Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 109: Linh Hồn Cảm Ứng



Từ Dương nói xong, dùng ngón tay dẫn động linh lực cường đại phát họa ra đại trận phong ấn hoàn chỉnh trong hang động.

“Ta cần ngươi cho ngươi mượn một bộ phận mệnh nguyên, dùng để tẩy nhục thân mới cho đồ nhi ta, giống như một loại thủ đoạn kích hoạt, bằng không linh hồn của và nhục thân của nàng không cách nào phối hợp, có thể sẽ đánh mất tu hành.”

Linh Dao nhíu mày: “Ngươi phải dùng mệnh của ta để phục sinh mệnh cho đồ đệ ngươi? Ngươi không cảm thấy làm như vậy đối với ta rất tàn nhẫn sao? Chẳng khác nào dùng một kiếm giết ta, ngươi nghĩ làm như vậy mà được à.”

Từ Dương bất đắc dĩ thở dài: “Ngươi có tư chất tuyệt hảo, rất khó tìm được người thứ hai có tư chất nữ tu giống như ngươi trong toàn bộ Đại Tề. Ta biết yêu cầu của ta có chút quá đáng nhưng không có cách nào, vì phục sinh cho nàng, ta không tiếc trả bất cứ giá nào. Làm thế nào để bù đắp ngươi, ta sẽ cho ngươi một câu trả lời hài lòng.”

Linh Dao biết thân phận tù nhân của nàng, cũng hiểu chuyện Từ Dương đã quyết định nàng có phản kháng cũng không có ý nghĩa.

Mệnh nguyên, muốn cũng phải cho mà không muốn cũng phải cho.

“Từ Dương! Ngươi nghe cho ta, hôm nay ta cho ngươi mượn mệnh, vậy ngươi nợ ta một mạng, trừ phi ngươi giết ta bằng không nhân tình này, tương lai cho dù là lên trời xuống đất, ta cũng phải tìm ngươi đòi lại.”

Từ Dương cười khẽ: “Một lời đã định.”

......

Sức mạnh trận pháp rất nhanh bị kích hoạt, phong ấn cường đại cũng lấp đầy toàn bộ không gian huyệt động. Cùng lúc này, Từ Dương cũng bắt đầu hành vi nghịch thiên, tái tạo lại huyết nhục cho Bạch Liên Tuyết.

Liên Tuyết bị huyền băng phong ấn được Từ Dương thận trọng nâng trong lòng bàn tay.

Nhìn chằm chằm vào liên hoa với đôi mắt sáng ngời, xuyên thấu qua hai mắt của Từ Dương, Linh Dao ngồi bên kia trận nhãn nhìn thấy mãnh vỡ kí ức trong đầu hắn đã ngủ say vạn năm.

Hai người bọn họ là sư đồ vạn năm trước, cùng trải qua nhiều chuyện khác nhau cùng tình thầy trò không thể nào dùng ngôn ngữ để miêu tả, thậm chí tình cảm sâu sắc vượt qua cả cảm xúc tầm thường cũng đều bị Linh Dao cảm giác được.

Chẳng biết tại sao, từ sâu trong đáy lòng Linh Dao rất hâm mộ nữ tử đã ngủ say vạn năm kia.

Từ nhỏ Linh Dao đã bị đưa đến Thiên Kiếm Thánh Địa, nhập môn chính là thiên chi kiêu nữ, là đệ tử thân truyền của Đại trưởng lão. Trong sư môn, nàng là người đặc biệt nhất, áp đảo tất cả mọi người cùng thế hệ.



Cũng chính vì như vậy, Linh Dao trải qua trăm năm cũng chỉ có một việc đó là tu hành, hoàn thành mệnh lệnh do Đại trưởng lão phân phó. Cho đến bây giờ cũng chưa từng thể hiện được nhân cách độc lập của chính nàng. Loại chuyện nam nữ thích nhau kia càng không có chút kinh nghiệm gì.

Bây giờ, nhìn thấy đủ loại mãnh vỡ ký ức từ trong ánh mắt Từ Dương chiếu lên mặt liên hoa, Linh Dao vô cùng cảm động. Băng giá trong lòng cũng dần bị tình cảm của Từ Dương cảm hóa.

Dù tình yêu rực cháy kia không phải của nàng, cũng là người tham dự duy nhất đứng xem, Linh Giao cũng cảm nhận được nhiệt độ khó hiểu.

Két két......

Rất nhanh, linh lực cường đại của Từ Dương đánh những dấu ấn cùng mãnh vỡ ký ức vào bên trong liên hoa, tiếp đó, một luồng linh lực như đại dương rót vào liên hoa.

Lúc này Linh Dao mới ý thức được, Từ Dương muốn dùng đóa liên hoa này xem như nhục thân bản thể sau khi Bạch Liên Tuyết phục sinh, lấy thánh liên làm cơ thể, cường độ bản thân đã vượt ra khỏi huyết nhục bình thường, sẽ không bị giới hạn giữa sinh và tử.

Phương pháp phục sinh này căn bản không có khả năng hoàn thành vì hành vi nghịch thiên. Nhưng lần này, Từ Dương muốn vì đồ đệ mình yêu thích mà nghịch thiên.

Sau khi rót linh lực vô tận vào trong, Từ Dương trực tiếp cắn nát ngón tay, dùng bổn mạng chân huyết của mình rót vào bản mệnh thánh liên, làm cho bản thể thân hoa bị phủ bụi vạn năm tái sinh, có dấu hiệu tự chủ sinh sôi sinh mệnh.

Bằng cách này, đóa thánh liên đã có thể hoàn thành chức năng tuần hoàn như một con người, chân chính trở thành một thân thể sống.

Một lượng lớn khí huyết tinh hoa dung nhập trong đó, Linh Dao ở một bên nhìn thấy mà choáng.

Nàng hiểu rõ, nổ lực này của Từ Dương có ý nghĩa thế nào, hắn gần như đặt nửa mạng của mình vào trong liên hoa kia.

“Này! Ngươi, ngươi không sợ ta cá chết lưới rách với ngươi, hủy đóa thánh liên này sao?”

Linh Dao ngồi trong pháp trận rảnh rỗi không biết làm gì, dù sao bây giờ còn chưa tới thời điểm nàng phát huy tác dụng, nha đầu này thật sự nhịn không được hỏi Từ Dương một câu.


“Làm như vậy không có lợi ích gì cho ngươi cả. Hơn nữa, ta nhìn ra, tuy ngươi là thành viên của Thiên Kiếm Thánh Địa nhưng là cô nương bản tính thuần lương, không giống với những lão gia hỏa kia. Quan trọng hơn, khi bộ phận mệnh nguyên của ngươi dung nhập vào trong thánh liên, có ý nghĩa trong tương lai sinh mệnh của ngươi và Bạch Liên Tuyết gắn liền nhau, nếu nàng có chuyện ngươi cũng không sống được.”

Linh Dao giật mình: “Nói như vậy, nếu một ngày nào ngươi chọc ta, chỉ cần cô nương ta đập chết chính mình như vậy đồ đệ ngươi cũng theo bồi ta sao?”

Từ Dương hừ lạnh cười: “Ngươi nghĩ nhiều rồi, ngươi tự sát, nàng sẽ không bị ảnh hưởng gì, bởi vì nhục thân của nàng là đóa thánh liên, chỉ cần không bị thế lực nào đánh trúng thì nàng bất tử..”



Linh Dao: “......”

Rất nhanh, thánh liên bắt đầu phóng ra ánh sáng kinh người.

Cảnh tượng này khiến tiểu nha đầu Linh Dao bên cạnh nhìn thấy mà ngẩn cả người.

“Trời ạ, trên thế giới này thật sự có liên hoa hoàn mỹ như vậy sao? Sinh mệnh lực của nó đã triệt để kích hoạt, thậm chí ta còn có thể nghe được âm thanh linh hồn, bây giờ nó chính là một sinh mạng độc lập, có thể cảm nhận được cảm xúc vui buồn lẫn lộn.”

Linh Dao đã bị thủ đoạn nghịch thiên của Từ Dương làm cho thán phục.

Dù sao sống lâu như vậy, là một người tu luyện cường đại Linh Dao đã quá rõ rằng để có thể đạt được thành tựu như vậy là điều không thể tưởng tượng nổi.

“Nếu chuyện này truyền ra ngoài, chỉ sợ ngươi sẽ trở thành nhân tài bị toàn bộ các đại thế lực của đại lục tranh nhau cướp đoạt.”

Từ Dương liếc mắt nàng. “Bớt nói nhảm đi, chuẩn bị sẵn sàng, ta lập tức muốn lấy mệnh nguyên của ngươi!”

Linh Dao cam chịu giang tay ra.

Rất nhanh, Từ Dương vươn tay ra, linh lực bá đạo dao động, trong nháy mắt xuyên thủng chân khí hộ thể của Linh Dao, lấy bản mệnh chân huyết nơi ngực của nàng hóa thành một đạo tơ máu yếu ớt, chảy vào bên trong đóa thánh liên.

Nhưng đúng vào lúc này, một màn làm cho Từ Dương không nghĩ lại phát sinh. Thâm Hải Lam Tâm từ đầu đến cuối lơ lửng ở trên đỉnh đầu, khi thánh liên thôn phệ huyết mạch Linh Dao nó lại dao động cực kỳ cường đại.

“Liên Tuyết, là nàng sao? Chờ ta, rất nhanh nàng có thể sống lại!”

Từ Dương nghĩ như vậy. Sau khi thu được đầy đủ mệnh nguyên hắn đã dừng động tác, Linh Dao cũng bởi vì mất đi lượng lớn mệnh nguyên mà trở nên suy yếu vô cùng, thậm chí Nguyên Thần cảnh của nàng cũng xuất hiện dấu hiệu giãn cảnh giới, nếu cho nàng một chưởng, chắc chắn khiến nha đầu này chết, một chút chiến lực cũng không còn.

Ầm ầm!

Linh lực cường đại dao động bắt đầu bộc phát, nguyên khí sinh mệnh bàng bạc chảy dọc theo mỗi cánh hoa hướng ra xung quanh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.