Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 140: nhất viên chiến quần cường,hỗn loạn đại đồ sát



Ở tầng lăng mộ phía trên, năm trăm Hoả diễm linh viên bị đánh trúng kêu thảm thiết rồi ngã xuống, cuộc quần chiến cuối cùng cũng đến cao triều. Hoả diễm viên vương không cam tâm phát ra những tiếng gầm gừ phẫn nộ. Nó ỷ vào Liệt Diễm thần giáp chác chắn, không lí tới công kích gì, huy vũ Liệt Diễm thần phủ trùng sát những người vây xung quanh nó, mỗi đao là một đòn lấy mạng, xương thịt rơi đầy đất, máu nóng tung bay khắp nơi.Tình cảnh một con Viên vương chiến đấu cùng các cường giả trông rất tráng liệt.

Tuy nhiên, nó càng dũng mãnh thì lại càng tăng thêm tham niệm của những người trong lăng mộ. Diều này khiến cho càng có nhiều người vây quanh nó, muốn mau chóng giết chết nó, cướp lấy Liệt Diễm sáo trang. Đưa mắt quan sát một cái, khắp lăng mộ là cường giả các tộc, một số ít chậm trễ vẫn còn ở thông đạo và cửa vào lăng mộ, liên tục quát tháo những kẻ hỗn đản cản đường phía trước.

Một âm thanh vang lên cao vút, Hoả diễm viên vương tay cầm Liệt Diễm thần phủ múa tít, xoay vòng tại chỗ, giết chết những tên vây quanh mình. Nó không còn cố kị đả thương đồng bọn, phóng ra Hoả hệ cửu giai ma pháp "Hoả phần thiên địa".

Ngoại trừ cấm chú trong truyền thuyết thất truyền đã lâu, cửu giai ma pháp được xem như là cường hãn nhất, Hoả diễm viên vương vừa thi triển, nhiệt độ trong lăng lập tức tăng vọt. Hoả nguyên tố nhanh chóng ngưng tụ thành ngọn lửa mãnh liệt, giống như một cơn sóng lớn dâng lên, tràn ngập mọi ngõ ngách trong lăng mộ, muốn đốt cháy hết tất cả.

"Đây là cửu giai ma pháp, mọi người cẩn thận!"

Đại biểu của lục quốc cùng Quang minh giáo đình và các thế lực lớn, mắt thấy Cửu giai ma pháp, lập tức quát lớn nhắc nhở thủ hạ.

Thoáng chống chúng cường giả nếu không dùng đấu khí hay ma pháp tránh né, thì cũng dùng tốc độ nhanh nhất phóng ra đấu khí và kết giới hộ thể để ngăn chặn Liệt Diễm cự lãng. Khắp lăng mộ tràn ngập đấu khí cùng kết giới chói sáng, cùngg Liệt diễm cự lãng tranh cao thấp mãnh liệt.

Tiểu Hắc, tên súc sinh tham lam này, thừa hỗn loạn đã nuốt khoảng hơn hai trăm hoả hệ bát giai ma tinh, cảm giác cơ thể có một lực lượng vô cùng vô tận, cần phải tìm vài thứ để phát tiết, đến nỗi không dám ăn tiếp tục nữa, đành phải lấy ma tinh cất đi. Đến khi thấy "Hoả phần thiên địa" tạo thành một Liệt diễm cự lãng, nó mới nhanh chóng ba chân bốn cẳng len vào đoàn người, chớp mắt thoát vào thông đạo.

Cửu giai ma pháp có uy lực rất rộng, nhưng lại bị phân tán ra, ở trong lăng lại đa phần là các cường giả có đấu khí và kết giới hộ thể, nên ngoại trừ thú nhân không có đấu khí và một vài tên thực lực tam, tứ cấp xấu số, còn lại đều không có e ngại gì lớn. Nhưng Liệt diễm cự lãng tràn ngập lăng, nhiệt độ tăng cao, nên ngoại trừ Dong nham cự nhân, mọi người đều cảm thấy nóng bức khó chịu.

Cự nhân nhất tộc, cho dù cướp được Liệt Diễm sáo trang cũng vô pháp sử dụng, cho nên ngoại trừ Dong nham cự nhân được quốc vương phái tới tranh đoạt nhằm tăng cường thực lực để hỗ trợ quốc gia, các cự nhân còn lại đèu không mặn mà với việc tranh đoạt vô dụng này lắm.

Có Liệt diễm thần giáp hộ thể, không cần phóng ra kết giới, số lượng hoả nguyên tố phóng ra nhiều hơn nhưng ma pháp cực mạnh lại thất bại, Hoả Diễm Viên vương thấy vậy bèn nộ quát một tiếng, định lần nữa dùng Hoả phần thiên địa, chuẩn bị dùng ma pháp mạnh nhất này thiêu chết hết đám người kia.

"Nếu cứ để nó phóng ra cửu giai ma pháp như vậy, chúng ta cuối cùng cũng không thể kiên trì nổi. Sao không diệt nó trước tiên?"

Vị nguyên soái của ải nhân vương quốc, lão ải nhân tóc xanh lục, Mễ Cách, tay phải đang nắm cái búa bằng tinh cương, nhìn đại biểu của năm quốc gia, bốn vị Quang minh chủ giáo và thủ lĩnh các thế lực lớn ra đề nghị.

"Được, mọi người cùng lên. Giết chết nó rồi từ từ nghiên cứu Liệt diễm sáo trang cũng được."

Các cường giả đều biết, nếu cứ đẻ Hoả Diễm Viên vương không ngừng phóng Hoả phần thiên địa thì kết cục sẽ như thế nào, tất cả đều đồng ý, hô quát thuộc hạ thối lui, rồi cũng phóng về phía trước.

Các thế lực nhỏ thấy vậy, lập tức tránh đường, nhưng vẫn vây xung quanh hòng chiếm tiện nghi. Đồng thời lúc này, bọn chúng nhớ đến những khối ma tinh, bèn nhào vào các thi thể Hoả diễm linh viên.

Cửu gai cuồng sa chiến sĩ Mễ Cách, Cửu giai Quang Minh ma kiếm sĩ Áo Ni Khác, Hoàng kim hùng sư Nộ Nham, bát giai Liệt diễm xạ thủ La Luân, Dong nhám cự nhân Khắc Lạp Khắc, cửu giai tật phong kị sĩ Trúc Lâm, bát giai Liệt Diễm kị sĩ Tát Đức, bát giai quang Minh ma kiếm sĩ Á Sắt Lâm, ba vị bát giai Quang Minh ma kiếm sĩ lão chủ giáo cùng mười vị đoàn trưởng có thực lực bát giai của các dong binh đoàn, hai mươi một người mạnh nhất cùng tấn công một con ma thú, đây là trận thế tuyệt đối chưa từng có trước đó.

Đứng thứ hai trong mười đại dong binh đoàn là Tư Địch Dong binh đoàn của đoàn trưởng Thác Ni- Tư Địch. Lúc này y đang cưỡi bát giai hoả hệ ma sủng Hoả diếm sư thứu, theo phía sau dực nhân mĩ nam Áo Ni Khắc, cúi đầu nhìn Liệt diễn sáo trang. Trong mắt y tràn ngập tham niệm, luôn cố ý nhường phần khó cho người khác.

Đối mặt đồng thời với 21 cường giả mạnh nhất, Hoả Diễm viên vương sau khi phóng Hoả phần thiên địa lần hai, không có cơ hội thi phóng loại ma pháp đó lần nữa. Bởi vì dù nó có Liệt Diễm thần giáp hộ thể, chống lại công kích ma pháp và vật lý, nhưng nếu cứ liên tục đánh vào, thì cũng chỉ chống được bốn, năm người, những người khác thì vô pháp, nên bị đánh trúng hết phát này tới phát khác. Nó nổi giận, múa búa cuồng hướng về đám địch nhân.

"Ma thú chung quy vẫn là ma thú. Dẫu biết không đánh lại, nhưng cũng không chịu chạy trốn. Hôm nay cho dù nó không bị giết chết e cũng là sống không bằng chết."

Diệp Phong từ phần mộ phía dưới đã lên tới thông đạo, phân phó Thuỵ Ân dò xét khắp nơi, rồi ôm lấy Tiểu Hắc đang hưng phấn la hoảng vì ăn quá nhiều ma tinh, nhìn qua cái lỗ quan sát, vừa buồn cười vừa than thầm. Hắn thấy Phỉ Phỉ được bảo vệ bởi xạ thủ, Á Sắt Lâm thì đủ khả năng tự bảo vệ, âm thầm có chút an tâm.

Từ cái lá thư trong quan tài kia, Diệp Phong biết rõ bí mật của lăng mộ cũng như thần khí, trong lòng thầm chê bai chủ nhân nơi đây là một khối đầu to ngu ngốc. Cso tiền vốn đủ để ngạo thị đại lục như vậy, mà lại không đi hưởng thụ nhân sinh, đến già thì lại cô đơn co rút ở đây như vậy.

Bảy trăm năm trước, ở đại lục có một vị mạo hiểm giả, một mình khiêu chiến Quang Minh kiếm sĩ cường giả, vô tình lấy được Quang Minh thánh kiếm. Bằng vào thánh kiếm và kiếm thuật cao siêu, đánh bại hết thảy cường giả, trở thành người mạnh nhất bấy giờ, được gọi là Kiếm Hoàng!

Vị Kiếm Hoàng chính là bộ xương trong cái quan tài kia, y vốn tên là Tát Long – Bá Nhĩ Ni. Từ khi trở thành Kiếm Hoàng vô địch thủ, y vô cùng cảm thấy tịch mịch, rồi để ý đến mấy cái Quang Minh sáo trang, bèn đi khắp nơi thu thập các Quang Minh sáo trang còn lại. Kết quả đến lúc chín mươi tuổi, y chỉ tìm được cái thánh giới trong Quang Minh sáo trang, hơn nữa không biết nên khóc hay cười, y lại tìm được toàn bộ Hoả diễm sáo trang!

Kiếm Hoàng khi đó đã già, không còn cái tâm tranh cường háo thắng nữa, tất nhiên không vì bộ Hoả Diễm sáo trang mà phế đi Quang Minh đấu khí tu luyện cả đời.

Y bởi vì luôn theo đuổi mộng tưởng thực lực và tìm kiếm Quang Minh sáo trang, kết quả là trở thành Kiếm Hoàng vô địch Quang Minh đại lục, nhưng phải chịu cô độc cả đời, không người yêu, tất nhiên cũng không có con cái gì.

Bất đắc dĩ, y chọn U Cát Nhĩ Sơn làm nơi ẩn dật. Chính y đã kiến tạo hai tầng lăng mộ bí mật. Tầng thứ nhất chính là Liệt diễm sáo trang vô dụng mà y cay đắng tìm được, mà tầng thứ hai… chính là nơi đặt quan tài của y. Y bắt đầu cảm thấy thân thể bất an, bèn đem theo thánh kiếm chí ái và thánh giới vào trong quan tài cùng mình, rồi tự phong bế nó lại. Mang theo tiếc nuối không có thân nhân, rồi bình yên rời bỏ nhân thế. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Trong lá thư đó, không hề đề cập đến Hoả Diễm linh viên và Hoả Diễm viên vương, Diệp Phong đoán chắc nó vô tình phát hiện Hảo nguyên tố cực mạnh nơi này rồi đến chiếm cứ.

"Hắc hắc, Kiếm hoàng, danh tự rất hay! bất qáu lão làm người lại quá cổ hủ, để đến nỗi chết đi không người hương khói. Thật bi ai, bi ai a! Ân, xem ra lão tử sau này cần khẩn trương một chút, tranh thủ một chút để sớm có kết tinh của tình yêu…hắc hắc hắc!" Diệp Phong hai mắt nhìn cuộc chiến trong lăng mộ, miệng không khỏi thì thầm rồi cười dâm.

"Đoàn trưởng, Khải Đặc bên kia báo lại tình hình vẫn bình thường. Hắc y nhân vẫn ẩn thân tại chỗ không có hành động gì. Tuy nhiên tên đoạ lạc thiên sứ đó lại phái ra các Hắc Ám thử nhân để theo dõi tình hình cương giả các tộc." Thuỵ Ân cưỡi Đại địa xuyên sơn giáp, đi đến cuối thông đạo, cung kính báo cáo với Diệp Phong.

Hắc Ám thử nhân và Hắc thử nhân cơ hồ giống hệt nhau, nếu không dùng Quang minh ma pháp kiểm nghiệm thì rất ít người có khả năng phân biệt. Nếu không phải tại đoạ lạc thiên sứ liên lạc với chúng, căn bản Kiẹt Nã Tư không thể phát hiện, thành viên Tư Lược Đoàn đương nhiên sẽ không để ý.

"Ân, xem ra tên đoạ lạc thiên sứ này địa vị không nhỏ. Có chút ý tứ, khi gặp mặt sẽ cùng hắn phân cao thấp…" Diệp Phong hưng phấn gật đầu, chưa kịp nói xong thì chiến sự trong lăng mộ đã phát sinh đại biến.

Nguyên nhân là Hoả Diễm viên vương bị trúng liên tiếp thiết trụ cực lớn của thủ lĩnh Dong Nham cự nhân và lang nha bổng bằng tinh cương của Hoàng kim hùng sư, sớm đã tổn thương nội tạng, đầu bỗng bị trúng một cú đập cực mạnh của lão ải nhân đại nguyên soái Mễ Cách, liền cảm thấy trống rỗng mê muội, lảo đảo rồi ngã xuống bất tỉnh.

"Hô, rốt cục nó cũng đã ngã xuống!" Mĩ lệ Quang Minh chủ giáo Á Sắt Lâm vỗ nhẹ cánh bay lên không trung, nhìn Hoả Diễm viên vương ngã xuống, nói một câu phóng túng.

Hoả Diễm viên vương ngã xuống, cũng vừa đúng vị trí trung tâm của 21 cường giả, khoảng cách đến mỗi người không sai biệt gì lắm. Bây giờ, ngoại trừ Á Sắt Lâm không có tâm tranh đoạt, hai mươi người còn lại, tất cả đều ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, dị thường khẩn trương. Bọn họ đều muốn lấy Liệt diễm sáo trang, nhưng chỉ cần động thủ, lập tức sẽ bị quần công!

Cường giả còn lại xung quanh, hai mắt cũng chằm chằm nhìn vào Liệt Diễm sáo trang, chỉ cần lấy được nó sẽ trở nên cường hãn như Hoả Diễm viên vương! Lăng mộ đột nhiên im lặng, chỉ còn tiếng hít thở.

Hắc hắc, trò vui rốt cục bắt đầu. Đánh đi, chết một thì ít một…..Có một tên lưu manh đứng gần đó quan sát, nhìn trong lăng toàn là sát khí, trong lòng thầm cười độc ác.

"Mẹ nó, ai cũng muốn nó. Mẹ nó, toàn là một bọn tự xưng thân sĩ. con mẹ nó, lão tử muốn nó!"

Thú nhân bởi vì hạn chế trong việc tu luyện đấu khí siêu cấp, nên Liệt Diễm sáo trang đối với Hoàng kim sư tử Nộ Nham đích thực là một món đồ tốt. Hắn không thấy ai dám động đậy, bèn gầm lên một tiếng, nhanh chóng phóng về phía Hoả diễm viên vương, định cướp Liệt Diễm sáo trang về cho sư vương.

"Một con sư tử không được dạy dỗ! bộ sáo trang này dù tới tay ai cũng không tới lượt ngươi!" Cửu giai Quang Minh ma kiếm sĩ Áo Ni Khắc đang lơ lửng trên đầu mọi người, thấy hành động của Nộ Nham bèn phóng một hơi hơn chục đạo kiếm khí, ngăn cản cước bộ của hắn.

Hùng sư chiến sĩ thấy đoàn trưởng bị công kích, tất cả gầm lên lao vào Ảo Ni Khắc. Thành viên của Quang Minh ma kiếm đại đội cũng đồng thời tiến ra nghênh địch. Hai nước vốn có cừu hận, lập tức triển khai chém giết.

"Các huynh đệ, lên!!!" Cuộc chiến lại bộc phát, cường giả các tộc không biết ai là người đã quát lên như vậy, làm cho tất cả đều hướng Hoả diễm viên vương mà xung phong. Trên đường đi nếu không phải người mình thì đều đao trắng đâm vào đao đỏ rút ra!

"Con mẹ ngươi, ngươi tên hỗn đản dám giết huynh đệ ta! ta liều giết con mẹ ngươi!"

"Cút ngay, con mẹ nó! để bổn đại gia cướp đoạt thần khí!"

Đúng là loạn, thật loạn mà. Thế lực trong lăng mộ đều muốn đoạt Liệt diễm sáo trang trước tiên, cho nên nếu phía trước không phải người mình, thì đều vô tình chém giết.

Vây quanh Hoả diễm viên vương là ải nhân, cự nhân, Quang Minh và tinh linh bốn vương quốc, cũng đều cho người tiến lên tranh đoạt Liệt Diễm sáo trang. Cuộc chiến ngày càng hỗn loạn, mặc kệ đối phương thuộc chũng tộc nào, chỉ cần không phải đồng bọn, thì đều là địch nhân!

"Không tốt, Phỉ Phỉ ở trong hỗn chiến sẽ có nguy hiểm!"

Diệp Phong đang mừng thầm nhìn cuộc chiến trong lăng mộ, bỗng phát hiện tinh linh tình phụ đơn thuần của hắn bị vậy vào trong hỗn chiến, lập tức nhíu mày, lấy ra Quang Minh chi kiếm, chém tảng đá thành một lỗ lớn, rồi bảo bọn người Thuỵ Ân ở đây đợi lệnh, còn mình và Tiểu Hắc ở trên vai trái phóng về phía Phỉ Phỉ.

Chúng cường vì tranh đoạt Liệt Diễm sáo trang, trong mắt tràn đầy sát khí, thấy có người nguy hiểm ở gần bên, đều chọn tiên hạ thủ vi cường.

Diệp Phong khoác cái áo choàng tử thần lên cái đám ngu ngốc mất hết lý trí này, hai mắt chỉ có tập trung vào Phỉ Phỉ phía trước. Thân hình hắn vẫn ung dung tiến đến, tay phải thì múa kiếm điên cuống chém loạn. Người bình thường làm sao có thể ngăn cản siêu cấp cường giả như hắn được?

"Tiểu Hắc, ngươi tìm những tên đã lấy bát giai ma tinh mà đánh, đem ma tinh về cho lão tử!" Diệp Phong tay phải múa kiếm loạn để mở đường, miệng phân phó cho Tiểu Hắc trên vai trái của hắn.

Lưu manh hầu tử nghe thấy mừng rỡ, kêu một tiếng, trong nháy mắt biến khỏi vai Diệp Phong, đi tìm "con mồi".

Trận hỗn chiến càng đánh càng loạn, cường giả bên trong vừa ngã xuống, cường giả bên ngoài lập tức lao vào lấp chỗ trống, khiến cho lăng mộ như là một Tu La chiến trường, nơi nơi đều là tiếng sát phạt và tiếng kêu thê thiết. Mùi màu thật kinh khủng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.