Gần như mọi người thân của Harry đều tập trung ở đây.
Ngoài lần trước Harry kích thích mọi người làm vài vị khách đến ở bệnh thất vài ngày ra thì thật lâu rồi bệnh thất không náo nhiệt thế này.
Đám người Snape khẩn trương ở ngoài cửa bệnh thất.
Kỳ sinh sản của Harry muộn hơn rất nhiều so với dự đoán của họ, vốn đầu tháng tư cậu nên sinh rồi, hiện tại lại kéo dài tới giữa tháng năm.
Có điều đối mặt với tình huống này, bà Pomfrey an ủi đây cũng không phải là không có lợi.
Đứa nhỏ có thể ở thêm trong cơ thể Harry một ngày thì pháp lực của đứa nhỏ càng nhiều, xương cốt lại càng chắc, mà trong vài năm sau khi sinh ra có thể ổn định pháp lực.
Tuy vì đứa nhỏ sinh ra muộn hơn một tháng, chắc chắn Harry sẽ chịu chút khổ, nhưng cơ bản mà nói sẽ không quá nghiêm trọng.
Đương nhiên, những lời cuối cùng bị Snape cười nhạo.
Đối với anh mà nói, dù thế nào cũng là chuyện cực kỳ nguy hiểm!
Vừa lúc nãy thôi, anh vẫn cùng Harry đi dạo – dù hiện tại thân mình Harry đã rất nặng nề, nhưng Harry vẫn không từ bỏ thói quen đi dạo mỗi ngày – đang đi thì Harry chợt nắm tay anh, nói với anh rằng có lẽ đứa trẻ muốn ra đời.
Anh lập tức chấn động, rồi ôm Harry chạy tới bệnh thất.
Dọc theo đường đi, Harry thở dốc, sắc mặt dần đau đớn, tay nắm chặt cánh tay anh, quá trình thay đổi kia rất nhanh, làm anh biết được đau đớn của Harry đang tăng rất nhiều.
Mà bà Pomfrey lại nói cho anh rằng Harry sẽ không sao.
Con mẹ nó không sao, anh tận mắt thấy vẻ mặt Harry không ổn.
Bản thân Harry là người có thể chịu khổ, dù bị thương Harry vẫn không hé răng, ở thời không ngàn năm trước, ngài Slytherin tự mình bồi dưỡng năng lực thực hành pháp thuật hắc ám của Harry cũng không thấy Harry kêu đau, trừ một tháng đầu nằm bất động mặt ủ mày ê thì những ngày tiếp theo dù đau cỡ nào Harry cũng sẽ chịu đựng.
Đã thật lâu rồi anh chưa thấy dáng vẻ này của Harry.
Vì quá lo lắng, nên đối với anh mà nói, những lời an ủi trước đó của bà Pomfrey đều buồn cười.
“Severus, đừng lo, Harry không sao.” Dumbledore tận mắt thấy Snape bị bà Pomfrey đuổi ra, đối với trình độ hung dữ của bà Pomfrey cụ cũng chỉ có thể sờ sờ mũi mà không dám phản đối.
Dù bà Pomfrey am hiểu thuật chữa trị nhưng không có nghĩa là bà không sử dụng kỹ năng khác, cụ dám nói, nếu chọc giận bà Pomfrey, dù là hiệu trưởng đương nhiệm, bà Pomfrey cũng sẽ chăm sóc chu đáo.
“Câm miệng!” Đương nhiên anh biết Harry không sao, nhưng vừa nghĩ Harry chịu đau, anh liền không khỏi đau lòng.
Cơ thể Harry quá gầy, dù huấn luyện Quidditch hàng năm khiến cậu khỏe hơn nhưng với cơ thể gầy như thế mà sinh đứa nhỏ, vẫn làm người ta khó có thể yên tâm.
“Đều là tên chết tiệt mày mới làm Harry chịu khổ!” Kẻ thù gặp nhau đỏ mắt, lúc trước khi đám người Harry trở về Sirius vừa lúc rời khỏi nước Anh tới nước Pháp tìm Harry, nhưng không ngờ tháng tám chú vừa đi, tháng chín Harry đã xuất hiện.
Vì chú là contrai độc nhất lại lặng lẽ đi, ai cũng không thể tìm được chú.
Hơn nữa, tin tức Harry mang đến làm người ta khiếp sợ, lại vì bốn nhà sáng lập chỉnh đốn Hogwarts ngay cả Dumbledore cũng cực kỳ bận rộn, nên mới làm đám người Dumbledore không có thời gian liên hệ với Sirius.
Đợi đến tháng một rốt cuộc Salazar không nhịn Voldemort nữa, ném ông ta cho Dumbledore, mà Dumbledore lại tìm bộ trưởng Bộ Pháp thuật, công bố mọi chuyện ra ngoài dẫn đến bùng nổ làm Sirius tại nước Pháp xa xôi cũng không thể không về nước nhìn một cái, do đó phát hiện Harry đang được Snape ôm, mọi chuyện càng không thể cứu vãn.
Giữa tháng một, liên tục nửa tháng, Sirius bị thân phận của Harry mang tới kích thích liên tục, cuối cùng kích thích đến mức chết lặng không nói nên lời.
Rồi bà Pomfrey quyết định định vị giường của Sirius trong thời gian dài, ai bảo gần đây Sirius bị kích thích lớn vậy chứ? Vì thế, cả một thời gian dài Sirius không nhìn thấy Harry.
Rồi một ngày nào đó, Sirius quyết định đi tìm Harry, chú không thể để Harry cứ tiếp tục sai lầm như vậy.
Nhưng, chưa đến một nửa, chú liền gặp Harry và Snape đúng lúc đi dạo về.
Vì nhìn thấy Harry và Snape “ở” cùng một chỗ, Sirius lần thứ hai bùng nổ.
Đối với Sirius mà nói, dù Harry là con nuôi của Slytherin, dù cậu mang bốn nhà sáng lập về, dù hiện tại cậu gọi anh em với một Slytherin, dù hiện tại cậu biến thành tổ tiên gia tộc Malfoy cũng không khủng bố bằng chuyện Harry và Snape trở thành bạn đời lại còn đang mang thai.
Đối với chú mà nói, Harry là thuần khiết, là thiện lương, là tốt đẹp, mà Snape là xấu xí, là ghê tởm, là chán ghét.
Nói tóm lại, trong mắt chú, Harry và Snape hoàn toàn là hai thái cực.
Một người hiền hòa như ánh nắng vào đông, chỉ cười thôi cũng có thể an ủi lòng người, một tên khác thì như ban đêm giá rét đông về, lạnh lùng mà sợ hãi, làm hy vọng của mọi người tiêu tan.
Hai người đó lại đến với nhau?
Không phải Snape dùng thần chú thì chính là Snape dùng dược!
Nên Sirius tức giận.
Nên đương nhiên chú đánh Snape.
Nhưng Harry chắn trước mặt Snape, vì thế bàn tay vốn mạnh mẽ vung ra lập tức thu lại, chú chuyển một cái, đập vào… “mắt” mình.
Vì thế ba đỡ đầu nào đó ủy khuất, hai mắt đẫm lệ nhìn con đỡ đầu nhà mình, nước mắt ở khóe mi đen thùi lùi đáng thương biết bao nhiêu.
Sau đó con đỡ đầu nào đó liền mềm lòng, mang theo ba đỡ đầu nhà mình tới Phòng Yêu Cầu.
Vì bụng nổi, hành động có chút gian nan nhưng lúc này Harry kéo góc áo ba đỡ đầu nhà mình lại đi vô cùng thoải mái, các bạn vốn vây xem Harry lập tức nghĩ tới nữ vương bệ hạ ảnh hưởng quá sâu tới Harry.
Vị nữ vương kia nổi giận lên, cũng đối xử với Harry và Ron như vậy.
Sau đó một đám người lập tức biết chiêu này Harry học từ ai, sờ sờ mồ hôi vốn không hề tồn tại trên trán, họ hạ quyết tâm về sau kiên quyết không thể làm người nào đó tức giận được.
Nhìn xem, hiện tại ngay cả Harry cũng trở nên hung dữ như vậy… không không không, là không câu nệ, bản thân còn thế nào nữa?
Bây giờ nghĩ lại, từ khi người nào đó tỏa sáng trên thuật đánh nhau, được Helga cưng, khủng bố của cô gia tăng lũy thừa, người Gryffindor gặp cô “ra tay” nhiều không đếm xuể, ngay cả Slytherin nhìn thấy cô cũng giật giật khóe miệng.
Sau đó, không biết Harry nói gì với ba đỡ đầu nhà mình, tóm lại, khi Sirius trở về, chú không còn vung nắm tay với Snape nữa.
Mà Snape, cam chịu chỉ cần Sirius không trêu mình thì mình tuyệt đối không để ý đối phương, chỉ cười lạnh với châm chọc và khiêu khích của Sirius.
Harry biết, đây đã là cực hạn, muốn ba đỡ đầu và người yêu ở chung hòa bình, quả thực còn khó hơn bảo chú Godric chia tay ba ba nhà mình.
Lúc này, đối với lửa giận của Sirius, Snape phá lệ không phản ứng.
Lúc này tâm trí của anh đều ở trên người Harry trong bệnh thất rồi.
Anh không nghe được âm thanh nào bên trong, có lẽ là Harry để bà Pomhrey ếm thần chú tĩnh âm không muốn anh lo lắng, cũng có thể bà Pomfrey cho Harry hôn mê, dù là khả năng nào, đều làm Snape lo lắng không thôi.
“Sirius, anh nói ít đi vài câu.” Dumbledore bất đắc dĩ liếc Sirius một cái, rồi nhìn nhìn Salazar bên người.
Cụ nhận ra lúc này tâm trạng của ngài Salazar không hề tốt, người kia còn kêu la bên cạnh, đừng đợi tí nữa bị đuổi khỏi Hogwarts không gặp được Harry mới biết khóc là gì.
Phương thức mà rất nhiều người biểu đạt khẩn trương đều không giống nhau, một số người sẽ im lặng ngồi trên ghế, một số người sẽ dồn dập đi tới đi lui, còn một số, chính là không chỉ đi tới đi lui mà còn lắm miệng.
Thực rõ ràng Sirius chính là người như vậy.
Nhưng tuy nói nhiều có thể trút được khẩn trương và lo lắng trong lòng nhưng cũng làm người bên cạnh bực bội.
Nếu ngài Slytherin thật sự bực bội, Sirius chịu đủ.
Sirius liếc Salazar một cái, nuốt một ngụm nước miếng, không nói gì nữa.
Sirius chưa bao giờ sợ ai, ngay cả Voldemort chú cũng có thể mắng được, còn ai làm chú sợ nữa?
Nhưng Salazar lại khác, Salazar không phải là người không chỉ không nói lý mà còn thích dùng pháp thuật hắc ám trừng phạt người khác như Voldemort, ngược lại, thậm chí anh còn kiên nhẫn hơn cả Godric.
Nhưng khi anh thật sự ra tay, tuyệt đối sẽ không dễ dàng.
Ở phương diện này Sirius đã chịu khổ rồi.
Sirius tuy lỗ mãng nhưng không phải là người không thể nói lý – trừ khi là chọc tới con đỡ đầu của chú, nếu không vẫn có lý trí – trong lúc không để ý chú có thể đánh với đối phương cả ngày, nhưng khi có lý, anh cũng chỉ có thể bị đánh mà không lên tiếng.
Mặc dù Salazar là xà tổ nhưng anh cũng không ngại dùng phương thức Gryffindor đánh làm Sirius khâm phục mới thôi.
Vì thế, Sirius chưa từng sợ ai lại có sợ hãi mới Salazar đã từng dạy dỗ chú.
Lúc này nhìn sắc mặt Salazar càng lạnh lùng, rốt cuộc Sirius ngậm miệng lại.
Cũng không lâu lắm, họ liền cảm nhận được dao động pháp thuật từ trong cánh cửa, xem ra thần chú tĩnh âm được cởi bỏ rồi.
Snape gần như đứng lên ngay lập tức.
Anh nghe được, bên trong truyền tới tiếng khóc của trẻ sơ sinh.
Là tuyên bố đầu tiên khi chúng đi tới thế giới này.