Đường còn chưa kịp quay đầu theo giọng nói đã cảm nhận được chấn động cực lớn của người trong ngực mình, tiếp theo, người trong ngực hắn đột nhiên quay đầu, động tác vô cùng lớn, trực tiếp tránh thoát khỏi hai cánh tay hắn!
"..." Dịch Bạch Đường.
Dịch Bạch Đường cảm thấy không vui tẹo nào, có một cảm giác giống như con vịt đến miệng rồi còn tung cánh bay đi mất.
Như vậy khiến cho hắn không vui cho lắm, theo tiếng nói ngẩng đầu lên, nói với Tôn Lăng bằng giọng điệu lạnh lùng: « Không nhìn thấy sao? Tôi đang cùng anh ta nói chuyện yêu đương.

»
Thương Hoài Nghiên lập tức sặc nước, suýt chút nữa thì không thở nổi!
Tôn Lăng...!Tôn Lăng bình tĩnh « ồ » một tiếng.
Tiếp theo đó, hắn hoảng sợ đến mức chậu bột mì trên tay rơi loảng xoảng xuống mặt đất.
Trong không khí bụi trắng mịt mù, Tôn Lăng chạy trối chết, chỉ còn lại Dịch Bạch Đường cùng Thương Hoài Nghiên hai mắt nhìn nhau.

Thương Hoài Nghiên mơ hồ hơn nửa ngày, hiện tại cuối cùng cũng coi như tỉnh táo lại.
Y tằng hắng một cái, không nói gì cả, đầu tiên tiến đến cầm lấy « Dạy bạn 99 cách yêu » ở trước mặt hai người khép lại, tiếp theo nghiêm túc nói với Dịch Bạch Đường: « Quyển sách này không thích hợp với chúng ta.

»
Dịch Bạch Đường nhìn Thương Hoài Nghiên đầy nghi ngờ.
Cuối cùng cũng coi như tịch thu được cuốn sách, Thương Hoài Nghiên thở ra một hơi, sau đó nói thêm: « Chúng ta thích hợp với những tiêu chuẩn yêu đương cơ bản hơn.

»
Dịch Bạch Đường chờ lời nói tiếp theo của Thương Hoài Nghiên.
Thương Hoài Nghiên im lặng một lúc lâu, cuối cùng cũng coi như vạch ra một lịch trình mà bản thân sau khi trưởng thành đã không còn chơi qua nữa, là một lịch trình yêu đương thuần khiết: « Chúng ta có thể cùng nhau đi xem một bộ phim về tình yêu, trước tiên bồi dưỡng không khí giữa hai người để tạo nên cảm giác quen thuộc.

»
Dịch Bạch Đường cảm thấy lời nói của đối phương rất có đạo lý nên không có bất kì ý kiến gì.
Thương Hoài Nghiên ho khan một tiếng lần thứ hai, bên cạnh đó lại bình tĩnh lấy điện thoại ra, chuẩn bị đặt vé xem phim tối nay.
Nhưng đến khi lấy di động ra rồi, dù bình tĩnh nhưng cũng chưa hẳn là đã tỉnh táo, cho nên Thương Hoài Nghiên cầm điện thoại di động quen thuộc của mình, lăn qua lăn lại để mở khóa bàn phím nhưng ngón tay lại trượt sang một vị trí khác, mãi vẫn không mở được khóa màn hình.
Dịch Bạch Đường ở một bên nhìn thấy cảnh này.
Hắn yên lặng đợi một lần, hai lần, ba lần...!Cuối cùng vẫn không nhịn được, lập tức đưa tay cầm lấy tay của Thương Hoài Nghiên!
Thương Hoài Nghiên lại bị làm cho sợ hết cả hồn!
Trên người lưu lại nhiệt độ thuộc về một người khác vẫn chưa hoàn toàn mất đi thì hơi ấm lại tiếp tục bao phủ y lần thứ hai, nóng lạnh luân phiên khiến cho trên người y lập tức nổi đầy da gà, thậm trí còn run nhè nhẹ.
Dịch Bạch Đường nhận ra bàn tay đang được hắn nắm trong lòng bàn tay đang vô lực vùng vẫy một lúc.
Hơi giống với một chú cá nhỏ đang dùng sức muốn tránh thoát khỏi lòng bàn tay mình.
Nhưng mà, từ khi hắn còn rất nhỏ đã có được bản lĩnh bắt cá không trượt phát nào, hừ, hắn vô cùng vui vẻ nghĩ vậy, cầm lấy bàn tay của Thương Hoài Nghiên, chuẩn xác mở ra mật mã điện thoại đối phương, nói: « Được rồi.

»
Chúng ta tiếp tục đi ~
????BTV: Cái này gọi là học đi đôi với hành phải không?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.