Lưu Tiên Sinh Xin Tự Trọng!

Chương 7: 7: Hợp Tác Vui Vẻ Lưu Tiên Sinh!




Tin đồn Hà đại tiểu thư quay trở về lập tức trở nên nổi tiếng trong giới thượng lưu.

Những cô tiểu thư theo sau Hà Linh Đan luôn muốn biết nội tình bên trong, cho rằng ả ta vẫn sẽ là người thừa kế của Hạ gia.
Hà Kiều bên này không để ý mấy cái chuyện lông gà vỏ tỏi của mấy người phụ nữ rảnh việc này.

Cô còn đang bận lên kế hoạch cho sự trở lại của bản thân, thay người mẹ bên nước ngoài giành lại tất cả những thứ thuộc về mình.
Sáng đầu tuần, Hà Kiều chọn đi bộ đến Lưu thị.

Cô xuất phát từ sớm, vừa đi vừa ngắm nhìn hàng cây đã rất lâu chưa nhìn thấy.
Đi qua ngôi trường cấp 3 trước đây từng học, cô đứng lại một lúc, hoài niệm về những người bạn mà cô từng vô tình quay đầu.

Thầm tiếc nuối cho những gì trong quá khứ.
Thở dài một hơi, Hà Kiều bước về phía trước, bóng dáng đi xa trường cấp 3 như một lời tạm biệt những gì đã qua.
Lưu Thiên Úy đến sớm hơn mọi ngày, cứ đi qua đi lại trong văn phòng, hết nhìn về phía cửa phòng lại nhìn xuống cửa công ty thông qua chiếc cửa kính to trong văn phòng.
Nhìn thấy cô đi từ cửa công ty vào, Lưu Thiên Úy vội chỉnh trang quần áo, ngồi về chỗ như không có gì xảy ra.
“Cốc cốc” – Tổng giám đốc Lưu, có cô Annly đến tìm.
Cho vào.
Hà Kiều bước vào, lịch sự đưa tay: ”Chào Lưu tiên sinh, tôi đến để bàn về dự án!”.
Lưu Thiên Úy đứng lên, bàn tay lịch thiệp đưa ra: ”Hà tiểu thư, mời cô ngồi.”

Cô nở nụ cười công nghiệp, nhắc nhở anh: ”Xin lỗi, hãy gọi tôi là Annly.

Cảm ơn.”
Anh ngượng ngùng, gật đầu: ”Được, mời cô Annly.”
Hà Kiều mở lời trước: ”Dự án thiết kế công viên giải trí Wonderland phía công ty tôi thấy rất hứng thú.

Vậy nhưng về phía kĩ thuật và lợi nhuận cần phải thảo luận lại.”
Lưu Thiên Úy nghiêm túc, đánh giá kế hoạch: ”Theo phía quý công ty, lợi nhuận sẽ có thể thay đổi.

Phía công ty đang tìm thêm nhân lực về vấn đề kĩ thuật.

Không biết cô Annly muốn tìm một trợ lý kĩ thuật như thế nào?”
Cô nhấp một ngụm trà, từ chối nói: ”Tôi không cần trợ lý, hãy liên hệ cho tôi một chuyên viên kĩ thuật thiết kế bên anh.”
Cả hai cứ như vậy thảo luận về vấn đề hợp đồng.
...----------------...
Xong xuôi, Y Y gọi điện đến cho cô: ”Bé Kiều Kiều, xong chưa? Đi thôi, dẫn cậu đi ăn nhé!”
Hà Kiều bên này mỉm cười xinh đẹp, dịu dàng nói: ”Được.

Chờ mình chút nhé! Cậu ở dưới sảnh đợi mình được không?”
Lưu Thiên Úy thấy cô tính rời đi liền vội vàng nói: ”Kiều...!cô Annly, có thể mời cô một bữa cơm không?”
Cô khéo léo từ chối, giơ chiếc điện thoại lên: ”Xin lỗi.

Tôi có hẹn ăn với bạn rồi.”
Anh níu cô lại, ánh mắt nhìn thẳng vào cô: ”Bạn? Là nam hay nữ? Tôi có quen hay không?”
Hà Kiều giật mình, mày đẹp nhíu lại thể hiện rõ sự khó chịu: ”Lưu tiên sinh, đây không phải chuyện mà đối tác nên hỏi.

Mong anh tôn trọng đời sống cá nhân của tôi.

Tạm biệt”
Lưu Thiên Úy không cam tâm nhưng cũng không dám đuổi theo.

Anh đứng sát phía cửa kính lớn, chờ mãi vẫn chưa thấy cô ra.
Hà Kiều bên này xuống đến sảnh, thấy Y Y đang đứng bên cạnh một chàng trai.
-Y Y: Kiều Kiều, làm gì mà lâu vậy chứ?

Hà Kiều: Cái tên hâm kia làm lỡ dở thời gian của tớ đấy chứ.
Cảnh Nguyên: Kiều Kiều, lâu rồi không gặp!
Hà Kiều: Anh Nguyên? Lâu rồi không gặp, sao lại về rồi?
Y Y: Đi ăn rồi nói.

Mình đói lắm rồi.
Cả ba cùng nhau ra ngoài, Y Y đi trước vì quá đói rồi.

Hà Kiều cùng Cảnh Nguyên đi theo sau, cả hai nói chuyện rất vui vẻ.
Lưu Thiên Úy ở trên nhìn thấy Y Y liền thở phào, còn chưa kịp vui mừng thì nhìn thấy cô đi cùng một người đàn ông.

Tên đó còn khoác vai cô trông rất thân mật.
----------------
Cả ba chọn ăn tại nhà hàng Nhật, Y Y- thánh sành ăn có bao nhiêu liền gọi hết khiến Hà Kiều và Cảnh Nguyên không nhịn được cười.
Cảnh Nguyên thấy cô có vẻ tốt hơn hồi trước liền cảm thán: ”Kiều Kiều có vẻ đang rất tốt nhỉ?”
Cô đang ăn vui vẻ, thấy anh hỏi liền mỉm cười: ”Em rất tốt.

Mẹ em bên đó thế nào rồi ạ?”
Cảnh Nguyên: Bác gái ổn lắm.

Tình hình tiến triển rất tốt, Cảnh Du đang chăm sóc cho bác.
Hà Kiều: Cảm ơn hai người nhé.
Cảnh Nguyên: Có gì mà phải cảm ơn.


Dù gì cũng là anh em họ hàng với nhau.
Y Y: Vậy anh có tính quay lại đó không?
Cảnh Nguyên: Có chứ.

Anh còn phải làm nghiên cứu xong đã.

Xong việc, anh sẽ đưa bác gái và Cảnh Di về đây luôn.
Y Y: Vậy thì tốt quá rồi.
Cảnh Nguyên: Y Y, ăn từ từ thôi.

Không ai cướp của em đâu.
Cảnh Nguyên nhẹ nhắc nhở y, đưa cho y cốc nước cùng chiếc khăn giấy.
Hà Kiều phía đối diện nhìn thấy cảnh này liền cười nham hiểm: Có biến có biến nha.

Y Y làm chị dâu mình thì tuyệt rồi.

Phải về mách với dì mới được, muahaha.
Y Y bên này nhìn cô bạn phía kia đang cười nham hiểm liền lạnh cả người, ánh mắt phòng bị nhìn Hà Kiều..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.