Mà Minh Triệt vừa về phòng liền quăng áo sơ mi sang một bên mà nằm xuống giường. Hắn có chút mệt mỏi...
Trong đầu hắn lúc này hoàn toàn không phải việc nhận ra một chút về con người thật của Minh Tiểu Nhiên mà hết thảy đều là hình ảnh của một người khác...
Từng câu nói, hành động của cô cứ như một liều thuốc độc thấm sâu vào tâm trí hắn. Hắn bỗng chợt nghĩ đến một điều...
Cô nói người lạnh lùng như hắn thì người bình thường sẽ không bao giờ thích...
Vậy... cô có thích không?
Lại một đêm không ngủ...
----------------------------------------
Trái ngược hoàn toàn với sự an bình ở ngoại ô, giữa đường quốc lộ trung tâm thành phố A, trong sự tấp nập của xe cộ qua lại, một chiếc xe Ferrari màu đỏ tươi đang lao nhanh trên đường, bỏ lại một loạt xe đang "chậm rãi" biến mất nơi kính chiếu hậu.
Xe rất quen thuộc rẽ vào một căn biệt thự lấp lánh ánh đèn ở trung tâm thành phố.
Một cô gái xinh đẹp từ trong xe bước ra, cô một thân váy xòe màu tím phối hợp cùng đôi giày cao gót đỏ rượu, tôn lên làn da trắng như bạch ngọc của mình. Cô hơi nghiêng người, một lọn tóc nâu uốn ngang vai rũ xuống vành tai, đôi mắt hoa đào mị hoặc, đôi môi đỏ mộng khẽ mở...