Ly Hôn Đi Điện Hạ

Chương 85: Chứng minh cho tôi xem



Bên trong phòng làm việc xa hoa mang phong cách Châu Âu,hai chân Âu Thừa Duẫn vắt chéo nhau một cách tao nhã, một tay để trên mặt bàn, lười biếng dựa vào ghế, ánh mắt nhìn chăm chú vào tiêu đề tờ báo ngày hôm nay, khi tầm mắt lướt tới gương mặt ngây thơ xinh đẹp như hoa kia, thì trên khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười hài lòng, ngẩng đầu nhìn Tín đứng trước mặt:”Ừ làm rất tốt!”

Âu Thừa Duẫn làm việc này, không phải vì tin tức nóng bỏng hôm nay, hay chuyện lợi hại trong đó, những ảnh hưởng xấu tới nhà họ Tô đều bị anh ép xuống, mục đích anh làm như vậy, chỉ là bởi vì muốn bảo vệ cô gái nào đó mà thôi.

Đột nhiên thay đổi cô dâu, hơn nữa còn là em gái ruột áp lực đến từ dư luận, không phải là việc mà Tô Vận Nhi có thể chịu đựng.

“Điện hạ, phía trường học cũng đã xử lý tốt!” Ngay từ lúc Âu Thừa Duẫn ra lệnh, Tín đã hiểu được mọi việc dọn dẹp mọi yếu tố bên ngoài, mà ở đại học A, chắc hẳn hiệu trưởng cũng sẽ chấn chỉnh bầu không khí trong trường.

“Lịch làm việc buổi chiều cũng hủy đi, tôi phải đi ra ngoài!” Ngón tay thon dài của Âu Thừa Duẫn lướt qua ly thủy tinh trong suốt, màn hình laptop trước mặt tối đen như mực, phản chiếu những đường nét rõ ràng trên khuôn mặt, Âu Thừa Duẫn có chút đăm chiêu nói.

“Rõ!” Cầm lấy tài liệu trên bàn làm việc, Tín lặng lẽ đi ra ngoài.

Thật kỳ lạ, chỉ mới qua buổi sáng, hình như đã không còn sự bùng nổ kia nữa, Vận Nhi cẩn thận trốn trong phòng vũ đạo, không phát hiện bất kỳ khác thường nào, đợi đến khi mọi người đi hết, cô không khỏi có chút buồn bực. Lúc cô đang tập nhảy thì bên ngoài phòng học tập trung rất nhiều người, dường như đều nhìn về phía cô, thế nhưng chưa được bao lâu, lại khôi phục ồn ào như cũ, nhưng sự chú ý của mọi người cũng không tập trung trên người cô nữa.

“Vận Nhi, chúng mình mau đi thôi, nghe nói buổi chiều Richie sẽ qua trường diễn tập, chúng mình cũng đi chiếm chỗ ngồi đi!” Hứa Tâm Lam đưa một chai nước đến trước mặt Vận Nhi, thúc giục cô.

“À? Thì ra là như vậy!” Vận Nhi hiểu rõ gật đầu một cái, cho rằng bởi vì Richie đến mà thu hút sự chú ý của mọi người, cho tới bây giờ cô không nghĩ là sức hấp dẫn của bản thân mình có thể lấn át hào quang của Richie, như thế cũng khiến sự lo lắng trong lòng cô giảm bớt không tí, nhưng bây giờ cô thật sự không có tinh thần thoải mái để thưởng thức tài năng hơn người của Richie.

“Không được rồi, buổi chiều tớ còn có việc, ngày mai tớ sẽ tới xem!” Ngày mai mới là buổi họp mặ fan của anh, Vận Nhi cũng không muốn phá vỡ bức màn bí ẩn kia, mọi sự mong đợi đều lưu đến ngày mai.

“ôi, cậu nói hay quá nhỉ!” Ngược lại, dáng vẻ Hứa Tâm Lam lại vô cùng nóng ruột, đối với việc Richie biểu diễn, cô xem mấy lần cũng không chán. Nhưng mà Vận Nhi không có sự hứng thú, cô có thể hiểu được. Vận Nhi không nói gì nữa, thay quần áo nhảy ra rồi cùng Hứa Tâm Lam ra khỏi phòng học.

Ánh nắng rực rỡ chiếu rọi mặt đất, bầu trời không một gợn mây, gió thổi qua những cành cây phát ra tiếng ‘xào xạc’.

Chiếc xe Bentley màu bạc đang chạy nhanh trên đường quốc lộ, dưới chiếc kính râm là một đôi mắt trầm tĩnh đang tập trung nhìn về một điểm nào đó, cuối cùng dừng lại tại khu biệt thự với phong cảnh độc đáo.

Tô Ân Huệ nghe thấy tiếng đỗng cơ xe thì trong lòng rất vui mừng, lập tức chạy ra ngoài, nhìn thấy dáng người to lớn đang xuống xe thì trong tim trào dâng tìm cảm khó nói thành lời, vào lúc thấy anh thì tất cả lý trí và sự kiêu ngạo của cô đều bị vứt bỏ.

Cô không quên ngày hôm qua anh khiến cô nhục nhã, nhưng cô vẫn làm theo yêu cầu của anh, tới biệt thự trên núi!

“Tôi nghĩ là em sẽ không tới!” Đến khi hình bóng anh ở trước mặt cô, ánh mắt say mê của Tô Ân Huệ vẫn như trước, trong mắt chỉ nhìn thấy anh.

“Không phải em nói yêu tôi sao? Chứng minh cho tôi xem đi!” Âu Thừa Duẫn cúi đầu, ánh mắt nóng rực nhìn thẳng khuôn mặt xinh đẹp của Tô Ân Huệ, rõ ràng là cô được trang điểm vô cùng cẩn thận. Âu Thừa Duẫn cũng không phát giác được rằng, khi nhìn gương mặt này, đã không còn nỗi hận thấu xương như trước kia nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.