"Đại thúc, thành thật xin lỗi nha... tôi đang có chuyện gấp, có lẽ phải đi trước rồi. Anh tên gì a, nếu có rảnh, tôi sẽ tìm cách bồi thường cho anh..."
Cô tươi cười vô sỉ nhìn hắn, sau đó là nhận được một cái quay mặt lạnh lùng của hắn.
Lại nữa, lại là cái bộ dạng này rồi. Khóe miệng cô có chút co rút.
"Minh Triệt..."
Hắn im lặng một chút rồi nói, vành tai hiện lên một vệt đỏ khả nghi, bộ dạng một thiếu nữ đang yêu làm Hàn Giai Kỳ có chút buồn cười.
"Đại thúc, trước hết tự giải quyết đi a..."
Vừa nói, cô vừa "cởi trói" cho Minh Triệt, rất chân thành mà vỗ vai hắn.
"Nhưng mà, nếu anh có chướng ngại tâm lý mà không "cứng" được thì đến địa chỉ trên đây tìm tôi..." Tôi giúp anh xạ trị.
Câu cuối cùng cô đương nhiên sẽ không nói, nhét một tờ danh thiếp vào trong túi áo sơ mi hắn, ánh mắt cô lại như có như không nhìn về phía hạ thân hắn...
Ngươi nhất định không được bị ta chơi hỏng đâu...
Nhỏ hai giọt lệ trong lòng, Hàn Giai Kỳ trực tiếp hướng cửa đi đến. Cô lúc này thật sự rất gấp nha.